*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Diệp Tinh đại nhân, ta nhớ rõ lần trước ngươi tới nơi này, gia tộc chúng ta đang tổ chức sự kiện đan dược."
Hình Hồn nhìn Diệp Tinh cười nói, ông ta vung tay lên.
Bỗng nhiên một đạo dao động hiện lên, sau đó bao phủ ba cây trụ Đan Văn, ánh sáng biến mất, ba cây cột khổng lồ này rõ ràng xuất hiện ở trước mặt Diệp Tinh.
Trên mỗi một cây cột lớn đều có từng đạo bí văn kỳ bí vô cùng huyền ảo, những bí văn kỳ bí này tạo thành từng hình vẽ kỳ dị, giống như hình dạng yêu thú, giống như ngọn núi, vân vân, thậm chí xuất hiện bóng dáng Nhân tộc cổ quái, vô cùng kỳ dị.
Các bí văn khác nhau, tất cả đều được khắc trên cột đá.
Nhìn qua bề ngoài toàn bộ trụ Đan Văn có chút kỳ dị, cũng không có chỗ đặc thù khác, thế nhưng truyền thừa luyện đan của gia tộc Ba Quân ở trong đó.
Đây là lúc Diệp Tinh đến gần trụ Đan Văn nhất, lần trước đến đây hắn cũng chỉ là ở trên khán đài xem mà thôi.
"Trụ Đan Văn..." Diệp Tinh cẩn thận nhìn những hình vẽ kỳ dị kia, nhìn vài giây sau bỗng nhiên mở miệng nói: "Không biết ta có thể thử trụ Đan Văn này hay không? Kiểm tra một chút mình có thiên phú luyện đan hay không?"
Hắn biết, chính mình khẳng định có thể khiến cho trụ Đan Văn dị biến, lúc trước hắn là để cho dị biến này chuyển dời đến trên người Vũ Hoành, dù sao lúc ấy hắn cũng không dám lộ ra bất cứ chỗ đặc thù nào, nếu như khiến cho đại đạo chi chủ hứng thú, vậy cũng không có chỗ tốt đối với hắn gì.
Nhưng bây giờ hắn đã không có bất kỳ mối bận tâm nào nữa.
"Nếu Diệp Tinh đại nhân có hứng thú, cứ việc kiểm tra." Hình Hồn cười to nói.
Hình Hồn cười nói: "Diệp Tinh đại nhân, ngươi chỉ cần bất động đứng ở vị trí này là được."
Chờ sau khi Diệp Tinh đứng thẳng, tay phải của ông ta lại vung lên.”
Xoẹt...
Bỗng nhiên, đồ vật phía trên ba cây trụ Đan Văn giống như là sống lại, không ngừng vặn vẹo.
Trong nháy mắt sống lại, một cỗ dao động đặc thù tản ra, trực tiếp bao phủ Diệp Tinh phía dưới lại.
"Kiểm tra sao?" Diệp Tinh yên lặng cảm thụ, hắn nhìn một phần ký hiệu kỳ dị phía trên trụ Đan Văn.
- Tổ hợp!
Rất nhiều ký hiệu kỳ dị, phân tán được hắn nhanh chóng tổ hợp thành hoàn chỉnh.
Từ mấy trăm năm trước hắn đã biết những văn tự này là "chìa khóa" tiến vào trụ Đan Văn.
Chưa đầy một giây, rất nhiều ký hiệu rải rác đã được ghép lại với nhau.
Xoẹt...
Trong chốc lát sau khi ghép nối xong, ý thức hắn lại chợt biến hóa, hắn cảm giác trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy, ý thức của mình trong nháy mắt tiến vào trong vòng xoáy.
Ầm ầm!
Ngay sau đó hắn cảm thấy ý thức của mình tiến vào một mảnh không gian, trước mắt còn xuất hiện một hình vẽ kỳ dị, trên hình vẽ khắc một đám ký hiệu kỳ dị, phía trên còn có một cỗ dao động không ngừng tản ra.
