TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4174 “CÔ TỈNH TỪ KHI NÀO?”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh khẽ động.

Cha mình cả đời sợ vợ!

Nhưng lại cảm thấy ông ấy vô cùng hạnh phúc vậy.

“Đúng rồi cha, vừa rồi người nói đại lục Hỗn Độn nằm ở khu vực biên giới của thế giới Bản Nguyên? Chuyện này là như thế nào?”, Diệp Bắc Minh đổi hướng câu hỏi.

Dạ Huyền cũng không nói nhảm.

Ngón tay chỉ vào không trung.

Một cuộn tranh từ tử mở ra.

Một bản đồ vũ trụ trăng sao cực lớn xuất hiện trước mắt, hàng nghìn đại lục lơ lửng ở mọi nơi, mỗi đại lục là một điểm sáng.

Càng gần với trung tâm thế giới Bản Nguyên, điểm sáng càng nhiều.

Càng gần vùng biên giới thì càng ít và mờ đi.

“Đây chính là lãnh thổ của thế giới Bản Nguyên, tổng cộng hơn 3 nghìn đại lục”.

“Đại lục Hỗn Độn ở đây, một trong những vị trí khó thấy nhất”, Dạ Huyền chỉ vào một ví trí ở góc rìa, sau đó lại chỉ vào một vị trí phía dưới: “Đây là U Minh Giới!”

Sau đó lại đổi một vị trí gần trung tâm.

“Đây là đại lục Lăng Tiêu của Hà Tinh Hà”.

“Thật ra, con đã đến thế giới Bản Nguyên rồi, chỉ là nơi đó tương đối hẻo lánh nên con không biết mà thôi”.

Sau cùng.

Dạ Huyền chỉ vào vị trí trung tâm, ánh mắt lấp lánh: “Nơi này, chính là cốt lõi của thế giới Bản Nguyên! Nơi mà hàng trăm triệu võ giả khao khát- Thiên Giới Đảo!”

“Thiên Giới Đảo?”

Diệp Bắc Minh hơi híp mắt lại.

“Đúng vậy!”

Dạ Huyền gật đầu, hai má hơi nóng lên: “Thiên Giới Đảo chỉ là một cái tên, thực tế là một đại lục rộng lớn!”

“Cha chỉ muốn nói một điều, cảnh giới Thần Quân mới tư cách lên đảo!”

“Dưới cảnh giới Thần Quân, đến tư cách hít thở không khí của Thiên Giới Đảo cũng không có!”

“Ôi...”

Mắt Diệp Bắc Minh trợn to, trong lòng chấn động vô hạn.

Cảnh giới Thần Quân dường như đã là võ giả hàng đầu của đại lục Hỗn Độn! Lục Thiên Thần cũng chỉ ở cảnh giới ấy, vậy mà đã thành lập được Thần Quốc Hỗn Độn!

Hơn nữa hắn còn nắm giữ năng lượng của phép tắc thiên địa.

Một tồn tại đáng sợ như vậy, thế mà con mẹ nó mới vừa có tư cách lên Thiên Giới Đảo?

Dạ Huyền cười: “Thần Nhi, đừng nản lòng!”

“Cha tin tưởng, trong 100 năm trở lại đây, con có thể lên Thiên Giới Đảo”.

“Đúng rồi, con muốn biết Đoàn Thiên Đức, ông ta chính là người đến từ Thiên Giới Đảo”.

Bốp bốp bốp..

Đột nhiên, bên cạnh vang lên tiếng vỗ tay: “Hay quá, câu chuyện rất tuyệt vời!”

Oh!

Một nhà ba người đưa ánh mắt nhìn sang cô gái bên cạnh, không biết đã tỉnh từ bao giờ.

“Ờ... các người nhìn tôi làm gì? Nói tiếp đi chứ”, cô gái ngây thơ nói.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Cô tỉnh từ khi nào?”

Cô gái suy nghĩ, buột miệng nói: “Lúc các người nói về tháp Càn Khôn gì đó thì tôi vừa tỉnh...”

“Đệch mợ!”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật, có chút sững sờ.

Cô gái có chút căng thẳng: “Anh... không định giết tôi diệt khẩu đấy chứ?”

Đọc truyện chữ Full