TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4192 NGỰC NGHÊ HOÀNG PHẬP PHỒNG VÌ HƯNG PHẤN.

Đột nhiên.

Rầm!

Âm thanh của kiếm khí truyền tới.

“Phụt...!”

Tất cả người của Tù Tộc đều quay lại nhìn, vừa hay thấy được cảnh tượng này.

Máu tươi bay tung tóe, cái đầu chó trong ba cái đầu kia nổ tung.

Hai cái đầu còn lại cảm thấy đau đớn, kêu lên một tiếng thảm thiết: “A... đầu của tôi!”

“Trời ơi...”

Tộc nhân Tù Tộc run rẩy vì sợ hãi, sửng sốt nhìn chàng trai trẻ đang nắm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay.

Hắn không những không chết mà còn chặt đứt một cái đầu của lão tổ.

Đây là quái vật gì vậy?

“Tiểu súc sinh, mày phải chết!”

Đôi mắt của đầu rắn và đầu rùa đỏ ngầu, phát ra oán khí vô tận, giống như phát điên lao về phía Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh khẽ híp mắt.

Khí tức của lão tổ Tù Tộc rõ ràng đã giảm xuống, từ cảnh giới Thần Quân trung kỳ xuống chu kỳ.

Cảm giác áp bức càng không bằng lúc trước.

“Chặt cái đầu rắn này trước!”

Diệp Bắc Minh không chút sợ hãi, bước lên một bước.

Khi lão tổ Tù Tộc giết về phía anh, thuấn ảnh, biết mất.

Sau đó anh xuất hiện phía sau lão tổ Tù Tộc.

Phập!

Kiếm trong tay được vung ra, mọi thứ diễn ra quá nhanh.

Bùm!

Đầu rắn nổ tung.

“Chém đứt cái đầu rùa này nữa!”

Kiếm thứ ba lao tới, không chút dè dặt, kiếm khí mang theo năng lượng sấm sét, sát khí như bao trùm thiên địa.

Phụt!!!

Đầu rùa nổ tung! Thân thể ngã xuống đất.

Toàn hiện trường yên lặng như chết.

“Lão tổ, chết rồi... sao có thể chứ...”, thân thể Tù Sư cứng đờ, không ngừng run lên.

“Thình thịch...”

Mười mấy vạn người của Tù Tộc bị dọa đến mức tim như nổ tung, nhìn trân trân vào thi thể không đầu của lão tổ!

Đầu óc họ trống rỗng.

Ai mà nghĩ tới, Diệp Bắc Minh con mẹ nó lại dùng ba kiếm giết chết lão tổ của họ!

“Anh Diệp!”

Nghê Hoàng không ngừng nuốt nước miếng, trong lòng ngập tràn hoảng loạn: “Mới bao lâu? Thực lực của anh đã tăng lên cảnh giới này?”

“Tôi nhớ ba tháng trước, anh còn không phải là đối thủ của tôi mà!”

“Mới vỏn vẹn 3 tháng ngắn ngủi, vậy mà lại có thể giết chết lão tổ của Tù Tộc?”

“Lẽ nào anh ấy thật sự là người được chọn? Vận khí chi tử... không được, mình nhất định phải có được anh ấy! Nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, cả đời Nghê Hoàng mình sẽ không bao giờ gặp được một người đàn ông như vậy nữa!”

Ngực Nghê Hoàng phập phồng vì hưng phấn.

Đọc truyện chữ Full