TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1192: Chung thành quyến chúc

Tu tiên giới Thiên Nam lại một lần nữa dậy sóng

Các trưởng lão Nguyên Anh kỳ của các đại tông môn tu tiên đột nhiên nhận được thiếp mời của Lạc Vân Tông phát ra. Lúc này bọn họ được yêu cầu tham gia song tu đại điển của Đại trưởng lão Lạc Vân Tông cùng với một vị nữ Nguyên Anh khác là Nam Cung Uyển chính thức kết thành song tu đạo lữ.

Nhận được thư mời, các Nguyên Anh lão quái vật trừ một số cá biệt đã biết được nội tình thì những người còn lại đều cảm thấy nghi hoặc trong lòng. Nhưng vì Hàn Lập hiện tại danh tiếng lẫy lừng nên tự nhiên không ai dám cự tuyệt không đến, tam đại tu sĩ hiện đang bế quan không thể tự mình đến dự nhưng cũng đặc biệt cho đệ tử đưa tặng phẩm quý hiếm đến.

Nghe nói trong thời gian mấy ngày diễn ra đại điển, cả bầu trời toà Lạc Vân sơn mạch đều được ngũ sắc quang hà bao phủ hơn phân nửa, trông huyễn lệ dị thường. Ở trong sơn mạch vốn trống rỗng lại xuất hiện trùng trùng lầu các muôn màu muôn vẻ, còn tại cấm chế tất cả linh hoa linh mộc đồng thời nở rộ làm cho Vân Mộng sơn phảng phất như là tiên cảnh.

Vân Mộng Sơn tam tông và một ít tiểu tông môn vùng phụ cận muốn lấy lòng Hàn Lập nên xuất ra tất cả lực lượng làm cho đại điển long trọng còn hơn lúc Hàn Lập cử hành đại điển trở thành đại tu sĩ.

Mà đại điển lần này ngoại trừ những người được Lạc Vân Tông phát thiệp mời ra còn có các tu sĩ của một ít trung, tiểu tông môn và một số lượng không nhỏ tán tu hàng đầu không mời mà tới dự lễ.

Kết quả là trong mấy ngày này, Vân Mộng Sơn tiếp đón chừng năm sáu ngàn tu sĩ ngoại lai, phần lớn là các cao giai tu sĩ, xem ra đây là đại lễ lớn nhất tại Thiên Nam trong mấy ngàn năm nay.

Chẳng qua việc này tựa hồ cũng không có gì là kỳ quái.

Trước kia, khi Hàn Lập tiến hành đại điển tiến vào giai đoạn đại tu sĩ, tuy rằng cũng có không ít người đến tham gia nhưng phần lớn đều mang lòng hoài nghi. Hơn nữa Thiên Nam còn có tam đại tu sĩ cùng bậc. Nhưng sau trận chiến tại điển lễ, Hàn Lập xem như được xác định là tu sĩ đứng đầu Thiên Nam.

Nghe nói Hàn Lập có thể lấy một địch hai gã đồng giai tu sĩ mà còn có thể chiếm thế thượng phong. Mặc dù có một số tông môn có thế lực sâu xa nhưng dù tông môn có thế lực nhiều hơn nữa thì trong lòng đều phát lạnh.

Bởi vì có thể thấy rõ, lấy tu vi của Hàn Lập hiện tại, không cần để ý tồn tại của tông môn mình, một mình cũng có thể san bằng các môn phái tu tiên.

Thiên Nam đệ nhất tông môn cũng không thể có đồng thời hai gã đại tu sĩ trở lên nên căn bản là không có lực lượng nào có thể chống lại vị đệ nhất Thiên Nam tu sĩ Hàn Lập này.

Kể từ đó, mặc kệ là trước kia có quan hệ cùng Lạc Vân Tông hay không, tất cả các tông môn đều cử người đến thiết lập quan hệ. Về phần này, các tán tu trung, cao giai tu sĩ đều hy vọng có thể kết bạn cùng vị Thiên Nam đệ nhất nhân này, có thể nhận được sự chỉ điểm của đối phương hoặc là dựa vào đại điển này gặp gỡ một vài tu sĩ khác.

Cho nên bởi vì có các ngoại lai tu sĩ đến tham dự, hơn nữa còn có các tu sĩ của tam tông nên thật xứng là vạn tu đại điển.

Hàn Lập mang theo giai nhân Nam Cung Uyển xuất hiện tại buổi lễ cũng không quá dài, hai người chỉ mỉm cười hướng các tu sĩ nói vài lời cảm ta, tại đương trường uống một chén rượu giao bôi rồi liền phiêu nhiên rời đi.

Về mặt mọi chuyện còn lại đều hoàn toàn giao cho vị trưởng lão Lạc Vân Tông là Lữ Lạc chủ trì.

Vị Lữ trưởng lão này không hổ kiến thức uyên bác, tuy thiếu hai diễn viên chính của buổi lễ nhưng vẫn đem các hoạt động còn lại của buổi lễ diễn ra náo nhiệt phi thường.

Song tu đại điển tiếp tục diễn ra ba bốn ngày mới hạ màn.

Tiếp theo các tu sĩ chúc mừng rồi lần lượt rời đi. Tuy nhiên cũng có vài người vẫn tiếp tục lưu lại.

