Chương 4231
Mạnh Thiên Lan khoát tay, ra lệnh: “Về quân đoàn!”
Chỉ sau thoáng chốc, Vương Sơn vừa rất náo nhiệt đã không còn ai nữa.
Sau khi đám đông rời đi không lâu, một thanh niên bỗng xuất hiện, chính là Dương Thanh vừa rời đi.
Anh chợt nói: “Ra đi!”
Sau khi anh dứt lời, Quỷ Thủ vừa đi theo anh cũng bước ra khỏi bóng tối.
“Bịch!”
Quỷ Thủ bỗng quỳ xuống trước Dương Thanh, cúi đầu, trầm giọng nói: “Cảm ơn tứ trưởng lão đã cho tôi đan dược chữa khỏi vết thương ngầm của tôi, giúp tôi đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm! Từ hôm nay, mạng tôi sẽ thuộc về tứ trưởng lão!”
Dương Thanh cười khẩy, nói với vẻ giễu cợt: “Ông định nhận tôi làm chủ nhân à?”
Quỷ Thủ vẫn cúi đầu, nói bằng giọng vô cùng chân thành: “Tứ trưởng lão đã cho tôi đan dược thần kỳ, giúp võ đạo của tôi đột phá xiềng xích, có ơn tái tạo với tôi, chỉ cần tứ trưởng lão đồng ý, tứ trưởng lão chính là chủ nhân của tôi”.
Dương Thanh hỏi tiếp: “Ông muốn nhận Ma Thần làm chủ nhân? Hay ông muốn nhận chủ nhân gốc của cơ thể này – Dương Thanh làm chủ nhân?”
Ma uy đáng sợ lan ra từ người anh, bao trùm lấy Quỷ Thủ.
Lúc này, Quỷ Thủ chỉ thấy lạnh thấu xương, như rơi xuống vực thẳm vô tận.
Dường như một suy nghĩ của Dương Thanh cũng có thể gi ết chết lão ta.
Người Quỷ Thủ run khe khẽ.
Nhưng lão ta vẫn cúi đầu, nói với vẻ nghiêm túc: “Tôi muốn nhận chủ nhân gốc của cơ thể này – Dương Thanh làm chủ nhân!”
“Hừ!”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông không sợ tôi giết ông à?”
Quỷ Thủ bỗng ngẩng đầu, nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Cậu chính là Dương Thanh – chủ nhân cơ thể này, sao tôi phải chọn ai khác?”
Nghe thấy thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, hình như không ngờ Quỷ Thủ lại nhận ra thân phận của mình.
Không sai, giờ anh chính là Dương Thanh, cả cơ thể lẫn linh hồn đều thuộc về anh.
Tuy linh hồn Ma Thần đã ở trong người anh một khoảng thời gian nhưng không hề chiếm giữ cơ thể anh, trừ lúc dùng cơ thể anh để uy hiếp cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ.
Lần này, sau khi tỉnh lại, anh phát hiện linh hồn Ma Thần vốn đang sống nhờ trong người anh đã biến mất.
Thế nên bây giờ, anh chính là bản thân anh.
Dương Thanh lạnh lùng hỏi: “Ông có ý gì?”
Quỷ Thủ nghiêm nghị nói: “Tôi được gọi là Quỷ Thủ, không phải vì các đòn đánh bằng tay của tôi lợi hại, mà vì tôi tu luyện được đôi mắt có thể nhìn rõ linh hồn”.
“Hồi nãy khi nhìn thấy cậu lần đầu tiên, tôi đã nhận ra cậu, cậu chính là tứ trưởng lão Dương Thanh!”
Dương Thanh hơi bất ngờ, không ngờ Quỷ Thủ lại tu luyện đồng thuật, đã nhận ra thân phận của anh từ nãy.