TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 2957

Chương 2957

Các thế lực đã sớm xây dựng doanh trại xong xuôi, vô số vật dụng cần thiết đã được vận chuyển đến nơi này, chiến sĩ các quốc gia tụ tập lại để phòng địch ngoài, tất cả mọi người đều có cùng chung một mục tiêu.

Triệu Chính Khải bây giờ đang ở phía tiền tuyến và xử lý rất nhiều chuyện, lãnh đạo của các nước đều tụ tập lại và thảo luận kế hoạch tiếp theo nên làm gì.

“Trực tiếp giết vào trong, đây là nơi của chúng ta, họ dám xâm lược vào thì chúng ta phải đá lũ đáng chết kia quay trở về quê nhà của họ mới được”

“Cũng nên chủ động tấn công rồi”

“Thực lực của họ rất bình thường, chỉ là nền văn minh của họ cao hơn chúng ta một chút, chúng ta chỉ cần giết vào trong và nắm giữ kỹ thuật của họ thì đám người kia không có gì phải sợ hãi cả”

“Họ không phải kẻ thù của chúng ta mà là món quà do ông trời ban tặng cho chúng ta, đưa chúng ta bước vào hệ thống nền văn minh mới”

Ngoại trừ các lãnh đạo của các thế lực thì còn có một vài học giả cũng góp mặt ở nơi này.

“Tôi hy vọng chúng ta có thể đưa một vài người của bên họ về và tiến hành nghiên cứu thêm”

“Họ chỉ là những binh sĩ thôi nên sẽ không nói thật đâu, tôi muốn đến xem thế giới của họ, xem nền văn minh kỹ thuật của họ, như thế sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều”

Các học giả không ngừng đưa ra ý kiến.

Triệu Chính Khải ngồi bên cạnh nghe những lời này thì im lặng không nói gì cả.

Mọi người trò chuyện một hồi, cuối cùng, có người chuyển mắt nhìn sang Triệu Chính Khải, tất cả mọi người đến từ các quốc gia khác đều muốn nghe ý kiến của ông ta. Bởi vì, trong vòng mười ngày này, bọn họ phát hiện ra rằng Triệu Chính Khải hiểu về những người đến từ đại lục bên kia hơn bọn họ nhiều lắm.

Thấy mọi người đều hướng mắt về phía mình, Triệu Chính Khải nghiêng đầu qua chỗ khác, chu mỏ huýt sáo, không phát biểu bất kỳ ý kiến gì.

Lúc này, nhìn ngoài mặt thì Triệu Chính Khải có vẻ như hết sức bình thường, nhưng thực ra trong lòng ông ta đã sắp nhịn ng ta quay đầu đi là do muốn nhịn xuống không bật cười ra tiếng thôi.

Bắt người tâm Trái Đất ra để nghiên cứu? Hoặc là tiến vào thế giới tâm Trái Đất?

Đây cũng chính là điểm kỳ lạ của đại lục này, không thể sử dụng linh khí, một khi có thể sử dụng linh khí thì mặt đất sẽ chẳng chịu nổi một đòn của những con người sống ở thế giới tâm Trái Đất này. Chỉ cần tùy tiện dẫn theo một người rời khỏi nơi này thì đừng nói đến cấp bậc Tôn chủ, cho dù chỉ là cấp bậc Khống linh thôi thì cũng có thể quấy phá mặt đất đến mức trời long đất lở rồi. Lại còn nghiên cứu nữa cơ? Còn chưa biết là ai nghiên cứu ai đâu nhát Lại còn nói đến chuyện tiến vào thế giới tâm Trái Đất nữa cơ, vô nghĩa đến mức Triệu Chính Khải chẳng còn gì để mà phàn nàn nữa, sơ hở nhiều đến mức không biết phải mở miệng nói từ đâu luôn.

Triệu Chính Khải không nói gì, những người này cũng không tiếp tục dò hỏi ý kiến của ông ta nữa, bọn họ tập trung lại một chỗ, tiếp tục sôi nổi thảo luận.

Triệu Chính Khải đốt một điếu thuốc lá, chậm rãi đi ra ngoài và ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một đốm sáng xuất hiện trong tầm mắt của Triệu Chính Khải, ông ta thở dài một hơi, nói: “Cuối thì thì thằng nhóc nhà cậu cũng về rồi”

Triệu Chính Khải vứt điếu thuốc lá mới hút được vài hơi xuống đất, lấy chân giãm tắt đi, sau đó, ông ta lảo đảo bước về phía trước, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Mười ngày nay, cuối cùng thì ông ta cũng nhận được một tin tức tốt, đó chính là sự xuất hiện của Trương Thác.

“Ông xã của tôi về rồi hả?” Một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện ở bên cạnh Triệu Chính Khải, người này chính là Lâm Ngữ Lam với vẻ mặt cực kỳ hưng phấn. Lúc này, cô đang mặc một bộ áo giáp chiến đấu, oai phong giống hệt như lúc cô đảm nhiệm vị trí Nữ chiến thần ở thế giới tâm Trái Đất vậy, sau lưng cô đeo một cây trường thương, tư thế hiên ngang oai hùng.

Triệu Chính Khải nhún vai một cái, nói: “Trừ cậu ta ra, còn có ai có thể khiến tôi chạy ra đón tiếp như vậy nữa chứ? Đi thôi, máy bay sắp hạ cánh rồi”

Triệu Chính Khải dẫn Lâm Ngữ Lam đi về phía biên giới giáp ranh với đại lục, có một đường băng tạm thời được xây dựng ở đây, đường băng này rộng tới tận ba ki-lô-mét, cất cánh hạ cánh đều không có bất kỳ vấn đề gì.

Đọc truyện chữ Full