TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện
Chương 352: 【 U Linh Biển Chết 】(26)

【Kén】 nhún vai: "Cô thực sự đã nói oan tôi, Diệp Vẫn, tôi chỉ muốn mọi người an toàn vượt qua thảm họa tương đương với cuộc đại thanh trừng này mà thôi."

Diệp Vẫn nói: "Cứ giữ những lời đạo đức giả này trong tuyên ngôn tranh cử của anh đi."

Biểu cảm của 【Kén】 vặn vẹo.

Diệp Vẫn xoay cây bút trong tay, lập tức toàn bộ đèn trong hội trường vụt tắt.

Trên màn hình, cây sinh mệnh từ biển sâu có phần gốc màu đỏ thịt bị hàng nghìn sợi tơ đỏ ăn mòn.

Cho đến bây giờ, 【Kén】không có khái niệm nào cho rằng đây có thể là ngày tận thế.

"Cô muốn tôi xem gì?" Cơn giận của 【Kén】 hoàn toàn biến mất sau khi hắn quay lại và nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình. Hắn ngửa đầu ra sau và hít một hơi. Ánh sáng chiếu rọi sự kinh ngạc, sốc và không thể tin được trong mắt hắn.

【Kén】 lẩm bẩm: "...sợi tơ sinh mệnh?"

Họ không chỉ đang quan sát cái cây này mà các nhà nghiên cứu trên toàn Đảo Bướm cũng đang quan sát nó.

*

Khán giả tại Thành phố Giải trí Thế giới cũng choáng váng sau khi phát hiện buổi phát sóng trực tiếp đã bị tạm dừng. Bởi vì trận chung kết cuối cùng của 【Thế giới Khải Minh】 chỉ có thể được xem trực tiếp và không có nền tảng trực tuyến để phát sóng, nên những dị năng giả từ khắp nơi trên thế giới đã tập trung tại Fensalir.

Nhưng bây giờ mới xem được nửa chừng, tất cả màn hình ở quảng trường trung tâm đột nhiên tối sầm.

Mọi người đều sửng sốt và biểu cảm của họ thay đổi.

"Đây là có chuyện gì?"

"Ừ, chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Chết tiệt, tại sao buổi phát sóng trực tiếp đột nhiên bị gián đoạn!"

"Đừng vậy chứ, cả đời tôi chưa bao giờ gặp được nhiều đại thần như vậy. Khi nào thì mới ổn định được chứ?"

Sau khi màn hình lớn của buổi phát sóng trực tiếp tối đen, Quảng trường Fensalir cũng trở nên tối đen. Nguồn sáng duy nhất là bên trong tòa nhà trung tâm và các dây cáp khác nhau chạy trong không khí. Một luồng ánh sáng trong xanh và sáng chói đột nhiên tràn ra từ bức tường kính của Tòa nhà Trung tâm, giống như ý chỉ của thần thánh, từ trên trời rơi xuống. Các dị năng giả ngơ ngác nhìn lên và nhìn thấy một khối Rubik trong suốt nghiêng nghiêng xuất hiện trên đỉnh tòa nhà trung tâm.

Lớp vỏ bên ngoài của khối Rubik có màu xanh băng và mỗi cạnh đều phát ra ánh sáng không thể nhìn thẳng nhưng bên trong khối Rubik có màu đỏ.

Chất lỏng màu đỏ được đổ vào đó, và do khối Rubik nghiêng và có các góc không đều nên nó hơi lắc lư.

Bây giờ chất lỏng màu đỏ đã gần lấp đầy khối Rubik, chỉ còn lại một góc nhỏ.

Khối Rubik này vô cùng lớn, nó lơ lửng trên bầu trời phía trên Thành phố Giải trí Thế giới, giống như lòng bàn tay của thần, mang đến cảm giác áp bức ngột ngạt.

Giá trị thần quái to lớn mà khối Rubik màu xanh tiết lộ cho họ khiến tất cả các dị năng giả đang ở đây phải run sợ.

"Đây là cái gì......"

