*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong nhẫn không gian, bản thể Diệp Tinh yên lặng ngồi khoanh chân.
Ánh sáng trắng trước mắt lóe lên, trong đó ẩn chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Rất nhiều bí văn kì lạ cũng dao động trước mắt, mặc dù vô hình, nhưng dường như in dấu trong thiên địa vậy, nhưng lại bị Diệp Tinh cảm nhận được rõ ràng.
Hơn nữa theo Diệp Tinh lĩnh ngộ, trước mắt không ngừng có bí văn mới xuất hiện.
Diệp Tinh cẩn thận tìm hiểu, dần dần những bí văn kỳ lạ này như đang ngưng tụ lại, không còn hiện ra nữa.
"Đến cực hạn rồi?"
Diệp Tinh đang ngồi khoanh chân đứng dậy, trong mắt lộ ra sự vui mừng.
“Nhanh hơn mình tưởng tượng một chút!"
Có được thiên phú đạo tắc sinh mệnh gần như đỉnh cấp nhất trong vũ trụ, cộng thêm đã từng tiếp nhận truyền thừa đại đạo sinh tử, hiện giờ đạo tắc sinh mệnh của hắn đã đạt tới cực hạn.
"Độ phá thế nào đây?" Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.
Đạt tới cực hạn, việc mà hắn muốn làm bây giờ là đột phá bình cảnh!
Nếu như đột phá, thực lực của bản thân hắn thật sự có thể sánh ngang với đại đạo chi chủ cấp ba!
Ong...
Đạo tắc không gian tản ra, Diệp Tinh cảm nhận được từng sự tiếp xúc. Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi thôi, cũng không có gì cảm giác buông lỏng bình cảnh.
Rõ ràng hắn còn cách đột phá một chút.
Lĩnh ngộ đạo tắc tới cực hạn không được coi là khó, nhưng khó khăn chính là một bước cuối cùng.
"Không thể gấp, từ từ thôi!" Diệp Tinh lắc đầu một cái.
Lĩnh ngộ đạo tắc, càng muốn đột phá, độ khó của đột phá cũng càng lớn.
...
Thế giới bên ngoài, Diệp Tinh đang ở cùng một chỗ với con gái.
"Diệp đại nhân, đây là thịt Tân Hồ thú, ngươi thử một chút xem." Đồng Mục nhìn Diệp Tinh cười hì hì nói.
"Không tệ." Diệp Tinh gật đầu cười, thưởng thức thức ăn ngon.
"Vị Diệp đại nhân này rất thích thức ăn ngon, điều này trái lại có thể kéo gần quan hệ của mình với ông ta." trong lòng Đồng Mục thầm nói.
ở chung với Diệp Tinh một thời gian dài, cô bé cũng tự nhiên với Diệp Tinh hơn nhiều.
Hơn nữa cô bé phát hiện chỉ là thức ăn mà cô bé đưa, Diệp Tinh đều rất thích ăn.
Thích ăn ngon, đặc điểm này rõ ràng có thể lợi dụng nhiều hơn.
Không biết suy nghĩ trong lòng Đồng Mục, lúc này tất nhiên Diệp Tinh là cảm thấy tràn ngập cảm giác hạnh phúc, chỉ cần là con gái mình làm, cho dù mùi vị bình thường tới đâu đi chăng nữa, hắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng ngon miệng.
"Hửm?" đúng vào lúc này, bỗng nhiên ánh mắt Đồng Mục hơi động, nhìn về phía một phía
"Tiểu “HÌnh như phía xa có thứ gì đó." Đồng Mục nghi ngờ, ngạc nhiên nói.
"Ồ?" Diệp Tinh cũng nhìn về phía xa.
ở chung mấy chục năm, hắn cũng thấy được năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình, bảo vật phát hiện ra ít nhất cũng là đẳng cấp Bất Tử Cảnh, hơn nữa trước đó còn phát hiện một chiếc áo giáp vỡ nát đẳng cấp đại đạo chi chủ.
Mặc dù uy năng giảm mạnh, nhưng đặt trong Bất Tử Cảnh vẫn là bảo vật đỉnh cấp.
Vút!
Diệp Tinh nhanh chóng bay về phía xa, nhưng mới chỉ bay tới nơi đó, khí lưu màu xám trong đầu bỗng nhiên nổi lên dao động.
“Xảy ra chuyện gì vậy?" Diệp Tinh sửng sốt một chút.
Khí lưu màu xám trong đầu rất kỳ lạ, hiện giờ hắn có thể miễn cưỡng khống chế một chút, nhưng nó cũng sẽ chủ động tản ra dao động. nhưng số lần dao động cũng chỉ rất ít thôi.
Trong lòng thầm nghĩ, lúc này trong mắt Diệp Tinh cũng lộ ra vẻ kích động.
Có thể khiến cho khí lưu màu xám sinh ra dao động, chắc chắn là bảo vật vô cùng quý giá.
Nhìn con gái mình một cái, Diệp Tinh cũng không khỏi khâm năng lực tầm bảo mạnh mẽ của con gái mình.
Mặc dù khí lưu màu xám trong đầu hắn rất kỳ lạ, cũng có thể cảm ứng được bảo vật, nhưng không biết có phải là do có thể tự chủ khống chế hay không, phạm vi cảm ứng cũng không phải là quá lớn.
Chỉ có thật sự đến gần bảo vật, mới có thể sinh ra dao động.
Bóng người nhanh chóng bay tới, theo phi hành, Diệp Tinh dao động khí lưu màu xám vậy trong đầu càng ngày càng mãnh liệt!
"Rốt cuộc là bảo vật gì?" Diệp Tinh kích động, trình độ mãnh liệt như vậy dường như có thể so với mảnh vỡ cả chiếc đỉnh thần bí trước đó đã sinh ra tức nhưỡng!
Mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó có thể khiến cho khiến cho đất bình thường biến thành tức nhưỡng hiếm thấy trong vũ trụ, theo mảnh vụn tăng lên, tốc độ chuyển hóa cũng càng ngày càng tăng lên.
Hơn nữa, mặc dù mảnh vỡ chiếc đỉnh đó là mảnh vỡ, nhưng một khi dung hợp lại với nhau, cho dù với thực lực của Diệp Tinh cũng không thể phá hỏng được dù chỉ một phần.
Cho dù hắn sử dụng chiến đao Mặc Hồn công kích, những cũng chẳng tạo thành bất cứ thương tổn dì cho chiếc đỉnh đó.
Sau khi bảo vật mảnh vỡ hợp lại lần nữa lại có tác dụng như vậy!
Dĩ nhiên, càng đặc thù, càng có thể biểu hiện ra sự trân quý của bảo vật đó!
Theo sự suy đoán của Diệp Tinh, ít nhất đó cũng là một món thần khí!
Diệp Tinh kích động trong lòng, theo sự tiếp cận, hắn cảm thấy dao động khí lưu màu xám trong đầu mình vẫn đang tăng lên, thậm chí tăng mạnh gấp đôi!
Rất nhiều khí lưu màu xám vận chuyển, không ngừng cuộn lên trong đầu hắn, luồng dao động này khiến cho Diệp Tinh cảm thấy kinh hãi.
"Hoàn toàn vượt qua mảnh vỡ của chiếc đỉnh đó!"
Cuối cùng hắn cũng tới một nơi.
Hắn nhìn vị trí phía trước, nơi này có rất nhiều ngọn núi thấp, trên ngọn núi tràn ngập khe nứt, dường như chỉ chạm nhẹ một chút sẽ hoàn toàn đổ nát.