TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện
Chương 242: Tòa Nhà Nghệ Thuật

【 Công dân hạng hai, dị năng giả cấp B? Chỉ bằng mỗi cậu? Đừng nằm mơ nữa, đái một bãi rồi tự soi gương đi. 】

【 Nếu không phải tôi thì chẳng lẽ là cậu? Chỉ biết nói lời hai nghĩa như một người thứ ba lác đác. 】

Các sinh viên của Học viện Quân sự số 1 được công nhận là nhóm kiêu ngạo nhất trong thế giới dị năng giả. Hơn nữa, với tư cách là một học sinh lớp A, lấy ra một người ai không phải là thiên chi kiêu tử? Làm sao thiên chi kiêu tử này có thể chịu đựng được nghẹn khuất như vậy?

Hai học sinh lập tức khẩu chiến đàn nho* trong phòng phát sóng trực tiếp để bảo vệ danh nghĩa của Thái tử phi, đồng thời dùng hết sức lực gõ chữ để lăng mạ lẫn nhau.

*Khẩu chiến đàn nho*: mang ý nghĩa ra sức đối đáp để hóa giải những đòn công kích bằng miệng lưỡi của bên đối diện.

Phòng phát sóng trực tiếp của trường trung học Thanh Hòe nhất thời vô cùng sôi động.

Diệp Sanh từ lâu đã trở thành nhân vật thần thoại của Học viện Quân sự số 1, nổi tiếng sau một trận thi xếp lớp, Làng cổ Dạ Khóc khiến cả trường kinh ngạc, giờ đây cậu đứng thứ 4 trong bảng xếp hạng chung khiến người ta phải quỳ gối để tôn thờ cậu.

Học viện Quân sự số 1 có năng lực bình quân đầu người mạnh mẽ, và một nhân vật thần thoại như vậy trong Học viện Quân sự của họ cũng là thiếu phu nhân nhà họ Ninh —— những kẻ ngu xuẩn này lấy đâu ra dũng khí để chỉ tay vào Thái tử phi?!

Cả hai sợ bị nhà trường trừng phạt và không dám trực tiếp tiết lộ thân phận của mình nên sống như những kẻ troll vô danh.

Cuối cùng cũng có người không thể chịu đựng được nữa.

【 Chết tiệt, phiền muốn chết, đám antifan của Diệp Sanh và fan não tàn của Diệp Sanh có thể offline đánh một trận hay không, trả lại phòng phát sóng trực tiếp cho những ai muốn im lặng xem phát sóng trực tiếp được không? Diệp Sanh không phải là người chơi duy nhất của trường trung học Thanh Hòe, OK. 】

Suy cho cùng, người bình thường chiếm đa số trong phòng phát sóng trực tiếp, ngay sau đó mọi người đều đứng dậy và chấm dứt đại chiến này.

Họ đã cùng nhau trục xuất và bịt miệng hai tên hâm mộ ngu ngốc và một vài tên antifan đang gây rối, đồng thời khôi phục vùng đất thuần khiết của trường trung học Thanh Hòe.

"..." Hai sinh viên quân sự cười khẩy. Thiên tài luôn kiên trì nên ngay lập tức đổi sang tài khoản nhỏ hơn và tham gia lại. Lần này bọn họ học được cách thông minh, chỉ cần bọn antifan không gây chuyện thì bọn họ sẽ im lặng như gà.

Rốt cuộc, hai người họ muốn xem màn biểu hiện của Diệp Sanh trong phó bản của trường trung học Thanh Hòe.

Trong phó bản, Diệp Sanh không hề biết gì về tình trạng hỗn loạn đẫm máu xung quanh mình bên ngoài, cậu biết rằng Trò chơi Khải Minh có phát sóng trực tiếp, nhưng các chương trình phát sóng trực tiếp của Trò chơi Khải Minh sẽ cắt cảnh.

Diệp Sanh có thể cảm nhận được khi nào máy ảnh không hướng về phía cậu.

Vào ban đêm, mọi người trong nhóm đi về phía Tòa nhà Nghệ thuật để điều tra nhiệm vụ phụ của 【Bức tượng đẫm máu】.

"Diệp Sanh, cho anh cái đèn pin."

Trữ Khánh đưa cho Diệp Sanh một đạo cụ.

Lúc Diệp Sanh cầm lấy đèn pin, cậu nhướng mày nói: "Cậu biết Từ Mãng nhất định sẽ bỏ rơi cậu, vì sao cậu còn đi theo hắn tới đây?"

Trữ Khánh rất suy tư, cười khổ nói: "Thử một lần biến xe đạp thành xe máy, kiếm được một ít điểm thành tích cũng tốt."

Điền Tuyết đi theo bên cạnh hắn, bây giờ cô đã thoải mái hơn so với lo lắng ngày đầu tiên, cô mỉm cười bất kể mình bị cô lập và nói: "Trữ Khánh và tôi có cùng ý tưởng, chúng tôi sẽ không chết sớm, vậy tại sao không đến đây đánh bạc đi."

