*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thánh Tôn Thời Không nhìn đệ tử của mình, nói: "Tin tức có được lệnh bài thánh khí truyền ra. Có lẽ hiện tại các cường giả dị tộc lớn đều càng điên cuồng tới đối phó ngươi. Thậm chí có thể có Thánh Hoàng Vũ Trụ xuất hiện, ngươi nhất định phải cẩn thận."
Lúc trước dị tộc muốn đánh chết Diệp Tinh, hiện tại khẳng định sẽ càng điên cuồng.
"Đệ tử biết." Diệp Tinh gật đầu.
Nhìn Diệp Tinh, Thánh Tôn Thời Không không có nói thêm gì nữa, thân ảnh ông ta vừa động, trực tiếp biến mất.
Lại xuất hiện, ông ta lại xuất hiện ở tầng thứ hai của đại điện đạo chủ.
“Thế nào rồi, Thời Không?” Thánh Tôn Hồn Thiên hỏi.
Các Thánh Hoàng Vũ Trụ khác cũng đều nhìn ra.
"Diệp Tinh đồng ý." Thánh Tôn Thời Không gật gật đầu nói.
"Nhưng mà hắn muốn thần khí cao cấp kiếm Hiên Dật cùng mảnh vỡ của đĩa bánh răng trên người Thánh Hoàng Long Mặc. "
Nghe vậy, Thánh Hoàng Long Mặc trực tiếp đi ra, trầm giọng nói: "So sánh cùng thiên địa thánh khí, mảnh vỡ của đĩa bánh răng trên người ta không đáng nhắc tới, ta sẽ nhanh chóng đưa đến thành Thời Không."
Thánh Tôn Hồn Thiên gật gật đầu, nói: "Thời Không, liền để ngươi đem hai kiện bảo vật này giao cho đệ tử ngươi."
"Được." Thánh Tôn Thời Không gật đầu.
Sau đó ba vị cường giả Thánh Tôn rời đi.
Đại điện đạo chủ, tầng thứ hai, rất nhiều Thánh Hoàng Vũ Trụ của Nhân Tộc vẫn chưa rời đi.
"Ha ha, không nghĩ tới Diệp Tinh này lại chiếm được lệnh bài thánh khí."
"Vận khí của hắn quả thật nghịch thiên."
"Lúc trước trên người Diệp Tinh hình như có một kiện thần khí, hiện tại lại có thêm một kiện nữa."
Thánh Hoàng Vũ Trụ của Nhân tộc nghị luận.
"Long Mặc, lúc trước Diệp Tinh muốn cùng ngươi giao dịch mảnh vỡ của đĩa bánh răng,lúc đấy ngươi còn không muốn, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy ngươi lại chủ động giao ra." Một người đàn ông cao gầy đứng ở bên cạnh Thánh Hoàng Long Mặc, cười nói.
"Chỉ là hắn may mắn mà thôi." Thánh Hoàng Long Mặc lạnh nhạt nói.
Trong mắt ông ta lại lóe lên hào quang.
"Thật sự là tiểu tử may mắn."
Lúc trước ông ta căn bản không quan tâm Diệp Tinh, cũng sẽ không đem mảnh vỡ của đĩa bánh răng bàn giao cho Diệp Tinh, cho dù tương lai Diệp Tinh chân chính đột phá tới Thánh Hoàng Vũ Trụ cũng sẽ không thay đổi chủ ý.
Không nghĩ tới lời mình vừa nói ra nhanh như vậy đã bị đánh vào mặt.
Ông ta tuy rằng bất mãn đối với Diệp Tinh, thế nhưng trong lòng cũng khiếp sợ vận khí của Diệp Tinh.
......
Bên trong di tích Thánh Hoàng Hắc Ly, Diệp Tinh yên lặng đứng thẳng, im lặng không nói gì.
"Ha ha, lệnh bài thánh khí a, Diệp Tinh ngươi may mắn rồi." Bên trong nhẫn không gian, Tiểu Hắc cười to nói.
Nó nhìn bộ dáng của Diệp Tinh, lại có chút nghi ngờ: "Làm sao vậy, Diệp Tinh? Đạt được lệnh bài thánh khí không phải là nên cao hứng sao? Sao trông ngươi buồn bã vậy?”
