CHƯƠNG 1524
Lão già này vấn đang thăm dò mình.
Trong lòng Vương Bác Thần thầm mắng một tiếng, giả bộ bất lực nói: ‘Bác trai, nói thật, trước đây cháu có chút oán hận với nhà họ Lâm, nhưng cháu những năm nay trải qua nhiều chuyện, cháu biết Thiên Đình thế lớn, có một vài chuyện cũng không làm được gì. Cháu tin nhà họ Lâm năm đó cũng không muốn nhìn Hiên Viên tộc bị diệt, nhưng Thiên Đình mạnh mẽ, nhà họ Lâm một khi ra tay, cũng sẽ gặp bất trắc.
Bây giờ cháu không trách nhà họ Lâm, chỉ hận Thiên Đình.”
“Chuyện đối phó với Thiên Đình, cháu sẽ không kéo nhà họ Lâm xuống nước, lần này cháu tới cũng là âm thầm tới, định kết minh với nhà họ Lâm. Đồng thời, cháu hy vọng bác trai có thể cung cấp một ít công pháp cho cháu. Cháu biết lời thỉnh cầu này có chút làm khó người khác, nhưng người cháu hiện nay có thể xin giúp đỡ chỉ có nhà họ Lâm”
Lời nói của Vương Bác Thần cực kỳ chặt chế, không nói mình chưa từng oán hận nhà họ Lâm, mà thoải mái thừa hận.
Chỉ có như vậy mới có thể lấy được sự tin, tưởng của Lâm Thiên Thành.
Nếu nói không oán hận, Lâm Thiên Thành nhất định không tin.
Lâm Thiên Thành gật đầu nói: “Nếu tôi là cậu, tôi cũng sẽ oán hận nhà họ Lâm, tôi có thể hiểu. Cậu đã đột phá Đằng Vân Cảnh tam trọng rồi à? Đã mở ba thần tàng?”
Vương Bác Thần không hề che giấu: “Phải, không lâu trước mới vừa đột phá.”
Lão Phùng ở một bên nhắc nhở: “Gia chủ, cậu Vương chỉ dùng 1 tháng thì mở ra thần tàng thủy hành.”
“ổ2 Thật như vậy sao?”
Lâm Thiên Thành cũng thâm kinh ngạc.
Không ngờ ở giới thế tục trong tình trạng thiếu hụt công pháp Đằng Vân Cảnh, Vương Bác Thần vậy mà vẫn có thể tìm được ba bộ công pháp, chỉ dùng thời gian 1 tháng thì mở thành công thần tàng thủy hành.
Người như này cho dù ở trong cổ tộc ẩn thế cũng tính là thiên tài rồi.
Vương Bác Thần vội vàng nói: “Vâng thưa bác, chỉ là cháu tự mình mở linh tỉnh mà thôi. Bây giờ khí tức chưa ổn định, cũng vào lúc đó khi cưỡng chế mở đã để lại mầm bệnh.”
Điểm này Lâm Thiên Thành nhìn ra.
Ngay từ lúc đầu khi Vương Bác Thần đi vào thì ông ta đã phát hiện khí tức của Vương Bác Thần có chút hư ảo, rõ ràng là thần tàng không ổn định.
Lâm Thiên Thành trách cứ: ‘Vẫn là quá trẻ, quá nóng lòng. Mở thần tàng ngũ tạng, đầu tiên cần uẩn dưỡng ngũ tạng, mở từng chút một, sau đó rồi phân hóa ngũ linh. Nhìn dáng vẻ của cậu, cậu là sau khi cưỡng chế mở ra thì nhanh chóng dung hợp ngũ linh nhỉ?”
Vương Bác Thần thể hiện vẻ không dám tin, nói: “Bác trai nói đúng, cháu không có người chỉ dân, luôn là tự mình mầy mò.
Cộng thêm đã thức tỉnh hai lần dị huyết của nhà họ Vương, vậy nên mới mở thành công. Cháu cảm thấy trong cơ thể hình như còn ẩn chứa một loại năng lượng khác, hình như rất giống với dị huyết của nhà họ Vương, nhưng lại có hơi khác.
Nhưng mỗi lần muốn bạo phát thì cứ cảm thấy thiếu cái gì đó.”
Trong lòng Lâm Thiên Thành sửng sốt.
Ông ta rất rõ đó là gì.
Là thần huyết của Hiên Viên tộc!
Trong nháy mắt, trong lòng Lâm Thiên Thành xẹt qua vô số ý nghĩa.