*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đúng, chính là lệnh bài điện Lưu Vân, thời hạn là một trăm năm.” Diệp Tinh cười nói: “Lúc trước ta lĩnh ngộ ở khu vực dòng sông vận mệnh, lệnh bài này đột nhiên lại xuất hiện.”
“Vậy thì Diệp Tinh ngươi thật là may mắn.” Cung chủ Hạo Nguyên cười nói, trong mắt lộ rõ vẻ hâm mộ và ghen tị.
Không hổ là thiên tài tuyệt thế vận may nghịch thiên, cho dù ở lại khu vực dòng sông vận mệnh mà cũng có lệnh bài đưa tới tận cửa.” Ông ta âm thầm thở dài một hơi.
Diệp Tinh mới tu luyện đơn hơn một nghìn năm thì đã có một bảo vật gần đạt tới cấp độ thần khí. Hơn nữa, có tin đồn trên người Diệp Tinh có không ít binh khí cấp độ Đại đạo chi chủ.
“Chỉ là may mắn một chút thôi.” Diệp Tinh cười nói: “Nhưng chỉ có điều ta đang trong thời khắc lĩnh ngộ mấu chốt, thế nên không có ý định đi điện Lưu Vân. Không biết Hạo Nguyên ngươi có hứng thú đi không?”
“Hả?” cung chủ Hạo Nguyên nghe thấy thế thì hai mắt sáng lên.
“Nếu như Hạo Nguyên ngươi có hứng thú thì cứ tới dòng sông vận mệnh, lúc đó ta sẽ đưa lệnh bài điện Lưu Vân cho ngươi.” Diệp Tinh nhìn biểu cảm trên gương mặt cung chủ Hạo Nguyên, cười nói: “Coi như đây là món quà cảm ơn ngươi đã chăm sóc người nhà họ Diệp và người Trái đất.”
“Được rồi, ta còn phải lĩnh ngộ, không ở lại đây lâu được.”
Cung chủ Hạo Nguyên vội vàng nói: “Đúng vậy, lĩnh ngộ quan trọng hơn.”
Vút!
Diệp Tinh mỉm cười, sau đó nhanh chóng biến mất.
“Ha ha!” Sau khi Diệp Tinh rời đi, gương mặt cung chủ Hạo Nguyên ngập tràn ý cười.
“Ta muốn đổi lệnh bài điện Lưu Vân mà cũng không đổi được, bây giờ Diệp Tinh lại lấy được, hơn nữa còn cho ta. Có lệnh bài thì nói không chừng ta có thể tìm được bảo vật đại đạo chi chủ ở trong điện Lưu Vân!” Cung chủ Hạo Nguyên vô cùng mong đợi.
“Đối với thiên tài nghịch thiên như Diệp Tinh mà nói, binh khí cấp độ Đại đạo chi chủ quả thật là không thèm để ý.”
“Mặc dù nói là cảm ơn, nhưng ta cảm thấy mình vẫn làm chưa đủ. Sau này cung Hạo Nguyên sẽ quan tâm nhiều hơn đến sự phát triển của người nhà họ Diệp và người Trái Đất, cung cấp tài nguyên hết khả năng của mình.”
Cung chủ Hạo Nguyên thầm nghĩ.
So sánh với lệnh bài điện Lưu Vân thì sự giúp đỡ của cung Hạo Nguyên thực sự không đáng kể.
...
Đúng như cung chủ Hạo Nguyên suy nghĩ, đối với Diệp Tinh mà nói, đưa lệnh bài điện Lưu Vân cho cung chủ Hạo Nguyên mà không cần bất cứ thù lao nào chính là vì hi vọng cung chủ Hạo Nguyên có thể chiếu cố người nhà họ Diệp và người Trái đất nhiều hơn.
Đại thế giới Hạo Nguyên là do cung chủ Hạo Nguyên cai trị, người Trái đất có gì khó khăn cứ tìm cung Hạo Nguyên là được rồi.
...
Bên trong dòng sông vận mệnh, Diệp Tinh đang yên lặng ngồi lĩnh ngộ đạo tắc.
Hắn nhìn dòng sông màu trắng đã thu nhỏ lại rất nhiều, những đạo tắc vận mệnh đang lưu chuyển trên thân thể.
Từng dao động đạo tắc vận mệnh không ngừng phát ra, trong thức hải của Diệp Tinh, có bảy không gian giới tử, trong mỗi không gian giới tử lại có một bóng người.
Cùng với sự tiến bộ của đạo tắc vận mệnh, Diệp tinh đã ngưng tụ ra được bảy phân thân. Chờ đến khi hắn ngưng tụ được phân thân thứ tám thì chính là lúc lĩnh ngộ đạo tắc vận mệnh đạt đến cực hạn.
“Hả?”
Bỗng nhiên, Diệp Tinh mở mắt ra.
“Cung chủ Hạo Nguyên tới?”
Hắn nhanh chóng đứng dậy, bay ra ngoài.
“Nhìn kìa, đó là thiên tài tuyệt thế của nhân loại- Diệp Tinh!”
“Mấy trăm năm nay hắn đều lĩnh ngộ ở trong dòng sông vận mệnh.”
Xung quanh khu vực dòng sông vận mệnh, ánh mắt của các cường giả lập tức tập trung về phía này. Xem ra bọn họ luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Diệp Tinh.
Đây đều là những cường giả dị tộc được phát tới theo dõi hắn.
Nhìn lướt qua những dị tộc này, Diệp Tinh cười nhạt, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường, gương mặt lộ ra vẻ khiêu khích.
“Hừ!” Nhìn thấy biểu cảm trên mặt Diệp Tinh, rất nhiều cường giả dị tộc đều hừ lạnh một tiếng.
“Đắc ý cái gì chứ?”
“Nếu không phải được dòng sông vận mệnh che chở thì ta đã giết chết hắn lâu rồi.”
Những dị tộc này vô cùng khó chịu.
Dựa vào sự che chở của dòng sông vận mệnh, Diệp Tinh chỉ có thực lực đại đạo chi chủ cấp một nhưng lại có sự uy hiếp lớn hơn cả Thánh hoàng. Cho dù vô số Đại đạo chi chủ tới đây thì hắn cũng không quan tâm.
“Ha ha, Diệp Tinh.” Cung chủ Hạo Nguyên nhanh chóng bay tới, nhìn Diệp Tinh cười.
Diệp Tinh cũng cười một tiếng: “Hạo Nguyên.”
Hắn và cung chủ Hạo nguyên chạm tay một chút, lệnh bài điện Lưu Vân lập tức xuất hiện trên tay cung chủ Hạo Nguyên.
“Diệp Tinh, chuyện này... không nói nhiều lời, cảm ơn.” Cung chủ Hạo Nguyên truyền âm nói.
Ông ta nhìn lệnh bài điện Lưu Vân trong nhẫn không gian của mình, không nhịn được kích động.
“Có lệnh bài này, ta nhất định có thể đạt được một binh khí cấp độ Đại đạo chi chủ.”
Chỉ cần có được binh khí thì thực lực của ông ta sẽ tiến bộ hơn một chút.
“Không có gì.” Diệp Tinh cười.
Cho lệnh bài điện Lưu Vân, đổi được một ân huệ, đối với hắn mà nói không hề lỗ vốn.
Nói thêm mấy câu, sau đó cung chủ Hạo Nguyên rời đi.
Rất nhiều cường giả dị tộc nhìn thấy nhưng cũng không để ý.