TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5088

Chương 5088

“Đương nhiên là có vấn đề rồi ạI Mặc dù em là người phụ trách của phòng làm việc, em không thể vô duyên vô cớ mà không đi làm được! Như vậy sẽ khiến nhân viên bên dưới cảm thấy như thế nào chứ?”

Tô Lam cân nhắc đi cân nhắc lại, vần là quyết định lập tức đi qua đó.

“Ăn xong bữa sáng rồi hãng tính, không thì đừng nói tới bất kì chuyện gì cải”

Quan Triều Viễn ngồi đó không thèm ngẩng cả đầu lên, vừa chậm rãi từ tốn ăn bữa sáng, vừa ra lệnh cuối cùng cho Tô Lam.

Phải biết rằng, Tô Lam chẳng sợ trời cũng chẳng sợ đất, thế nhưng lại sợ nhất là anh chồng thân yêu của mình nổi giận.

Mà bây giờ nhìn thấy khuôn mặt của anh đã trâm xuống, Tô Lam chỉ đành ngoan ngoãn ngôi lại vị trí của mình bên bàn ăn ăn sáng cùng với anh.

Trong suốt quá trình ăn sáng, Tô Lam thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên làm mặt với Quan Triều Viễn: ““Hừ, trên mạng còn nói anh chồng quốc dân siêu tốt, đúng là nói vớ va vớ vẩn, rõ ràng là một tên bạo chúa thì có!

Một tên bạo chúal”

Mặc dù giọng nói lẩm bẩm của Tô Lam rất nhỏ nhưng vẫn bị Quan Triều Viễn nghe thấy được không sót một chữ nào cả.

Anh liền ngẩng đầu lên, thản nhiên liếc nhìn cô nhóc đang ngồi ở đối diện một cái rôi nhàn nhạt cất tiếng: “Nếu như anh thật sự là một tên bạo chúa, thì bây giờ có lẽ em đang nằm trên giường mà ăn bữa tối luôn rồi, mà không phải còn tràn đầy sức lực mà ngồi ở đây ăn bữa sáng như bây giờ, tiện thể còn chửi bới anh nữa đâu.”

“Khu khụ khụ khụt”

Ngay khi lời nói ra Quan Triều Viễn lời này, Tô Lam suýt chút nữa thì bị đồ ăn trong miệng làm cho nghẹn luôn.

Sau một cơn ho dữ dội, Tô Lam phải uống một ngụm sữa bò lớn mới có thể nuốt được đồ ăn trong miệng xuống.

Cô nhìn Quan Triều Viễn với vẻ mặt không dám tin.

Sao trên đời này lại có một người mặt dày không biết xấu hổ tới mức như vậy cơ chứ?

Cô tức giận cực kỳ mà trừng anh chồng nhà mình một cái: “Hy vọng sau này hai đứa con trai của chúng ta sẽ không trở thành người giống như anh vậy!”

Khóe miệng Quan Triều Viễn hơi hơi cong lên: “Trở thành một người ưu tú giống như cha chúng nó thế này thì không phải là rất tốt hay sao hả?”

Tô Lam làm mặt quỷ với anh, không nói thêm câu gì nữa.

Hai người họ cứ chậm rãi từ tốn ăn hết sạch sẽ bữa sáng mà Quan Triều Viễn đã nấu.

Tô Lam nghĩ nghĩ, nếu như hôm nay Quan Triều Viễn đã xin nghỉ phép cho cô rồi, vậy thì hôm nay cô cứ dứt khoát trốn việc luôn cho xong.

Dù sao thì bộ phận nhân sự cũng sẽ không vì cô chỉ nghỉ phép có nửa ngày mà không trừ lương của cô đâu.

Đây chính là quy tắc khi vào đây làm việc mà cô đã đặt ra lúc mới thành lập văn phòng làm việc này.

Ngay khi Tô Lam đang băn khoăn xem cả ngày hôm nay nên trải qua như thế nào thì cô đột nhiên nhận được một cuộc gọi.

Tô Lam liếc mắt nhìn số điện thoại của người gọi tới đang nhấp nháy ánh sáng trên màn hình điện thoại, nhận ra rằng hóa ra là bên phía văn phòng làm việc gọi điện tới.

Đọc truyện chữ Full