Tất cả suy nghĩ đều chỉ trong chớp mắt, Diệp Tinh nhìn về phía đồ văn trong không gian thần bí này.
"Là hình vẽ mà mình nhìn thấy lần trước?" Diệp Tinh nhìn kỹ.
Đạo đồ văn này lúc này liền khắc sâu trong thức hải của hắn, chẳng qua hắn vẫn không quản mà thôi.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Sau khi ý thức tiến vào phiến không gian này, bỗng nhiên ba cây trụ Đan Văn thật lớn trong nháy mắt tản ra ánh sáng vô cùng chói mắt, bí văn kì dị phía trên tựa như là sống lại, đang điên cuồng biến hóa, tựa hồ muốn phá tan trói buộc của trụ Đan Văn.
"Ba cây trụ Đan Văn đều biến hóa! Đây... đây là tình cảnh gia chủ phát sinh năm đó? Ngoại trừ gia chủ ra, chỉ có Vũ Hoành đạt tới mà thôi!" Diệp Tinh cũng có thể dẫn động ba cây trụ Đan Văn biến hóa.” Đại trưởng lão Hình Hồn cùng Tam trưởng lão Hắc Mặc nhìn biến hóa này, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.
Thiên phú tu luyện của Diệp Tinh đã nghịch thiên như vậy mà còn có thiên phú luyện đan cường đại như thế này sao?
Lúc này Diệp Tinh tuy rằng dẫn tới ba cây trụ Đan Văn bạo động, thế nhưng hắn lại không chút lo lắng, hắn cũng không phải thanh niên nhỏ yếu mấy trăm năm trước nữa.
"Xem bên trong này rốt cuộc có bao nhiêu?"
Diệp Tinh cẩn thận cảm ứng.
Xoẹt...
Dưới ý thức của hắn, một bức bí văn chớp động, lập tức chậm rãi biến mất, sau khi biến mất lại có một bức bí văn khác biểu hiện ra.
Trên đồ văn khắc lên từng ký hiệu kỳ dị, phía trên còn có một cỗ dao động không ngừng tản ra.
"Bức thứ hai?" Diệp Tinh cẩn thận nhìn.
Tiếp xúc với những đồ văn này, thức hải Diệp Tinh bỗng nhiên biến hóa, những đồ văn này nhanh chóng ngưng tụ trong thức hải của hắn, giống như là đã đóng dấu xuống.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Theo đóng dấu, phía trên ba cây trụ Đan Văn tản ra dao động trở nên trở nên vô cùng mãnh liệt, so với lúc trước bạo tăng gấp mấy lần!
“Dao động thật mãnh liệt!”
"Làm sao có thể? Dao động của ba cây trụ Đan Văn còn có thể bạo tăng lần thứ hai?"
“Thiên phú luyện đan của Diệp Tinh mạnh như vậy?"
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão càng là khiếp sợ.
Nhưng sau khi bạo tăng, lại có một luồng dao động thứ ba bộc phát ra.
Dao động chọc trời cắm thẳng lên trời, không ngừng khuếch tán bốn phía, tựa hồ bao phủ toàn bộ bầu trời lại.
Thậm chí có rất nhiều thế lực xa xôi bên ngoài phủ đệ Ba Quân đều nhìn thấy.
"Hào quang thật mãnh liệt."
"Trụ Đan Văn, là dao động của trụ Đan Văn."
"Cho dù ba cây trụ Đan Văn bộc phát hết ra cũng không có khả năng đạt tới trình độ này chứ? Lần trước thiên tài Vũ Hoành của gia tộc Ba Quân dẫn động ba cây trụ Đan Văn bạo động, tình cảnh kia ta đã nhìn thấy qua, tuyệt đối không có khả năng giống như bây giờ!"
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Gia tộc Ba Quân lại xuất hiện một vị thiên tài luyện đan cường đại sao?"
Đông đảo cường giả nhìn chùm sáng trong hư không, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.