TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 2963

Chương 2963

Hơn nữa, Đinh Kiếm Trung cũng nghe đến một số việc của Trương Thác, ví dụ như Quang Minh đảo chủ lúc trước, hay địa ngục quân vương, ví dụ như sự sợ hãi của ngũ đại gia tộc bị giết bởi một người, những việc đó, đều là những việc ở quá khứ không liên quan đến Đinh Kiếm Trung, lúc nghe xong những câu chuyện đó, ông ta chỉ cảm thấy rằng Trương Thác là một người rất kinh khủng, nghĩ rằng không nên đụng chạm đến anh, thậm chí là không quen biết thì càng tốt, nhưng khi Đinh Kiếm Trung nghe thấy Trương Thác nổi trận lôi đình vì thành viên Cửu Cục, không ngại gây thù chuốc oán với nhiều người, lúc đó Đinh Kiếm Trung đã nảy sinh lòng kính nể đối với người này, nghĩ lại, có cơ hội nhất định ông ta sẽ đến thăm hỏi một chút.

Nhưng bây giờ, ông ta còn chưa đến thăm hỏi mà người đó đã nảy sinh xung đột với hậu bối nhà mình, sau khi nghe những chuyện về Trương Thác, Đinh Kiếm Trung cho rằng chắc chắn Trương Thác không phải là người tùy hứng gây.

chuyện, nhưng mà xét về thân phận và địa vị của anh, thì việc đi ức hiếp hậu bối của một vài gia tộc cũng không hiếm lạ gì, tất nhiên là người nhà mình chủ động đi tìm phiền phức, thế hệ sau của nhà mình thuộc dạng người gì, Đinh Kiếm Trung không ít thì nhiều cũng biết được một chút.

“Trước tiên, mấy người hãy đến đó, tuyệt đối không được gây sự với Trương Thác, tôi đi tìm tổng chỉ huy!” Định Kiếm Trung truyền đạt mệnh lệnh, sau đó xông ra khỏi chiếc lều lớn.

Vẻ mặt của đám người nhà họ Đinh vô cùng nghỉ hoặc, không rõ tại sao Đinh Kiếm Trung lại để ý người có tên là Trương Thác đến như vậy, nhưng Đinh Kiếm Trung cũng đã hạ lệnh rồi, bọn họ cũng không dám là trái.

Ở trước văn phòng Cửu Cục.

Định Quý che lấy hai chân, sắc mặt đau đớn, vừa rồi Trương Thác chỉ dùng hai ngón tay thôi đã khiến hai chân của Đinh Quý đau đớn vô cùng, hoàn toàn không dùng chút sức lực nào, anh ta không thể đứng thẳng, sự đau đớn đó không hề giảm đi theo thời gian mà ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Trong đôi mắt của Đinh Quý lóe lên thù hận, nhìn chăm chăm Trương Thác: “Cậu chờ, cậu chờ đó cho tôi!”

“Tôi đang chờ đây” Trương Thác tỏ vẻ đương nhiên mà nói: “Cậu có thấy đi sao?”

Sau khi Trương Thác nói như vậy, ngay cả những câu chửi ngoan độc nhất, Đinh Quý cũng không thể thốt ra được.

Trương Thác lẩm bẩm tính toán thời gian.

“Đến giờ rồi, người cũng nên tới” Ánh mắt của Trương Thác nhìn về phía trước, chỉ thấy mười chiếc xe việt dã đã nhanh chóng lái lại gần bọn họ.

Ở tiền tuyến, Triệu Chính Khải liên lạc với các chỉ huy từ các quốc gia, chuẩn bị thương thảo việc ngưng chiến.

“Tổng chỉ huy!” Đinh Kiếm Trung chạy nhanh đến chỗ của Triệu Chính Khải.

“Đinh tướng quân?” Triệu Chính Khải nhìn Đinh Kiếm Trung: “Bây giờ ông nên ở trong trong lều bàn bạc chiến lược tác chiến rồi chứ?”

Khuôn mặt của Đinh Kiếm Trung khó xử: “Tổng chỉ huy, lần này tôi đến là vì những hậu bối nhà tôi”

“Thế hệ sau của nhà ông?” Triệu Chính Khải nhìn Đinh Kiếm Trung: “Đinh tướng quân, chuyện của hậu bối nhà ông, hẳn là chưa đến mức phải tìm đến đây chứ?”

Đinh Kiếm Trung khổ sở nói: “Tổng chỉ huy, nếu là những chuyện bình thường thì chắc chắn sẽ không cần làm phiền đến ngài, nhưng bây giờ đây thì khác, những tên nhóc vô lễ nhà tôi, không biết đã làm cái gì mà lại chọc đến cậu Trương Thác, chuyện này…”

“À, là chuyện đấy sao.” Triệu Chính Khải gật đâu: “Chuyện đó thì tôi biết, chọc tới Trương Thác thì ông phải đi hỏi cho rõ ràng, chạy đến tìm tôi cũng vô dụng thôi.”

Đinh Kiếm Trung cười làm lành: “Tổng chỉ huy, cậu Trương Thác không phải là người mà tôi có thể tùy tiện tiếp xúc, cho nên tôi muốn nhờ tổng chỉ huy ra mặt xin tha giúp.”

Triệu Chính Khải chắp tay sau lưng, mở miệng nói: “Đỉnh tướng quân à, không phải là tôi không giúp ông, lúc đó tôi cũng đã muốn nhúng tay vào việc này, chỉ tiếc rằng đám hậu tối nhà ông đã cố gắng hết sức để yêu cầu tôi không cần quan tâm đến, vậy nên lúc đó tôi mới đồng ý, bây giờ đổi ý thì cũng không thích hợp cho lắm đâu? Nếu như cân nhắc lại thì ông nghĩ những hậu bối nhà ông sẽ nhìn tôi như thế nào chứ?”

Đọc truyện chữ Full