Diệp Tinh lắc đầu, nói: " Thánh Hoàng Vũ Trụ của Nhân tộc chúng ta sắp tới, lệnh bài thánh khi sẽ giao cho ông ta."
"Cái gì?" Nghe vậy Tiểu Hắc sửng sốt, sau đó nhất thời giận dữ nói: "Quá đáng rồi, đây chính là bảo vật ngươi lấy được!"
Diệp Tinh lắc đầu: "Nhưng mà tộc quần bồi thường cho ta một kiện thần khí cao cấp còn có một vài thứ khác."
Hắn thầm thở dài một hơi: "Lệnh bài thánh khí cường đại này do Thánh Hoàng đỉnh cấp của tộc ta đi tranh đoạt rõ ràng càng có lợi."
"Ra vậy a." Tiểu Hắc khẽ gật đầu.
Tuy rằng đứng ở Diệp Tinh bên này, thế nhưng để cho nó lựa chọn, nó cũng sẽ lựa chọn thực lực mạnh hơn đi tranh đoạt bảo vật.
"Thực lực vẫn quá yếu." Diệp Tinh thở dài nói.
Trước hắn muốn mảnh vỡ của đĩa bánh răng trên người Thánh Hoàng Long Mặc, người ta căn bản không coi trọng hắn, hiện tại hắn đạt được lệnh bài thánh khí, Nhân tộc tuy rằng bồi thường cho hắn, thế nhưng căn bản không cho hắn cơ hội lựa chọn thứ hai.
Trên thực tế trong lòng Diệp Tinh hắn tự nhiên có suy nghĩ đi tìm thánh khí. Có phân thân Huyễn tộc ở đây. Thánh Hoàng Vũ Trụ của dị tộc cũng rất khó nhìn ra thân phận chân chính của hắn.
Hơn nữa có khí lưu màu xám ở đây, nói không chừng món thánh khí kia có thể bị hắn tìm được.
Khí lưu màu xám trước đây đã giúp hắn tìm được vài kiện bảo vật cường đại!
Nếu thật sự tìm kiếm, cơ hội Diệp Tinh tìm được vẫn là rất lớn.
Nhưng bây giờ tất cả những suy nghĩ của hắn đã thất bại.
Đương nhiên, bản chất chuyện Thánh Hoàng Long Mặc cùng chuyện lệnh bài thánh khí không giống nhau, thế nhưng thực lực của hắn càng mạnh, khả năng sự tình sẽ hoàn toàn không giống.
"Thở dài cái gì?" Bên trong nhẫn không gian, Tiểu Hắc trợn trắng mắt, nói: "Mới tu luyện hai ngàn năm ngươi đã có được thực lực như vậy? Còn không thỏa mãn sao?"
“Theo thời gian trôi qua, thực lực của ngươi sẽ càng ngày càng mạnh, đợi đến tương lai nói không chừng có thể bằng bản lĩnh của mình chân chính đạt được một món thánh khí thuộc về mình. "
“Ta cảm thấy trạng thái hiện tại của ngươi chính là tiện nhân, chính là giả tạo."
Nghe được lời nói có chút độc miệng của Tiểu Hắc, Diệp Tinh lại sửng sốt, sau đó trong mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng.
"Tiểu Hắc, ngươi nói đúng, hiện tại thực lực của ta còn yếu, đó là bởi vì thời gian ta tu luyện còn ngắn, chờ đợi sau này, nếu như lại xuất hiện thánh khí, tình huống tuyệt đối sẽ không như vậy nữa."
Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sáng khiếp người.
Lúc này, khí tức âm trầm trong lòng hắn lại đột nhiên biến mất, cả người buông lỏng, tâm tình cả người tựa như xảy ra một ít biến hóa.
"Ha ha, đây mới là Diệp Tinh ta biết." Tiểu Hắc cười to nói.
"Cám ơn ngươi nha Tiểu Hắc." Diệp Tinh cười cười.
Một đường tu luyện tới đây, thời gian Tiểu Hắc ở cùng một chỗ với hắn thậm chí còn nhiều hơn so với người nhà, hắn cũng sớm coi Tiểu Hắc là người nhà của mình ở trong lòng rồi.