Không ai có thể giải thích thứ khổng lồ xuất hiện phía trên thành phố này là gì trước khi 【Thế giới Khải Minh】 kết thúc. Có người cảm thấy có gì đó không ổn và muốn bỏ trốn giữa chừng, nhưng anh ta đã rút lui khỏi đám đông và loạng choạng ra khỏi khu Thượng Thành mà chỉ thấy sương mù dày đặc. Có vẻ như sương mù từ toàn vùng biển đã tập trung ở đây. Trước kia đã từng có sương mù ở Thành phố Giải trí Thế giới. Nhưng lúc đó sương mù chỉ tràn ngập Cảng Frigga và hiếm khi lan sang thành phố chính.

Bây giờ cả thành phố chìm trong sương mù. Sau khi xua tan sương mù, anh ta lao tới cổng thành và nhìn thấy một bến cảng hoàn toàn tĩnh lặng.

Tất cả tàu thuyền ở cảng Frigga đều biến mất, nơi mua vé cũng vắng tanh.

Hiện tại trong Thành phố Giải trí Thế giới, người bên ngoài vào không được, người bên trong không thể ra ngoài.

Nó dường như đã trở thành một nhà tù. Thành phố sương mù trên biển này đã bẫy tất cả bọn họ!

Gió và sóng mạnh làm rung chuyển chiếc thuyền gỗ lắc lư trên biển ngoài thành. 【Linh Thương】 giơ lên ​​một ngọn đèn, chậm rãi từ trên giường bệnh đi xuống, ông nhìn con quái vật t0 lớn giờ đã bị sương mù đen che phủ hoàn toàn, trên khuôn mặt già nua không còn chút cảm xúc nào.

Ông lấy một chiếc kéo từ trong ngực ra, cúi đầu và tự nhủ: "Thằng bé hư, chúc con may mắn."

Ông dùng kéo cắt sợi dây nối thân tàu với cọc gỗ chợ đen.

Làn gió lớn cuốn đi, sóng lớn đẩy tới.

Chiếc thuyền gỗ này di chuyển về phía chân trời.

"Sao sương mù đột nhiên trở nên dày đặc như vậy!"

"Ngay cả đường đi tôi cũng nhìn không rõ, chuyện gì đang xảy ra!"

"Cảng Frigga đã hoàn toàn đóng cửa."

Lời cuối cùng vừa nói ra, mọi người đều quay đầu lại, cứng cổ, hai mắt đỏ ngầu.

"Cậu nói cái gì?!"

"Anh vừa nói gì cơ?! Cảng Frigga đã đóng cửa?!"

Không ai thấy rằng những cảm xúc hoảng loạn và sợ hãi này đang biến thành năng lượng, bị khối Rubik trên bầu trời hấp thụ, trở thành chất dinh dưỡng đẫm máu bên trong nó, lấp đầy khối Rubik từng chút một.

*

Bên trong【U Linh Biển Chết】, Diệp Sanh không biết sự hỗn loạn của thế giới bên ngoài, nhưng cậu rất nhạy bén với việc "nhìn chăm chú", một giây khi Black bò lên đ ỉnh, Diệp Sanh dựa vào trực giác đáng sợ của mình để ngẩng đầu lên với khuôn mặt vô cảm. Nhìn lên ngọn cây, ở rìa nơi màu đen trắng của đôi mắt hạnh gặp nhau, có một chút màu xanh quỷ dị nào đó rỉ ra.

Bây giờ đến tình trạng này thì Ninh Vi Trần cũng không sợ Đảo Bướm theo dõi, hắn nắm tay Diệp Sanh, cong khóe môi cười nói: "Bạn trai, anh căng thẳng à?"

Diệp Sanh: "Sao lại căng thẳng?"

Ninh Vi Trần: "Hiện tại chúng ta hoàn toàn bị Đảo Bướm giám sát."

Diệp Sanh cúi đầu, khóe môi nhếch lên, từ khi cậu lựa chọn tiếp xúc với Ninh Vi Trần, cậu đã nghĩ sẽ có một ngày như vậy. Cậu chỉ không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy. Mọi người trên Đảo Bướm đều nhìn cậu, kể cả hai người bạn cũ mà cậu biết. Cảm giác khó chịu trong lòng Diệp Sanh không thể kìm nén.

Ninh Vi Trần nói: "Kỳ thực, hiện tại Đảo Bướm đang can thiệp vào 【U Linh Biển Chết】 là một điều tốt cho chúng ta."

Diệp Sanh: "Tìm một nơi để lấy ra nửa cơ thể còn lại của 【Hải Đăng】đi."

Ninh Vi Trần: "Được rồi, chúng ta tìm một chỗ có ít người đi."

