TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4213 SAO ANH CÓ THỂ KHÔNG KÍCH ĐỘNG ĐÂY?

“Không hổ là đại tiểu thư của Vương gia, EQ cao vãi...”

Đã nói đến mức này thì ba người Bàng Sát chắc chắn phải chết.

Anh gật đầu: “Được!”

“Tốt!”

Vương Quỳnh phun ra một chữ, nhanh chóng biến mất.

...

“Ôi, phòng to quá”.

Nghê Hoàng nghìn căn phòng trước mặt, thật sự choáng váng.

Điều đáng kinh ngạc nhất là, căn phòng vậy mà lại có một đài võ đạo.

Không sai!

Chính là một đài võ đạo.

"Tôi xem qua thì nơi này có mười mấy phòng, mỗi phòng đều có phòng tắm riêng, cô Nghê có thể chọn bất kỳ phòng nào để ở lại”, Diệp Bắc Minh nói.

Nghê Hoàng thấp giọng ẩm bẩm: "Nơi này tuy rằng rộng rãi, nhưng cũng không tốt bằng gian phòng chỉ có một cái giường kia”.

“Cô Nghê cô nói gì?”

“Không… không có gì”, khuôn mặt xinh đẹp của Nghê Hoàng đỏ bừng.

Diệp Bắc Minh không để ý tới, lập tức truyền âm: “Tiểu Tháp, thể hỗn độn kia ở đâu?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Tôi đã khóa vị trí của cô ta lại, ở trong một đại sảnh trên tầng cao nhất của phi thuyền!”

Đột nhiên.

Có tiếng gõ cửa vang lên: "Anh Diệp, cô Nghê, hai người nghỉ ngơi chưa?"

"Mời vào!"

Cánh cửa mở ra.

Một người đàn ông trung niên đứng ở cửa với gương mặt tươi cười: “Cô chủ nhà tôi rất xin lỗi về chuyện vừa rồi. Tình cờ có một bữa tiệc ở đại sảnh trên đỉnh phi thuyền!"

"Có rất nhiều người từ các không gian khác nhau đang chuẩn bị tham gia cuộc thi Thiên Giới đảo, nếu hai người có hứng thú thì có thể đi xem một chút”.

“Nhóc con, chính là ở nơi đó! Đi!”, giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại vang lên.

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: “Được, dẫn đường đi”.

“Xin vui lòng đi theo tôi”.

Người đàn ông trung niên gật đầu rồi dẫn hai người lên đỉnh phi thuyền.

“Cậu Diệp, cô Nghê, tôi không có tư cách tiến vào, mọi người tự mình đi vào thôi”, người đàn ông trung niên chỉ vào cánh cửa trước mặt mà nói.

Diệp Bắc Minh thờ ơ gật đầu, cất bước đi vào trong.

Không gian trước mặt chợt trở nên sáng rỡ.

Hội trường cực kỳ rộng lớn, đại khái có hơn ba nghìn người!

Tại khoảnh khắc Diệp Bắc Minh tiến vào hội trường, rất nhiều cặp mắt đều nhìn về phía anh.

“Cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ? Bản Nguyên sơ kỳ?”

“Cảnh giới thấp như vậy sao lại có tư cách vào đây?”, nhiều người cau mày bàn tán.

Cảnh giới quá thấp!

Lập tức mất đi hứng thú!

“Nhóc con, thể hỗn độn ở bên kia!”

Diệp Bắc Minh nheo mắt lại, đi theo thanh âm của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Một cô gái trẻ đang ngồi trong đám đông, trò chuyện và cười đùa với Vương Quỳnh.

Bên cạnh là một đám nam nữ thanh niên khiến họ trông giống như mặt trăng được vây quanh bởi các vì tinh tú khiến họ càng thêm nổi bật, cơ hồ đề là cảnh giới Thần Quân trung kỳ trở lên!

Thậm chí.

Một vài người trong số đó đã đạt tới Thần Quân hậu kỳ!

Diệp Bắc Minh hưng phấn tiến lên đẩy đám người ra xa, nhìn chằm chằm vào cô gái mang thể hỗn độn thể: “Cô gái, tôi cần bảy giọt máu thuần của cô!”

“Bất luận cô ra điều kiện gì, chỉ cần Diệp Bắc Minh tôi có thể làm được đều sẽ thực hiện cho cô!”

Chỉ cần có được máu thuần của thể hỗn độn, bảy vị sư tỷ có thể lập tức khôi phục lại thân xác bằng xương bằng thịt của mình!

Sao anh có thể không kích động đây?

Đọc truyện chữ Full