“Đúng vậy, ta đang đùa ngươi đó!”
Tần Ninh đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn ảo ánh cao lớn của Cửu Dực, bật cười nói: “Ngươi không phải cũng đang đùa ta sao? Còn cái gì mà Vương của Cửu Dực thần tộc, ta tin cái quỷ nhà ngươi!”
Mà nghe thấy Tần Ninh nói những lời này, biểu cảm trên mặt của ảo ảnh cao lớn kia thoáng cứng lại.
Tần Ninh lúc này cũng không chắc chắn lắm.
Hắn không rõ, lời nói của ảo ảnh cao lớn kia rốt cuộc là thật hay giả.
Giả?
Hình như khả năng không lớn!
Nhưng nếu là thật...
Vậy Cửu Dực thần tộc ở ngoại vực thuộc cấp bậc nào?
Hắn lại vì sao mà bị kéo hồn đến đây, đối diện với vị Vương này?
“Tiểu tử, ngươi làm sao vào được trong này?”
“Ta còn muốn hỏi ngươi kìa!”
Tần Ninh lại nói: “Ta phát hiện ra một pho tượng giống ngươi, kết quả hồn phách của ta lại bị kéo vào đây, ngươi nói cho ta nghe xem, chuyện này là sao!”
Nghe vậy, bóng dáng cao lớn kia lại yên lặng thật lâu.
Qua một lúc sau, bóng dáng to lớn kia mới từ từ nói: “Là nhóm tín đồ thờ phụng ta đã thực hiện nghi thức cầu nguyện”.
Tín đồ thờ phụng?
Cầu nguyện?
Tần Ninh lập tức nói: “Ta đại khái hiểu rồi, cũng tức là nói, ngươi là thần linh trên cao vời vợi, Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc là những tín đồ phụ thuộc vào ngươi!”
“Ừm”.
Tần Ninh như hiểu ra nói: “Ngươi thực sự là Vương à!”
“Hừ!”
Bóng dáng to lớn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Ta chính là Dực vương của Cửu Dực thần tộc trong Vạn Thiên thế giới, một Nhân tộc hèn mọn như ngươi lại không biết danh hiệu của bổn tọa!”
Đối diện với sự khinh bỉ, Tần Ninh cũng chẳng giận, mà cười ha ha nói: “Không sai không sai, ta hèn mòn, ngươi thì cao vời vợi...”.
“Ngươi đang châm chọc bổn tọa?”
“Ta nào dám chứ!”
Tần Ninh lúc này cũng thả lòng hơn.
Hắn thoáng cảm nhận được, Dực vương trước mặt dường như không có ý định làm gì hắn.
Bị pho tượng kia hút vào bên trong, Tần Ninh đại khái đoán được, có lẽ có liên quan đến phong thần châu trong cơ thể của hắn.
phong thần châu, chắc chắn có mối quan hệ mật thiết với những nhân vật lớn của ngoại vực.
“Dực vương đại nhân, đến cũng đến rồi, ngươi và ta nói chuyện chút đi?”, Tần Ninh tùy ý cười ha ha nói.
“Hừ, một nhân vật nhỏ bé hèn mọn như ngươi cũng xứng để nói chuyện với bổn tọa?”, Dực vương lạnh lùng nói.
“Vậy ngươi đi đi...”.
“...”.
Yên lặng một hồi, Dực vương nói: “Ngươi là Nhân tộc ở đâu?”
Nghĩ một lúc, Tần Ninh mới trả lời: “Thương Mang đại thế giới, ngươi biết không?”
“Hử?”
Dực vương nghe thấy năm chữ Thương Mang đại thế giới thì bóng dáng cao lớn trăm trượng thoáng khom lưng, cúi xuống nhìn Tần Ninh.
Lúc này, có một cảm giác áp lực cực mạnh đến từ tinh thần đè xuống, khiến Tần Ninh bỗng cảm thấy lồng ngực như bị đè ép.
“Ngươi đến từ Thương Mang đại thế giới?”
Dực vương nói bằng giọng thoáng vẻ ngỡ ngàng: “Vậy người làm sao có thể gặp mặt ta... Thương Mang đại thế giới rõ ràng là đang bị phong bế...”.
Nghe vậy, Tần Ninh lại chỉ mỉm cười nói: “Ta cũng cảm thấy kỳ lạ...”.
Rất nhanh, Dực vương lại nói: “Ngươi nếu như đã đến từ Thương Mang đại thế giới, vậy có biết Vô Thượng Thần Đế của Thương Mang đại thế giới?”
Khi bốn chữ Vô Thượng Thần Đế vừa bật ra.
Mặt Tần Ninh không đổi sắc, nhưng trong lòng đã mưa giông gió giật.