TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1191: Hóa giới châu cùng Tật phong cửu biến

Hai đợt lôi kích cuối cùng quả nhiên giống như Hàn Lập đoán trước, sau khi bị hắn dùng ngân sắc tiểu thuẫn cản hơn nửa uy lực xong, cuối cùng bị Thiên Lan thú dùng yêu đan ngăn lại.

Lúc sóng lôi điện cuối cùng biến mất, mây đen trên không trung cũng quỷ dị như lúc đến vậy, trong nháy mắt ngàn dặm mây đen tan hết, ánh mặt trời lại chói chang hiện ra.

Thiên Lan thú ở trong pháp trận giờ đang được bao phủ trong vài tầng yêu khí màu trắng ngưng kết thành một cái kén lớn màu vàng, mặt ngoài còn khẽ phập phồng.

Hàn Lập thấy vật trên mặt một chút dị sắc cũng không có.

Yêu thú này trải qua lôi kiếp giờ đang một lần nữa trọng tổ thân thể, biến hóa thành hình người mà thôi. Loại biến hóa này không chịu sự khống chế của yêu thú mà giống như con người lúc mới sinh ra vậy. Xấu hay đẹp cũng là do quá trình biến hóa tự thân sinh ra, đương nhiên cũng có liên quan đến chủng tộc của bản thân nữa.

Tỷ như yêu thú kiểu yêu hồ nếu có thể biến hóa bình thường đều trở thành tuấn nam mỹ nữ. Còn một số yêu thú bình thường bản thể xấu xí không chịu nổi, thì lúc biến hóa hình người đương nhiên cũng chẳng tốt hơn được bao nhiêu. Hàn Lập chợt nhớ tới việc gì, chợt quay đầu liếc mắt nhìn phía xa chỉ thấy tàn thi của con cự khâu biến dị sớm đã bị Phệ Kim Trùng cắn nuốt không còn tí nào. Giờ phút này đám Phệ Kim Trùng đang bay vù vù trên không trung.

Hắn cũng không nghĩ nhiều, thét lớn một tiếng, nhất thời đám kim sắc trùng vân vội hướng về phía bên hắn lao đến, trong nháy mắt Phệ Kim Trùng đã bị hắn thu vào túi linh thú.

Sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống một bên, nhắm mắt đợi Thiên Lan thú trong pháp trận hoàn tất biến hóa.

Kết quả, một lần ngồi xuống này cũng mất một ngày một đêm.

Đến khi thần sắc của hắn chợt động, mở to đôi mắt thì từ trong cái kén lớn bỗng truyền đến vài tiếng “Phốc phốc” trầm đục, rồi một cánh tay trắng nõn dị thường từ bên trong xuyên ra, sau đó bên trong truyền đến giọng nói quen thuộc của đồng tử.

“Cuối cùng cũng đại công cáo thành, đã làm phiền đạo hữu.”

Hàn Lập nghe vậy liền cười, chậm rãi đứng dậy…

Mấy ngày sau, Hàn Lập yên lặng quay về Tử Mẫu Phong ở Vân Mộng Sơn. Hắn hiện giờ đang ở trong mật thất của động phủ, xem xét chiếc sừng rực rỡ ánh vàng trong tay, trước người đặt một cái hồ lô và ba kiện pháp khí. Đối diện hắn, đang lơ lửng trong không trung là môt chiếc đỉnh màu xanh lớn khoảng một trượng, trên đỉnh một tiểu đồng mặc áo vàng môi hồng răng trắng, tay cầm một quyển sách da thú đang thoải mái ngồi xem.

Người này đương nhiên là Thiên Lan thú giờ đã hóa thành hình người. Nhìn hình dạng này cùng với ảo ảnh lúc trước huyễn hóa ra mặc dù không giống hệt, nhưng cũng có bảy tám phần tương tự.

Cẩn thận suy nghĩ một chút thì cũng không có gì kỳ lạ. Con thú này ở Linh giới bản thể đã sớm trải qua một lần biến hóa. Giờ thêm một lần biến hóa đương nhiên càng thêm thành thạo, cho nên hình dạng biến ra cũng tương tự như ảo ảnh ngưng tụ lúc trước.

Hàn Lập dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve những đường vân trên chiếc sừng rồi đột nhiên mở miệng nói.

“Ta đã thử rồi, chiếc sừng này dường như có thể hút phần lớn linh lực vào trong, lại còn có thể phóng xuất ra ngoài. Điều duy nhất hạn chế là mỗi lần hút linh lực vào chỉ một lượng có hạn, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh lắm.”

“Ừm, không hổ là tài liệu của yêu thú biến dị, lại có hấp linh thiên phú hiếm thấy. Loại tài liệu có hiệu quả kỳ diệu như vậy cho dù là ở trên Linh giới cũng sẽ có vô số tu sĩ dù đánh nhau vỡ đầu để có nó. Nó chính là vật liệu tuyệt hảo để luyện chế bảo vật phòng ngự. Không ít Linh Bảo có tính phòng ngự nổi danh đều dùng loại tài liệu này.”