Diệp Sanh dùng ánh mắt trong suốt nhìn bọn họ, hồi lâu sau mới chậm rãi nói: "Không cần đánh bạc, phó bản này không ai thắng được."

"Hả? Cậu nói gì vậy?!" Điền Tuyết và Trữ Khánh đều sửng sốt.

Mặc dù họ chấp nhận rằng họ chắc chắn sẽ thua, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ không có ai thắng trong phó bản này?

"Tại sao, tại sao?" Trữ Khánh lắp bắp. Điền Tuyết cũng khó hiểu chớp mắt: "Tại sao? Từ Mãng phân tích hẳn là không có vấn đề đi? Chúng ta đã thu thập nhiều manh mối như vậy, lý luận đã đến điểm này, hiện tại chỉ thiếu một bước cuối cùng."

Phòng phát sóng trực tiếp cũng tràn ngập dấu chấm hỏi.

【 Diệp Sanh đang nói cái gì vậy? Nó làm tôi ngu ngốc. 】

【 Đúng vậy, Diệp Sanh thực sự đã nói rằng không ai có thể giành chiến thắng trong vòng loại trừ cấp dưới của Thế giới Khải Minh? Cậu ta đang đùa tôi đấy! Không phải cậu ta suy bụng ta ra bụng người chứ, vì cậu ta gà nên cậu ta nghĩ mọi người đều gà. 】

【 Lặp lại 10.000 lần, Diệp Sanh không gà, chỉ là vẫn chưa ra tay. 】

【...fan não tàn, nếu không muốn acc nhỏ của mình bị đuổi lần nữa thì hãy im đi. 】

【....... Được. 】

【 Nếu có thể bố trí chặn từ, tôi nhất định sẽ chặn "Diệp Sanh". 】

【 Quay lại chủ đề ban đầu, trường trung học Thanh Hòe sắp kết thúc, tiến độ của cốt truyện chính trong ứng dụng Khải Minh cũng đang tiến triển, tại sao Diệp Sanh lại nói rằng sẽ không có ai thắng? 】

Trên thực tế, Trữ Khánh cũng hỏi vấn đề tương tự.

"Anh Diệp, tại sao anh lại nói sẽ không có ai thắng?"

Hắn sốc đến mức vô tình hét lên để các học sinh phía trước có thể nghe thấy.

Từ Mãng là người đầu tiên dừng lại. Gã quay đầu lại, nhìn Diệp Sanh bằng ánh mắt kỳ lạ, áp lực của Diệp Sanh đối với mọi người ở ngày đầu tiên mạnh mẽ đến mức cho dù Diệp Sanh lười biếng như vậy, Từ Mãng cũng không dám lơ ​​là cảnh giác với cậu. Lời nói của Diệp Sanh thực sự khiến gã bật cười.

Từ Mãng cười nói: "Thôi đi. Trong ứng dụng nhiệm vụ chính tiễn thần vẫn luôn tiến triển, Thế giới Khải Minh cảm thấy không thành vấn đề, vì sao cậu lại nói không thể thắng?"

Diệp Sanh chỉ là muốn tránh xa Trữ Khánh thanh âm lớn tiếng, cúi đầu bình tĩnh nói: "Bởi vì tôi cảm thấy có gì đó không đúng." Cậu nâng bước, đi về phía trước.

Thanh âm thanh niên rất nhẹ nhàng, để lại một đám người mê sảng trong gió.

Diệp Sanh đã nói gì?

Bởi vì cậu nghĩ có gì đó không ổn???

Từ Mãng hung hăng nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Sanh, nghĩ đến kế hoạch của hắn và Tống Chung, cười lạnh. Hình phạt của ứng dụng Khải Minh khi giết bạn cùng lớp là trừ năm mươi điểm, nếu không muốn năm mươi điểm này, gã sẽ giết Diệp Sanh ở trường trung học Thanh Hòe! Gã là một người có thù tất báo, vì lý do này, gã thậm chí sẵn sàng hối lộ Tống Chun bằng các nhiệm vụ phụ. Tống Chung là dị năng giả cấp D, quá đủ để gi ết chết Diệp Sanh, một người bình thường. Diệp Sanh có súng nên không thể cận chiến hay tấn công trực tiếp, nhưng dị năng của Tống Chung là dùng sóng âm để quấy nhiễu tinh thần mọi người!

Lần này ở Tòa nhà Nghệ thuật, việc tìm kiếm thân não là ưu tiên thứ hai, trọng tâm là gi ết chết Diệp Sanh.

