“Diệp Tinh, ta nghe nói phân thân Huyễn tộc của ngươi bị Mạc Cam Lâm đuổi giết, trốn vào bên trong Vòng xoáy sinh tử rồi?” Đạo chủ Lăng Hằng nhìn đệ tử của mình, vội vàng hỏi.
“Hiện tại tình hình của ngươi thế nào?”
Nghe Đạo chủ Lăng Hằng hỏi, Diệp Tinh lại sửng sốt.
“Tin tức đã lan truyền nhanh như vậy?”
Cách thời gian hắn tiến vào Vòng xoáy sinh tử chưa đến một phút.
Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh không dám do dự, vội vàng nói: “Thầy, đệ tử không sao, Vòng xoáy sinh tử kia cũng không nguy hiểm.”
“Vậy là tốt rồi.” Nghe Diệp Tinh nói như vậy, Đạo chủ Lăng Hằng gật gật đầu, sự lo lắng trong mắt rõ ràng thiếu đi một chút.
Ngoại trừ Diệp Tinh, không ai biết rốt cuộc Vòng xoáy sinh tử kia là sinh hay là tử.
Ông nhìn Diệp Tinh nói: "Muốn từ bên trong Vòng xoáy sinh tử đi ra, phải đợi đến khi lốc xoáy tiếp theo xuất hiện, tuy rằng ở bên ngoài ít lốc xoáy xuất hiện, nhưng mà ở bên trong lại xuất hiện rất nhiều lốc xoáy, hơn nữa đều là an toàn, ngươi an tâm chờ đợi là được, vi sư cũng không có biện pháp tiến vào nơi đó."
"Con biết rồi, thưa thầy." Diệp Tinh vội vàng gật đầu.
Đối với cường giả Bất Tử Cảnh mà nói, Vòng xoáy sinh tử là một nơi bảo địa, có điều đối với Đại đạo chi chủ, Chúa tể thế giới mà nói căn bản không xem là gì, bảo vật bên trong tuy rằng trân quý, nhưng mà sự tăng phúc đối với thực lực của bọn họ cực kỳ nhỏ bé.
"Ừ." Đạo chủ Lăng Hằng gật gật đầu, nói thẳng: "Nếu cần thiết thì cho dù vứt bỏ toàn bộ bảo vật trên người cũng không sao, ở chỗ vi sư còn có một ít bảo vật loại công kích, phòng ngự."
"Thầy, đệ tử có năng lực lấy được bảo vật." Diệp Tinh vội vàng nói.
Trong mắt của hắn có cảm động, Đạo chủ Lăng Hằng quả thật rất quan tâm đ ến hắn.
Có điều dĩ nhiên hắn không thể muốn bảo vật trên người Đạo chủ Lăng Hằng. Hắn cần bảo vật thì có thể tự mình đi tìm, nếu trực tiếp đòi hỏi, đến hắn cũng khinh thường chính mình.
"Được." Đạo chủ Lăng Hằng cười gật đầu, nói: "Nhân loại Kiếm Ngân, tồn tại đứng ở đỉnh của Bất Tử Cảnh, ta biết ngươi có năng lực đạt được."
Biết Diệp Tinh không nguy hiểm, rõ ràng tâm trạng của Đạo chủ Lăng Hằng không tồi, hai người nói vài câu thì kết thúc cuộc trò chuyện.
Bên trong không gian của Vòng xoáy sinh tử, Diệp Tinh đang yên lặng bay đi.
"Nơi này hình như có chút kỳ lạ."
Hắn nhìn hồ nước ở hai bên, những hồ nước này đủ loại màu sắc, một mảnh tĩnh lặng, nhưng mà trong lòng Diệp Tinh luôn có một cảm giác kỳ quái.
"Loại cảm giác này là.. Tim đập nhanh?"
Cảm nhận một chút, Diệp Tinh chợt nhớ tới lời Khám Mặc Tư từng nói.
"Chẳng lẽ Khám Mặc Tư nói đến chính là cái này?"
Mảnh không gian này không có gì cả, nhưng mà lại khiến cho Diệp Tinh cảm giác được một cảm giác nguy hiểm không thể giải thích được.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Thân thể Diệp Tinh căng chặt, trên mặt lộ rõ vẻ cảnh giác.
Tuy rằng như thế, nhưng mà trên thực tế hắn cũng không lo lắng.
Ngay cả Khám Mặc Tư cũng có thể còn sống đi ra khỏi nơi này, rất nhiều cường giả khác tiến vào Vòng xoáy sinh tử cũng còn sống đi ra, điều này có nghĩa nơi này thật ra cũng không gì nguy hiểm.
"Lệ!!!"
Ngay lúc Diệp Tinh đang tiến về phía trước, bỗng nhiên một âm thanh vô cùng bén nhọn vang lên.
"Đây là cái gì?"
Nghe âm thanh này, Diệp Tinh liền biến sắc.
Nhìn khắp mảnh không gian này, trừ hắn ra, căn bản không có sinh mệnh khác, vậy mà lại có âm thanh truyền đến.
Sau khi vẻ mặt thay đổi, trên mặt Diệp Tinh lại lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Ào ào!"
Nước hồ ở một chỗ bắt đầu bốc lên, sau đó một luồng dao động khí thế kh ủng bố bộc phát ra.
"Dường như có cái gì đó sắp xuất hiện?"
Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ kinh hãi, bên trong không gian mà mọi người đều biết là an toàn này dường như lại tồn tại nguy hiểm không biết.
Cảm giác tim đập nhanh trong ngực càng lúc càng trở nên mãnh liệt, có điều cũng chỉ có vậy, dao động kh ủng bố kia tuy rằng mạnh mẽ, nhưng mà cũng không có ảnh hưởng gì đến Diệp Tinh, không có gì áp bách.
Chỗ hồ nước bốc lên kia, tiếp đó thậm chí có một sinh mệnh cùng loại với loài chim xuất hiện.
Đây là một sinh vật màu đen giống như chim ưng, chiều cao gần mười mét, nhưng mà dao động khí thế trên người lại đạt tới một trình độ làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
"Đây là sinh mệnh cấp bậc gì vậy?" Diệp Tinh khiếp sợ nhìn.
Sinh vật trước mắt này không biết mạnh bao nhiêu, ít nhất so với cường giả Bất Tử Cảnh vô địch như Mạc Cam Lâm thì mạnh hơn rất nhiều.
"Lệ!!!"
Sau khi xuất hiện, sinh vật cùng loại với chim ưng này nhìn Diệp Tinh với ánh mắt lạnh lùng, dường như còn ẩn chứa một nụ cười quỷ dị.
"Răng rắc!"
Bỗng nhiên một âm thanh vỡ tan vang lên, trên lưng sinh vật chim ưng khổng lồ cường đại này vậy mà lại nứt ra, da thịt cứ như vậy bị vỡ ra, sau đó từ phía sau lưng mọc ra một đôi cánh chim.
Màu đỏ, màu lam, từng đôi cánh chim có độ dài không đồng đều, hơn nữa cấp độ cũng không đồng đều, vừa nhìn khiến cho người ta cảm thấy vô cùng quỷ dị.
"Này..." Diệp Tinh trơ mắt nhìn những thay đổi nhanh chóng trên người sinh vật chim ưng khổng lồ này, sắc mặt khẽ biến.