Ninh Vi Trần trực tiếp ôm cậu đi xuống phía dưới, vốn dĩ hắn ra đời ở đại dương, cho dù ở Hố Theia cũng quen thuộc đường đi. Ninh Vi Trần tìm một góc giống như hang động, đỡ Diệp Sanh ngồi xuống. Diệp Sanh: "Tôi chỉ cắt xuống một miếng thịt mà thôi, tôi sẽ không chết." Cậu chán ghét đẩy tay của Ninh Vi Trần ra, tùy tiện tìm được một cục đá, sau đó bắt đầu c ởi quần áo. Diệp Sanh c ởi quần áo rất nhanh, có vẻ như có ý định giải quyết nhanh chóng.

Ninh Vị Thần ôm trán cười nói: "Với bộ dạng này của anh, em thật sự tưởng rằng anh muốn ở chỗ này cùng em làm chuyện gì đó."

Diệp Sanh: "Đừng nói nhảm nữa."

"Vâng, tuân mệnh."

Ninh Vi Trần bước tới, một tay cố định eo Diệp Sanh, tay kia cầm con dao lên, giống như tạc một tác phẩm nghệ thuật, hắn nhẹ nhàng và nhanh chóng cắt bỏ mảnh Nhau Thai nhỏ trên vết bớt của Diệp Sanh.

Để chuyển hướng sự chú ý của Diệp Sanh, Ninh Vi Trần nhẹ nhàng nói: "Đáng lẽ bây giờ【Hồ Điệp】đã phong tỏa hoàn toàn Thành phố Giải trí Thế giới."

Diệp Sanh nói: "Nơi này vốn là do Lục Nguy thành lập, xét về mọi mặt gã đều là chủ nhân của Thành phố Giải trí Thế giới, có được năng lực này cũng không phải chuyện lạ."

Ban đầu Lục Nguy là người tạo ra 【Miền Đất Hứa】 nên tất nhiên gã có thể kiểm soát Cảng Frigga bất cứ lúc nào.

Ninh Vi Trần: "Hy vọng sau khi Đảo Bướm nhìn thấy tất cả những chuyện này, bọn họ có thể nhanh chóng ký tên, đồng ý mở Phòng thí nghiệm Cực Điểm, cùng chiến đấu sinh tử với Đế Quốc."

Diệp Sanh nói: "Cửa kia của Diệp Vẫn rất khó khăn."

Ninh Vi Trần cười không rõ ý tứ: "【Thảm Họa】 hoàn toàn sống lại, dù không muốn cũng phải ký."

Diệp Sanh im lặng một lúc rồi nói: "Ngoài Diệp Vẫn và 【Kén】, hiện tại tôi thực sự quan tâm đ ến 【Nhà Tiên Tri】 hơn."

Ninh Vi Trần: "Hả?"

Diệp Sanh: "Trong trí nhớ của tôi, tôi biết rằng kiếp trước tôi thực sự có ý tưởng tìm kiếm Natalia. 【Nhà Tiên Tri】 là dị năng giả đứng thứ ba trên thế giới, chỉ đứng sau Diệp Vẫn đã được cấy ghép với 【Súp nguyên thủy】, dị năng của bà rất mạnh. Cậu nói xem, có bao giờ Natalia đã nghĩ đến việc dự đoán cách kết thúc thảm họa này chưa?"

Ninh Vi Trần nói: "Với năng lực hiện tại của bà ấy, bà ấy không thể thực hiện được lời tiên tri này."

Diệp Sanh: "Tại sao?"

Ninh Vi Trần: "Bởi vì phản ứng phản phệ của lời tiên tri này không phải là điều mà Natalita có thể chịu đựng bây giờ. Có thể bà ấy tiên đoán được một nửa thì chính bà ấy cũng đã chết. Hơn nữa, Natalita có mối liên hệ chặt chẽ với 【Thiên Xu】, bà ấy không thể xảy ra chuyện gì."

"Ngay cả khi các dị năng giả sắp diệt vong, chắc chắn Natalia sẽ là một trong những người chết cuối cùng."

Diệp Sanh gật đầu, trò chuyện với Ninh Vi Trần đã đánh lạc hướng của cậu, khiến lần cắt thứ hai không còn quá sức chịu đựng nữa.

