CHƯƠNG 1533
Nếu không yêu nghiệt như này nếu trưởng thành, đợi anh biết chuyện nhà họ Lâm năm đó bán đứng Hiên Viên tộc, nhất định sẽ mang tới tai họa vô tận cho nhà họ Lâm.
Đáng tiếc!
Vương Bác Thần vận chuyển thần tàng ngũ hành, ngay lập tức Lâm Thiên Thành nhìn thấy vị trí ngũ tạng trong cơ thể của Vương Bác Thần xuất hiện 5 điểm sáng.
Yêu nghiệt!
Là yêu nghiệp khiến người khác đố ky cũng không đố ky nổi.
“Tốt tốt tốt, nếu cháu đã thể hiện thiên phú tu luyện mạnh như này, vậy bác có thể đồng ý với cháu một chuyện, tất cả tài nguyên tu luyện của nhà họ Lâm, cháu hoàn toàn có thể sử dụng. Cháu mau chóng cảm ứng được thời cơ thích hợp đột phá Linh Đài Cảnh, sớm nâng cao thực lực, cứu mẹ cháu ra ngoài, báo thù rửa hận cho Hiên Viên tộc và nhà họ Vương của cháu.”
Lâm Thiên Thành cười ha hả.
Mà Vương Bác Thần nghe thấy, ẩn ý trong lời này của Lâm Thiên Thành rõ ràng là: cậu mau chóng đột phá, thức tỉnh thần huyết của Hiên Viên tộc, xuất hiện vật chất thân tính, tôi sẽ giết cậu đoạt đi vật chất thần tính”
Vương Bác Thần mỉa mai trong lòng.
Đồ ch ó đẻ, sẽ có lúc ông khóc.
Vương Bác Thần đạt được mục đích của mình, có lời này của Lâm Thiên Thành, sau này anh không thiếu tài nguyên tu luyện.
Bây giờ anh định ẩn nấp ở nhà họ Lâm một tháng, sau đó rồi tính tiếp.
Còn về thân phận Lâm Diệp này, một tháng sau sẽ xuất hiện chữa bệnh cho Lâm Thiên Thành Sau khi Vương Bác Thần đi, trong lòng Lâm Thiên Thành tràn ngập hy vọng, chỉ cảm thấy tương lai đáng kỳ vọng.
“Không ngờ thiên phú của Vương Bác Thần lại mạnh như vậy, sợ rằng ngay cả Thiên Đình cũng không rõ.”
Trong ánh mắt của Lâm Thiên Thành tràn ngập sự tham lam, tự lẩm bẩm: “Vương Bác Thần, mau chóng đột phá, thức tỉnh thần huyết của Hiên Viên tộc, chỉ khi trong cơ thể của cậu sinh ra vật chất thần tính, tôi mới giết con lợn như cậu. Phải nhanh chóng kêu nhà họ Chung tìm được Lâm Diệp đó, chữa khỏi bệnh nan y của mình, cho dù không chữa khỏi, chỉ cần có thể kéo dài 5 năm thì tôi có cơ hội.”
Ông ta và Vương Bác Thần tính kế lãn nhau, đều cảm thấy đối phương đã đi vào trong cái bấy của mình.
Cùng lúc này, bên phía nhà họ Dạ, Dạ Thư Linh không nhận được tin tức của Vương Bác Thần thì có hơi tức tối.
Cô ta vốn là muốn khiến Vương Bác Thần làm theo kế hoạch của cô ta, nhưng bây giờ cô ta cảm thấy Vương Bác Thần hình như năm ngoài sự khống chế của cô ta.
Bây giờ ngay cả tin nhắn của cô ta cũng không trả lời, hoàn toàn không liên lạc được.
“Vương Bác Thần đáng chết, anh vậy mà dám giốn mặt với tôi! Lấy được thông tin từ chỗ tôi, bây giờ lại không liên lạc được, thật sự đáng hận!”
Dạ Thư Linh tức điên, cô ta thậm chí không biết Vương Bác Thần đã tiếp xúc với nhà họ Lâm hay chưa.
Không có một chút tin tức nào.
“Vẫn không truyền tin tức tới sao?”
Ông cụ của nhà họ Dạ – Dạ Mặc điềm tĩnh hỏi.