*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hi hi, Diệp Tinh đại ca, ngươi xem nơi đó chính là nơi luyện đan của ta, ta hiện tại rất lợi hại, có thể luyện chế ra vài loại đan dược trân quý nha." Vũ Hoành tự đắc nói.
"Vũ Hoành." Nghe vậy, Vũ Mạch bỗng nhiên mở miệng, nhìn em trai của mình, hơi cau mày.
"Được rồi, chị, chị đừng nói nữa. Em không có luyện chế ra vài loại đan dược trân quý, chỉ luyện chế ra một loại, được chưa." Nhìn thấy Vũ Mạch, Vũ Hoành nhất thời nói, có chút ủ rũ.
Cậu muốn ở trước mặt Diệp Tinh hảo hảo biểu hiện, thế nhưng chị gái của cậu những thứ khác đều rất bao dung, chỉ mỗi tội ở phương diện luyện đan tuyệt đối không cho phép cậu khoe khoang tý nào.
Chỉ là vẻ ủ rũ trên mặt cậu lại nhanh chóng biến mất, Vũ Hoành nhìn Diệp Tinh cười hi hi nói: "Diệp Tinh đại ca, kỳ thật mấy loại đan dược khác ta cũng sắp luyện chế thành công rồi."
"Vậy chúc mừng cậu nha." Nghe vậy, Diệp Tinh không khỏi mỉm cười.
Trong lòng hắn lại âm thầm nghĩ: "Vũ Hoành hiện tại rõ ràng có thiên phú luyện đan cường đại, là do trong trụ Đan Văn có một đồ văn kỳ dị sao?"
Trong đầu hắn cũng có đồ văn kia, chẳng qua vẫn không có thời gian dành cho luyện đan.
"Hi hi, Diệp Tinh đại ca, tương lai ta nhất định sẽ trở thành đại sư luyện đan cường đại, đến lúc đó ngươi có yêu cầu gì, cứ việc nói một tiếng, ta nhất định làm cho ngươi." Nghe Diệp Tinh nói, Vũ Hoành nhất thời hưng phấn, tự đắc nói.
"Có một phần đan dược có lợi đối với tu luyện, khẳng định có chút trợ giúp đối với Diệp Tinh đại ca ngươi."
Vút! Vút!
Lời vừa dứt, bỗng nhiên xa xa hai đạo dao động hiện lên, sau đó hai thân ảnh xuất hiện ở nơi này.
Hai thân ảnh này một vị là lão giả để râu trắng, nhìn râu được thắt chỉnh tề liền biết lão giả là người vô cùng cổ hủ.
Còn có một người đàn ông trung niên mặt trắng không râu, mặc trường bào màu đen, trên mặt dài có mấy đạo bí văn kỳ bí màu đen.
Nhìn thấy hai người này, Vũ Hoành cùng Vũ Mạch nhất thời cả kinh, vội vàng cung kính nói: "Bái kiến Đại trưởng lão cùng Tam trưởng lão."
Vẻ tự đắc trên mặt Vũ Hoành biến mất, rõ ràng có chút khẩn trương.
Hai người xuất hiện trước mắt đều là thần linh bất tử của gia tộc Ba Quân, nhất là Đại trưởng lão, rất cổ hủ nghiêm túc.
Ông ta yêu cầu rất nghiêm khắc đối với Vũ Hoành, thiên phú luyện đan của Vũ Hoành cường đại, cũng được Đại trưởng lão chú ý nhất, bình thường tuy rằng tài nguyên không hạn chế cung cấp, nhưng cậu khi luyện đan cũng không ít lần bị Đại trưởng lão phê bình.
"Đại trưởng lão làm sao có thể xuất hiện ở chỗ này? Bình thường không phải đều do Tam trưởng lão chiêu đãi người khác sao?" Nhìn thấy lão giả xuất hiện, Vũ Hoành không khỏi có chút câu nệ, lúc này trong lòng nhịn không được nghĩ đến.
Đại đạo chi chủ vĩ đại trong gia tộc bọn họ hiển nhiên không có khả năng đi ra, cho nên Đại trưởng lão chính là tồn tại cường đại nhất! Chỉ có một ít khách quý đến trong gia tộc thì Đại trưởng lão mới có thể chủ động đi ra chiêu đãi.
Dưới ánh mắt cung kính của bọn họ, trên mặt Đại trưởng lão Hình Hồn cùng Tam trưởng lão Hắc Mặc đều lộ ra vẻ cung kính, nhìn về phía Diệp Tinh hơi cong thân thể nói: "Bái kiến Diệp Tinh đại nhân."
"Diệp Tinh đại nhân?"
Nhìn thấy tình cảnh này, Vũ Mạch, Vũ Hoành lập tức ngây dại.
Bên truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Phải biết rằng, trưởng lão gia tộc bọn họ đều là thần linh bất tử cường đại, nhất là Đại trưởng lão, thực lực đều xem là như mạnh trong thần linh bất tử, vậy mà hiện tại lại cung kính đối với Diệp Tinh như vậy?
"Làm sao vậy, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Vũ Hoành tràn đầy nghi hoặc, chỉ cảm thấy mình lập tức bị trùng kích thật lớn.
Nhìn hai người trước mắt, Diệp Tinh trực tiếp hỏi: "Gia chủ các ngươi có ở đây không?"
Hắn lại không có gì ngoài ý muốn đối với cung kính của hai người Đại trưởng lão càng làm cho Vũ Mạch, Vũ Hoành càng thêm nghi hoặc.
Mấy trăm năm không gặp, hình như Diệp Tinh mà bọn họ quen biết đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
"Gia chủ lúc trước đang luyện chế một loại đan dược, dựa theo thời gian, hẳn là còn có một giờ nữa là có thể đi ra, phiền Diệp Tinh đại nhân chờ một chút." Đại trưởng lão Hình Hồn vội vàng nói.
Đại trưởng lão Hình Hồn vội vàng nói, ông ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
Làm sao mà không sợ hãi cho được?
Lúc trước đánh một trận ở dãy núi Hoang Trụ, Diệp Tinh miểu sát cường giả bất tử cảnh đỉnh phong, ông ta cũng chỉ là ở bất tử cảnh đỉnh cấp, các trưởng lão gia tộc bọn họ cộng lại còn chưa bằng một đạo công kích của Diệp Tinh.
Đối mặt với loại cường giả khủng bố này, ai có thể không kiêng nể?
Ở phía sau Hình Hồn, Tam trưởng lão Hắc Mặc cũng kính sợ nhìn Diệp Tinh.
"Không nghĩ tới thiên tài lúc trước đi tới nơi này lập tức trở nên mạnh mẽ như vậy." Lúc này trong lòng Hắc Mặc không nhịn được nghĩ.
Trước kia khi Diệp Tinh tới nơi này còn ở hư không cảnh, theo ông ta thấy Diệp Tinh cũng chỉ là một thiên tài cường đại mà thôi. Thiên phú mặc dù mạnh, nhưng trên con đường tu luyện chuyện ngoài ý muốn đều có thể phát sinh, Diệp Tinh ngay cả bất tử cảnh cũng không nhất định đột phá tới, cho nên ông ta căn bản không coi trọng Diệp Tinh.