Ninh Vi Trần bỏ phần Nhau Thai còn sót lại vào trong ống nghiệm. Hình dáng của con sứa bên trong ngày càng rõ ràng, chờ một thời gian, cơ thể của Animus sẽ hoàn toàn được phục hồi. Diệp Sanh bắt đầu mặc quần áo vào, nói: "Đi thôi."

Ninh Vi Trần: "Anh không thấy đau sao?"

Diệp Sanh nói: "Quen rồi."

Diệp Sanh vừa định đứng dậy thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét từ bên ngoài truyền đến.

Đó là Dương Tông.

Diệp Sanh sải đôi chân dài của mình, vừa đi vừa mặc quần áo vào rồi đi ra ngoài. Cậu nhìn thấy Dương Tông ngã xuống đất, bị Kỳ Châu bóp cổ. Toàn bộ trạng thái của Kỳ Châu đều không đúng. Những kinh mạch kỳ lạ xuất hiện trên cánh tay gã, phồng lên trên da, như thể mạch máu đã vỡ tung.

Hơi thở của Kỳ Châu nặng nề, lời nói có chút lộn xộn, đang tự lẩm bẩm, phát ra những âm thanh mơ hồ.

Kỳ Châu và Dương Tông ở cùng đẳng cấp, thậm chí ngày thường Kỳ Châu thường dựa vào đạo cụ. Xét về thực chiến, gã không phải là đối thủ của Dương Tông giàu kinh nghiệm, nhưng trường hợp hiện tại là Kỳ Châu hoàn toàn đè bẹp Dương Tông.

Giọng nói của Dương Tông run run: "Kỳ Châu, buông tôi ra, bình tĩnh."

Diệp Sanh nhận thấy giá trị thần quái của Kỳ Châu rất hỗn loạn. Không cần suy nghĩ, cậu có thể đoán rằng Kỳ Châu đã ăn cây sinh mệnh bằng một con dao ăn, tương đương với việc cấy một mảnh nhỏ của cây sinh mệnh vào cơ thể gã.

Kỳ Châu hoàn toàn không nghe được lời nói của Dương Tông, gã phát ra một tiếng kêu quái dị không ai có thể hiểu được, tuy nhiên, từ đôi mắt đỏ ngầu và ngón tay run rẩy của gã, vẫn có thể thấy được Kỳ Châu đang vô cùng đau đớn.

"Gã bị dị hóa." Diệp Sanh nói.

Đảo Bướm đã nghiên cứu 【cấy ghép dị giáo】 một cách hết sức thận trọng trong một trăm năm, sao bọn họ dám tùy tiện thử?

"Kỳ Châu! Đại ca! A, đừng giết tôi!"

Dương Tông dùng đủ mọi thủ đoạn nham hiểm, muốn phản kháng nhưng bị Kỳ Châu trấn áp. Cuối cùng, anh ta chỉ có thể gục xuống và hét lên trong sợ hãi. Dù thời gian không còn nhiều nhưng không ai có thể thực sự giữ được bình tĩnh khi đối mặt với cái chết.

Con dao bạc sáng chói từ trên trời rơi xuống!

Dương Tông nhắm chặt mắt lại. Nhưng nỗi đau trong tưởng tượng không bao giờ đến. Tất cả những gì anh nghe thấy là một tiếng r3n rỉ bị bóp nghẹt.

Dương Tông ngẩng đầu lên.

Anh ta nhìn thấy sự dị hóa của Kỳ Châu biến đổi đến cùng, với những mạch máu nhô ra khắp má và những giọt chất lỏng lớn mà anh ta không biết đó là máu hay nước mắt tràn ra từ mắt Kỳ Châu. Kỳ Châu đột nhiên hét lên "Ahhh", sau đó con dao trên tay đâm vào tim gã. Đôi mắt vốn đầy bạo lực và sát ý của Kỳ Châu lại thực sự cảm thấy nhẹ nhõm được giải thoát vào lúc chết. Gã loạng choạng lùi lại, cuối cùng cơ thể rơi xuống vực sâu không đáy.

Dương Tông chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Đích đến cuối cùng của những dị năng giả bị 【dị hóa】 là tự hủy diệt, bởi cái chết là sự giải thoát đối với họ.



---Editor có lời muốn nói---

omg phải gặp lại nhau chứ Linh Thương... thả con thuyền là sao...

Đọc truyện chữ Full