Trong lúc Kim Lăng Vương giữ chức, trật tự xã hội của Kim Lăng thậm chí là toàn bộ tỉnh Giang Nam tối tăm không mặt trời, tất cả đều hỗn loạn, mấy tên tội
phạm đốt nhà giết người gian dâm gì cũng không bị trừng trị thích đáng.
Dạng cảnh sát có lòng chính nghĩa mãnh liệt như Lý Triệu Quốc và Trần Thiến đã sớm hận Kim Lăng Vương muốn chết.
Đáng tiếc họ thấp cổ bé họng, căn bản không thể lay chuyển được địa vị của Kim Lăng Vương.
Mãi đến khi Diệp Phong xuất hiện diệt trừ Kim Lăng Vương thì Giang Nam mới bình yên lại được.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến Trần Thiến coi Diệp Phong là anh hùng thần tượng.
Hôm nay lúc nghe thấy người hiềm nghi đánh nhau mình bắt tới cũng tên là Diệp Phong thì Trần Thiến lập tức tức giận.
Đầu tên là Diệp Phong, một người là đại anh hùng trừ gian diệt ác, một tên lại lên phố đánh nhau, còn đùa giỡn đoá hoa của sở cảnh sát là cô ấy, hỏi sao Trần
Thiến có thể không tức giận?
Nhưng bây giờ Lý Triệu Quốc lại nói là Diệp Phong này chính là Diệp Phong diệt Kim Lăng Vương...
Trong nhất thời, Trần Thiến trực tiếp ngơ ra.
"Giờ cô hiểu tại sao tôi bảo cô tranh thủ thả người chưa?" Lý Triệu Quốc mở miệng lần nữa.
Trần Thiến khẽ gật đầu, lại bĩu môi nói: "Làm sao tôi biết anh ta là Diệp Phong giết Kim Lăng Vương..."
"Vừa rồi không biết không sao, hiện tại biết rồi là được. Được rồi, đi xin lỗi anh ta đi." Lý Triệu Quốc chỉ vào cửa phòng thẩm vấn và nói.
"Tôi không xin lỗi."
"Cái gì?" Lý Triệu Quốc nghe vậy thì sửng sốt, ông ta vốn cho rằng có thể thuyết phục Trần Thiến, ai ngờ cô ấy lại mở miệng nói 'Tôi không xin lỗi?
"Không cái gì mà không hả?" Lý Triệu Quốc hỏi.
Trần Thiến ôm hai tay trước ngực, ngạo mạn nói: "Thả anh ta thì được, nhưng bảo tôi nhận lỗi thì không có cửa đâu."
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
"Lại thế nào nữa bà nội của tôi." Lý Triệu Quốc cũng không làm gì được Trần Thiến, gia tộc của Trần Thiến là một trong bốn gia tộc lớn nhất của Kim Lăng, đã hưng thịnh trăm năm.
Nếu không phải Kim Lăng Vương làm xẵng làm bậy thì Trần gia cũng rất mạnh.
"Ti trưởng, ông không biết người này đáng ghét đến mức nào đâu." Trần Thiến tức giận nói: "Anh ta trói hai tay của tôi lại rồi treo lên đánh."
Lý Triệu Quốc rất bất đắc dĩ: 'Không phải tại cô làm sai trước sao. Bình thường chẳng phải cô thích chà đạp những phạm nhân kia như vậy à."
"Tôi không có." Trần Thiến phủ nhận: "Tôi chỉ làm theo quy trình thẩm vấn bình thường mà thôi, anh ta thì đảo khách thành chủ."
..." Lý Triệu Quốc lại im lặng không biết nói gì, ông ta có thể nhìn ra Trần Thiến đang nổi nóng.
"Trần Thiến, cô bớt giận đi, coi như cô nể mặt tôi mà nói xin lỗi anh ta đi có được không?"
"Không được." Trần Thiến lại từ chối.
Lý Triệu Quốc bất đắc dĩ nói: "Như vầy đi, tôi nói xin lỗi thay cô, cô đi vào đó đừng nói gì cả, nghe rõ không?
"Biết rồi." Trần Thiến dứt khoát chấp nhận.
Hai người trở lại phòng thẩm vấn, trên mặt Lý Triệu Quốc tràn đầy nụ cười, đi đến chỗ Diệp Phong mà cười ha hả và nói: "Diệp tiên sinh, vừa rồi là cảnh sát Trần không lễ phép, tôi xin lỗi Diệp tiên sinh thay cô ấy, mong Diệp tiên sinh đừng để trong lòng."
Diệp Phong lạnh nhạt nhìn Lý Triệu Quốc một cái, hững hờ vuốt vuốt cái vòng bạc trên tay mà nói: "Lý ty trưởng, sở cảnh sát các người đều làm việc như vậy sao?”
Nghe thế, Lý Triệu Quốc lập tức ứa mồ hôi lạnh, trong lòng cực kỳ hoảng sợ. Diệp Phong đang tức giận.
Ông ta chùi mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng giải thích: "Là tôi làm việc không có hiệu quả, không dạy dỗ cấp dưới cho tốt..."
Diệp Phong cười lắc đầu và nói: "Lý ty trưởng hiểu lầm, tôi không có ý trách tội ông, chỉ muốn nhắc nhở sở cảnh sát một câu là lần sau làm việc ôn hoà một chút."
Khi nói lời này, Diệp Phong cứ nhìn chòng chọc lên người Trần Thiến, ngụ ý không cần nói ra cũng hiểu. Trần Thiến cũng không cam lòng yếu thế, nổi giận đùng đùng trừng Diệp
Phong, vẻ mặt rất không phục. .
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
Lý Triệu Quốc lập tức đáp lại, liên tục gật đầu và nói: "Vâng vâng vâng, tôi nhất định sẽ sửa lại. Diệp tiên sinh, anh có nhu cầu gì thì xin cứ việc sai bảo, sở cảnh sát chúng tôi nhất định cố gắng hết sức để thỏa mãn."