TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5101

Chương 5101

Tô Lam đứng ở cửa hét rất lâu nhưng không hề nghe thấy tiếng trả lời của ai trong phòng.

Càng nghĩ càng tức giận, cô đến tìm anh ta vào lúc này, Chiến Lưu Thành chắc chắn là biết nguyên dol Anh ta nhận ra giọng nói của cô, vì vậy anh ta ở trong phòng và không chịu ra ngoài gặp cô.

“Chiến Lưu Thành, tôi nói cho anh biết, nếu như anh đã mặt mũi làm chuyện xấu xa vô liêm sỉ kia, sao bây giờ lại không dám ra gặp tôi?”

“Nếu anh còn là đàn ông, thì anh đừng trốn trong phòng làm con rùa rụt đầu nữa, đi ra gặp tôi ngay lập tức!”

“Tôi nói cho anh biết, nếu hôm nay anh không ra gặp tôi, tôi liền đập nát cái cửa nhà anh mới thôi!”

Tô Lam đứng ở cửa lớn tiếng hét lên vài lần.

Nhưng trong phòng vân không có động tĩnh gì cả.

Tô Lam tức giận đến mức bốc khói trên đầu, cô nhấc chân đạp mạnh về phía tấm cửa: “Chiến Lưu Thành, tôi cảnh cáo anh!

Tôi đếm đến ba, nếu anh còn không ra mở cửa cho tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát ngay lập tức!”

“Tôi tin rằng trên thế giới rộng lớn này, nhất định sẽ có người có thể trừng trị loại người độc ác như anh!”

Ngay khi Tô Lam chuẩn bị lấy điện thoại di động ra, trong phòng liền vang lên tiếng động khẽ.

Chỉ nghe thấy một âm thanh “Lạch cạch” giòn giã, và cánh cửa nặng nề trước mặt bị mở ra từ bên trong.

Người mở cửa không phải ai khác ra, mà chính là Chiến Lưu Thành.

Lúc này, trên người anh ta đang mặc một bộ đồ ngủ màu xám, ánh mắt ngái ngủ, ngơ ngác đứng ở cửa.

Nhưng khi anh ta nhìn rõ người phụ nữ đang đứng trước mặt anh ta là ai, đôi mắt mờ ảo ban đầu của anh trở nên rõ ràng ngay lập tức: “Quả ớt nhỏ, sao lại là cô vậy?”

Ngay khi Chiến Lưu Thành nhìn thấy Tô Lam, cả người lập tức trở nên có tỉnh thần.

Anh ta xoa tay híp mắt mỉm cười, không quên tự luyến mà chỉnh lại mái tóc của mình một chút: “Quả ớt nhỏ, làm sao cô biết địa chỉ nhà của tôi? Có phải cô cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt, dự định chấp nhận tôi hay không?”

“Đúng rồi, cô đã làm xong giấy chứng nhận ly hôn chưa? Có cần tôi ra mặt không?”

Nhìn thấy Chiến Lưu Thành lúc này vấn đang nói nhảm ở đây, giả vờ như người không biết chuyện gì, Tô Lam càng thêm tức giận.

Cô mở miệng măng: “Chiến Lưu Thành, cái tên khốn kiếp nhà anh! Đồ đàn ông cặn bãi! Mọi chuyện đã đến mức này rồi, anh còn dám giả bộ trước mặt tôi à?”

Đối mặt với câu hỏi mang theo khí thế hung hăng của Tô Lam, Chiến Lưu Thành cũng cảm thấy chẳng hiểu gì cả.

Anh ta đưa tay gãi gãi sau đầu, vẻ mặt có chút vô tội: “Không phải đâu quả ớt nhỏ, tôi thật sự không hiểu cô đang nói cái gì cả, tôi không có nói giốn với cô!”

“Cô biết tôi vẫn luôn thích cô, tôi ở trước mặt cô là chân thành nhất, làm sao có thể giả bộ cho được?”

“Anhl”

Tô Lam thực sự bị trình độ vô liêm sỉ của người trước mặt này làm cho phục luôn rồi.

Cô cố nén hơi thở ra và kiên nhẫn giải thích: “Được, anh vẫn còn giả bộ với tôi có đúng không? Vậy tôi hỏi anh, tối hôm qua anh đã đi?”

Đối mặt với câu hỏi của Tô Lam, Chiến Lưu Thành vươn tay gãi gãi sau đầu, sau đó một tay nhấc bộ đồ ngủ trên người lên, thậm chí còn rung rung một chút: “Quả ớt nhỏ, cô không thấy bây giờ tôi đang ăn mặc như thế nào sao?

Đọc truyện chữ Full