Đồng tử cầm sách da thú trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên cười với Hàn Lập.

“Pháp bảo phòng ngự, có thể luyện chế chiến giáp sao?” Hàn Lập trong lòng chợt động.

“Ha ha, đạo hữu quả thông minh hơn người. Vật ấy nếu dung phối hợp với Hỏa Linh Ti trong tay ngươi đúng là có thể luyện chế ra một kiện chiến giáp hiếm thấy. Mặc dù không bằng Linh Bảo nhưng so ra cũng không kém mấy. Chẳng qua nếu đạo hữu nghe ta, tốt nhất là không nên làm vậy?” Đồng tử vẻ mặt trang nghiêm nói.

“Tại sao? Hiện tại vật ta cần nhất là một kiện chiến giáp hộ thể.” Trên mặt Hàn Lập hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Đạo hữu nếu muốn an toàn sống ở Nhân giới cả quãng đời còn lại thì đương nhiên là nên luyện chế chiến giáp. Nhưng nếu muốn thông qua không gian tiết điểm để lên Linh giới thì tốt nhất giữ vật đó lại để luyện chế một bảo vật khác thì tốt hơn” Vẻ mặt đồng tử vẫn không đổi nói.

“Có thể dùng nó để luyện chế bảo vật nào khác?” Hàn Lập kỳ quái hỏi ngược lại.

“Đương nhiên là Hóa Giới Châu. Chỉ có thứ này mới có thể giúp ngươi an toàn thông qua không gian tiết điểm” Đồng tử không chút do dự trả lời.

“Hóa Giới Châu? Ta nhớ không lầm thì lúc ngươi cho phân thân buông xuống Nhân giới, hình như có dùng một thứ gọi là Hóa Giới Thạch thì phải. Hai cái này có liên quan gì đến nhau? Có phải căn bản là cùng một loại không?” Giọng Hàn Lập có chút kinh ngạc hỏi.

“Hai thứ tên giống nhau như vậy đương nhiên là có liên quan. Hóa Giới Thạch là một loại bảo vật ở Linh giới, muốn luyện thành thì cực kỳ tiêu hao thiên tài địa bảo, còn Hóa Giới Châu thì là bảo vật mà hậu thiên cũng nhiều người sử dụng.

Tuy rằng công dụng của hai thứ không khác nhau lắm, nhưng uy năng thì cực kỳ cách biệt. Nói cụ thể một chút thì Hóa Giới Châu chỉ bằng một phần trăm của thứ kia” Đồng tử nghĩ nghĩ rồi thành thực trả lời.

“Một phần trăm?” Hàn Lập nghe tỉ lệ này cũng cứng lưỡi.

“Đạo hữu đừng vội coi thường công dụng của Hóa Giới Châu. Phải biết rằng loại dị bảo như Hóa Giới Thạch, cho dù là Yêu Vương trên Linh giới cũng không có nhiều lắm. Nó chính là thứ nổi danh cùng với Nghịch Tinh Bàn là một trong phá giới tam bảo. Mà Hóa Giới Châu tuy rằng còn xa mới so được với hai thứ trên, nhưng cũng cực kỳ nổi danh trong việc bài trừ không gian cấm chế. Bởi vì cần có tài liệu hấp linh mới có thể luyện chế ra được nên số lượng cũng cực kỳ ít ỏi. Như ta ở Linh giới đã từng tò mò đi vào một không gian tiết điểm, tuy rằng ngay lập tức quay lại nhưng không gian gió lốc và cách giới lực trong đó cực kỳ đáng sợ, đến giờ ta vẫn còn khiếp hãi. Ngươi cho dù có thể tu luyện Phá Diệt pháp mục đến cực hạn nhưng tỉ lệ có thể qua được vẫn cực kỳ nhỏ.

Nếu không tu luyện giả các tộc từ hạ giới đã không có biết bao nhiêu người lên Linh giới rồi. Ngươi không có Hóa Giới Châu trong tay thì đừng hi vọng ở cái gì gọi là may mắn cả. Căn bản là có đi không có về. Nguyên bản ta vốn muốn đợi ngươi tiến giai Hóa Thần kỳ rồi mới nhắc đến việc này, nhưng hiện giờ ngươi có được tài liệu hấp linh, nên cũng thuận tiện nói luôn.” Đồng tử cười lạnh nói.

“Xem ra hóa giới châu này không luyện không được.” Hàn Lập sờ mũi cười khổ.

“Ha ha, nếu đạo hữu than mình không có Phá diệt pháp mục thì ngay cả chuyện bảo vật cũng không thèm nói. Có cả hai thứ đó, ngươi mới có cơ hội thông qua không gian tiết điểm được. Phương pháp luyện chế này ta cho ngươi, coi như nể tình lần trước ngươi tặng ta Hàn Tủy.” Đồng tử nhàn nhạt nói.