【 Chúc mừng người chơi "Nhân Chứng" đã kích hoạt tuyến nhiệm vụ phụ của trường trung học Thanh Hòe, "Bức tượng chảy máu". 】

【 Nhiệm vụ phụ: Điều tra nguyên nhân khiến bức tượng chảy máu. 】

【 Chúc mừng người chơi "Nhân Chứng", manh mối chính của trường trung học Thanh Hòe là +1. Tìm cuống não cần thiết để tiễn Bút Tiên đi. 】

"Tòa nhà nghệ thuật lớn như vậy, chúng ta sẽ phân công nhau hành động."

Từ Mãng nói.

Diệp Sanh trông có vẻ kỳ lạ trong bóng tối và nói "ừm".

Cậu thực sự muốn xem sự quái đản trở thành sự thật dưới ngòi bút của mình sẽ như thế nào.

Đại khái là bởi vì cậu vừa xuất hiện dễ dàng gây ra cãi vã nên trong phòng phát sóng trực tiếp rất nhiều người đã bỏ tiền ra thưởng cho Tống Chung, Từ Mãng, thậm chí cả Trữ Khánh lên hàng đầu. Sau khi Diệp Sanh nhận ra rằng tầm nhìn của Thế giới Khải Minh không tập trung vào mình, cậu quay người và biến mất trong bóng tối, đi ngang qua những bức tranh tường kỳ lạ và tác phẩm điêu khắc bằng đá giống như thật và đi đến một studio trên tầng cao nhất của tòa nhà nghệ thuật.

Diệp Sanh từ từ ngồi xuống và lấy khối bát diện ra.

Cậu dường như biết cách Cố Sự Đại Vương đã thao túng Thai Nữ của mình như thế nào để ra tay với cậu trong chuyến tàu Âm Sơn.

Cảm giác làm chủ mọi thứ và chọc ghẹo lũ kiến ​​là điều mà người điều hành cấp S trải qua khi đối mặt với người thường.

Cậu ngồi bên cửa sổ và cụp mắt xuống.

Sau khi vào trường trung học Thanh Hòe, Diệp Sanh đã cố gắng tìm ra lý do hình thành phó bản này và ai đã sử dụng dị năng để phong ấn nó và khiến nó trở nên độc lập. Loại khả năng kiểm soát không gian này chắc chắn là một loại năng lực điều hành cấp S khác. Tựa như một ngày lười biếng, Diệp Sanh thử khắp nơi, cuối cùng đi đến kết luận rằng đây là không gian kín và cậu không thể ra khỏi trường trung học Thanh Hòe.

Bây giờ cậu đã hình thành thói quen xoay khối bát diện. Khối bát diện có năng lực đánh thức cậu.

Diệp Sanh khẽ mở cửa sổ, tòa nhà nghệ thuật có hình tròn, xuyên qua cửa sổ, cậu có thể nhìn thấy vài người đang đi lại chậm rãi ở hành lang đối diện.

Các học sinh lớp 1 sợ hãi đến mức cầm đèn pin không dám lên tiếng, giọng run run.

"Cậu có nghe thấy tiếng động lạ nào không?"

"Tôi nghe thấy. Đó là tiếng nước bắn tung tóe trên mặt đất."

"Tí tách, tí tách, tí tách."

"Ừ, chính là âm thanh đó. Là do vòi toilet chưa tắt à?"

"Không, không phải toilet. Cậu có cảm thấy tiếng nước ngày càng gần không?"

"Đúng vậy, tí tách tí tách, càng ngày càng gần."

"...Chờ một chút, sau lưng cậu, con mắt của bức tượng thạch cao phía sau cậu đang chảy máu, à, chảy máu rồi!"

"A a a a a a!"

Tiếng la hét vang vọng khắp tòa nhà nghệ thuật. Không có dị giáo trong Tòa nhà Nghệ thuật, nhưng giá trị thần quái được che giấu ở đây, và nhiều hiện tượng kỳ lạ sẽ xảy ra. Ví dụ như máu rỉ ra từ bức tượng, hiệu ứng Uncanny Valley* lần này đạt đến đỉnh điểm. Hơn nữa, có người từng nhìn thấy một bức tượng thạch cao hình người khổng lồ tự di chuyển khi đang theo dõi tòa nhà nghệ thuật vào lúc nửa đêm. Đặc điểm khuôn mặt sống động như thật của họ giống như một "khuôn mặt cười" kỳ lạ, chân thực đến mức khiến người ta tê cả da đầu. Chuyển động cứng nhắc và tư thế kỳ lạ.

*hiệu ứng Uncanny Valley: là một thuật ngữ miêu tả mối quan hệ giữa những robot giống người và cảm xúc mà chúng gợi lên đối với người thật. Đây là một cảm xúc không mấy dễ chịu, thậm chí nhiều người còn cảm thấy ghê rợn mỗi khi nhìn vào vật thể "giống người nhưng không phải người" này.

Diệp Sanh xoay khối bát diện, quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt của một tượng sáp trong phòng vẽ.

Đọc truyện chữ Full