TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4232 NĂM NGÓN TAY TRỞ LẠI KHÓA CHẶT!

Diệp Bắc Minh trực tiếp bước ra, lên đài võ đạo gần nhất không có người: "Lên đài, chịu chết đi!"

Mẹ kiếp!

Các tu võ giả đang xem đều sửng sốt!

Vô số ánh mắt nhìn sang!

"Sức chiến đấu một vạn mà dám nói chuyện với sức chiến đấu sáu vạn như vậy ư?"

"Tên nhóc này là ai vậy? Điên rồi à?"

"Haizz, trước khi chết cuối cùng cũng phải cứng rắn một lần! Tên nhóc này chắc chắn phải chết rồi..." Nhiều người lắc đầu than thở.

"Muốn chết à!"

Khóe mắt Nghiêm Cương co giật, bước lên đài võ đạo!

Áp lực từ cảnh giới Thần Quân hậu kỳ bùng nổ, Nghiêm Cương cực kỳ kiêu ngạo lao về phía Diệp Bắc Minh!

"Tên nhóc kia, mày sẽ hối hận vì hành động của mình!"

"Quỳ xuống cho tao!!!"

Anh ta hạ xuống trước mặt Diệp Bắc Minh, một quyền điên cuồng đập xuống!

Ngay khi mọi người nghĩ rằng Nghiêm Cương sẽ đấm cho Diệp Bắc Minh quỳ xuống, kinh mạch nổ tung mà chết!

Diệp Bắc Minh giơ cánh tay lên, khóa lấy cổ tay Nghiêm Cương!

Xoẹt!

Một cánh tay lập tức bị xé toạc!

"Đệt!!!"

Dưới đài võ đạo là một trận náo động!

Đồng tử của Nghiêm Cương co rút điên cuồng, kinh hãi tuyệt vọng nhìn Diệp Bắc Minh: "Mày... sao có thể... không phải mày chỉ có sức chiến đấu hơn một vạn sao?"

"Quỳ xuống!"

Diệp Bắc Minh vỗ một chưởng!

Nghiêm Cương như bị sét đánh, bịch một tiếng quỳ xuống đất!

Đài võ đạo dưới đầu gối nổ tung!

"Tôi và anh không thù không oán, anh vừa đến đã kiếm chuyện giết tôi!"

"Là Bàng Binh? Hay là nhà họ Trần?"

Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Hay là, người khác?"

Nghiêm Cương sợ ngây người, căn bản không ngờ Diệp Bắc Minh lại tàn nhẫn như vậy: "Tôi... tôi không biết... có người bảo tôi đến rút thăm..."

"Nói rút được thăm thì làm cậu thành tàn phế, chừa cậu một hơi thở là được..."

"Những chuyện khác tôi thật sự không biết!"

"Ồ!"

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhả ra một chữ!

Năm ngón tay trở lại khóa chặt!

"Đừng..."

Gào!

Một con rồng máu nghiền ép tới, Nghiêm Cương hóa thành một mảng sương máu ngay tại chỗ!

...

Đảo Thiên Giai, một lão giả mặt đầy ngưng trọng xông vào: "Công tử..."

Sở Nguyên Bá thản nhiên nói: "Con kiến đó không chịu khuất phục, chết rồi à?"


"Thật là vô vị, sao chơi không đàng hoàng vậy chứ?"

Đọc truyện chữ Full