“Đạo hữu thực là ân oán phân minh. Bất quá ta cũng có chút tò mò, trước kia ta từng thấy qua một con quy yêu cấp 8 độ kiếp. Lôi kiếp nó trải qua dường như không giống như của Thiên Lan đạo hữu lắm. Lôi kiếp của ngươi hình như lợi hại hơn rất nhiều.” Hàn Lập đề cập đến việc độ kiếp lúc trước.

“Điều này có gì lạ đâu. Chủng tộc yêu thú chúng ta có vô số, mỗi loại trải qua lôi kiếp đương nhiên không giống nhau. Càng là yêu thú lợi hại, lúc độ kiếp lại càng khó khăn. Nghe đồn những linh thú như Linh Phong, Chân Long các loại khi độ lôi kiếp biến hóa phải trải qua mười ba đợt lôi kích. Ta chỉ trải qua mười một đợt, xem như cũng không tồi lắm.” Đồng tử cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra.

“Thì ra là thế!” Hàn Lập có chút giật mình.

“Bản công pháp yêu tộc Tật Phong Cửu Biến thật ra cũng khá đó. Nhưng ngươi đưa cho lão phu xem là có ý gì? Chẳng lẽ đạo hữu còn có hứng thú với yêu tộc công pháp của chúng ta?” Đồng tử duỗi tay cầm bản sách da thú, nhìn chằm chằm Hàn Lập, nửa cười nửa không hỏi.

Nguyên lai quyển sách trong tay đồng tử là bản sách da thú mà năm xưa Hàn Lập có từ tổ tôn của Tiêu Thúy Nhi. Trong đó ghi lại một bộ liễm khí khẩu quyết vô danh và một bộ yêu tộc công pháp khác biết bằng chữ yêu tộc. Năm đó Hàn Lập học chữ yêu tộc xong mới phát hiện bộ công pháp này tên là Tật Phong Cửu Biến. Công pháp này tuy mạnh mẽ nhưng lại chuyên dành cho yêu tu thuộc loại yêu cầm. Trừ phi là trời sinh có hai cánh và có thân thể mạnh mẽ của yêu tộc, nếu không căn bản không thể tu luyện hoặc thi triển ra được.

Không biết vì sao lúc này Hàn Lập lại giao công pháp cho đồng tử nhờ hắn nghiên cứu.

“Không có gì. Bộ Tật Phong Cửu Biến này uy lực không hề nhỏ, mà ta sau khi có được Phong Lôi Sí giờ đang cần một pháp quyết đặc thù tương ứng. Bộ pháp quyết này lấy việc biến ảo thân pháp là chủ yếu, rất thích hợp để ta tu luyện. Nếu không được quả là đáng tiếc. Thiên Lan đạo hữu cũng là yêu tu, hẳn là biết cách cải biến bộ công pháp giúp Hàn mỗ tu luyện. Để trao đổi, tại hạ có thể đưa tàn trang Kim Khuyết Ngọc Thư kia cho đạo hữu mượn để tìm hiểu. Thứ đó mặc dù quý nhưng quá mức huyền ảo, ta hiện giờ không có thời gian để tìm hiểu.”

Hàn Lập chậm rãi nói.

“Bộ công pháp này đối với Nhân giới yêu tu các ngươi mà nói đúng là một loại khẩu quyết thân pháp khó mà gặp được. Hơn nữa người lại có Phong Lôi Si quả thật vô cùng phù hợp để tu luyện. Nhưng ở đây còn có một vấn đề chắc nhà ngươi biết rõ, đó là muốn thi triển thần thông này cần phải có thân thể mạnh mẽ như yêu tộc làm cơ sở mới được. Ngươi tuy rằng có tu luyện qua môn luyện thể pháp quyết nào đó, thân thể mạnh mẽ hơn xa tu sĩ bình thường nhưng mà vẫn chưa đủ để tu luyện pháp quyết này.” Đồng tử nhướng mày nói ngay vào chỗ quan trọng nhất.

“Nếu chỉ thiếu một chút, bản thân ta không phải là không thể vượt qua được. Ta đã từng từ Phật môn lấy được một bộ Minh Vương Quyết, mỗi tầng tu luyện cao hơn đều khiến cho thân thể mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Ta giờ đã luyện đến tầng thứ hai. Như vậy nếu luyện đến tầng ba chắc là đã đủ đạt yêu cầu của Tật Phong Cửu Biến.” Hàn Lập trầm ngâm một chút rồi trả lời, dường như đã suy nghĩ trước vấn đề này. “Minh Vương Quyết, Phật môn công pháp?” Đồng tử ngẩn ra, có vẻ hơi bất ngờ.

“Thì sao, chẳng lẽ bộ công pháp Phật môn này có gì không ổn?” Hàn Lập nhướng mày.

“Bộ pháp quyết của ngươi chia làm mấy phần?” Đồng tử hỏi lại một câu.

“Bảy tầng.” Hàn Lập tuy khó hiểu nhưng cũng thành thật trả lời.

“Thật xảo hợp. Ta cũng biết một bộ luyện thể pháp quyết xuất phát từ Phật môn, và cũng chia làm bảy tầng!” Đồng tử bỗng cười quỷ dị.

Đọc truyện chữ Full