Hàn Lập mang một thân bạch sam cùng Nam Cung Uyển sóng vai đứng trên đỉnh Tử Mẫu Phong nhìn ra xa xa nhìn bạch vân quay cuồng lẳng lặng không nói gì.

Không biết sau bao lâu, Nam Cung Uyển lấy tay vén mái tóc rồi xoay người hướng Hàn Lập thản nhiên cười:

“Lúc này ta cũng coi như là nhân hoạ đắc phúc, mượn Xá Nữ Thiên Nguyệt quyết ở trong phong ấn tu luyện, rốt cục cũng đột phá vào Nguyên Anh trung kỳ. Chẳng qua cuối cùng cũng được phu quân tương trợ, lại cho ta phục dụng kỳ vật cũng giảm cho ta ít nhất hơn mười năm khổ tu, nếu không bây giờ có thể giải vây hay không vẫn còn khó nói. Nhưng phu quân nhanh như vậy tiến vào Nguyên Anh hậu kỳ thật sự là làm cho thiếp ngoài ý muốn. Với tu vi của phu quân hiện giờ, nhân giới ngoại trừ mấy lão quái vật Hoá Thần kỳ ra chỉ sợ không có ai là đối thủ”.

“Vô địch? Điều này cũng không dám tuỳ tiện nói ra, nếu ta có được cơ duyên như thế này, không chừng ở nơi nào đó còn có tu sĩ có vận may không kém ta đâu!”Hàn Lập mỉm cười, khiêm tốn nói. “Hì hì, lời này cũng không phải không đúng! Chẳng qua không nghĩ tới phong hồn chú thật là âm hiểm. Cứ tưởng rằng mượn lực lượng của nội đan hoả thiềm là có thể hoá giải, nhưng không ngờ lại vẫn còn vài đạo cấm chế khác vẫn ẩn tàng trong cơ thể không phát tác. Ít nhiều trước khi chúng phát tác phải chân chính giải trừ cấm chế hoàn toàn, nếu không hậu hoạ thật khôn lường.”Nam Cung Uyển mĩ mâu chớp động, trông giống như thiếu nữ quyến rũ vậy.

“Ta cũng thở dài nhẹ nhõm được một hơi, không uổng công ta đi Đại Tấn lần này. Uyển nhi, nàng đem bồi anh đan ta đưa cho nàng lúc trước ăn vào, sau đó tiến giai lên Nguyên Anh hậu kỳ cũng không phải là không có khả năng”Hàn Lập nhìn thoáng qua giai nhân mỉm cười trả lời.

“Bồi anh đan kia thật sự có thể thần diệu vậy sao! Ngay cả đột phá vào Nguyên Anh hậu kỳ cũng có thể?”Nam Cung Uyển chớp chớp đôi mắt hỏi có chút nghi hoặc.

“Hắc hắc, vì đan dược này mà Nguyên Anh tu sĩ Đại Tấn lên tiếp ngã xuống, nàng nói nó có khả năng không?”Hàn Lập cười mà không nói.

“Nếu phu quân đã nói vậy, chờ ta củng cố căn cơ một chút rồi ăn đan dược này vào xem sao”. Nam Cung Uyển hai mắt phát sáng, nghiêng đầu hé miệng cười rồi đứng lên, phong thái pha trộn giữa thiếu phụ phong tình vạn chủng và thiếu nữ thanh khiết.

Hàn Lập nhìn khuôn mặt mịn màng của thê tử, nghĩ tới sắp tới sẽ thân thiết ở chung, tâm thần rung động, đang muốn nói gì đó bỗng nhiên thần sắc vừa động xoay đầu nhìn lại không trung phía xa xa, Nam Cung Uyển ngẩn ra cũng nhìn lại. Một lát sau, một đạo bạch quang phá vỡ cấm chế phía chân trời bay thẳng đến chỗ hai người Hàn Lập. Hàn Lập ánh mắt chớp động vài cái, xuất hiện một tia ngoài ý muốn, tựa hồ nhận ra người tới.

Chỉ thấy bạch quang ngay tại trên không trung hai người xoay quanh rồi mới hạ xuống, ánh hào quang chợt tắt lộ ra một giai nhân, đúng là Mộ Phái Linh.

“Tham kiến công tử, Nam Cung tỷ tỷ”Mộ Phái Linh chỉnh đốn trang phục thi lễ, thần sắc bình tĩnh nói.

“Phái Linh muội muội, điển lễ đã xong, ngươi còn vội vàng đến, hay là có chuyện gì mà Lữ sư huynh xử lý không được, phái muội đến tìm vợ chồng chúng ta phải không?”Nam Cung Uyển ánh mắt lưu động, ung dung hỏi.

“Nam Cung tỷ tỷ, có hai ba khách nhân còn ở lại trong núi chưa rời đi. Các nàng đều xưng người quen cũ của công tử, muốn gặp công tử. Lữ sư huynh không biết công tử có muốn gặp những người này hay không nên kêu Phái Linh đến thông báo một tiếng. Nếu công tử không muốn gặp họ thì huynh ấy sẽ mời những người này rời đi.”

“Người quen cũ của phu quân? Hay là những nữ tu xinh đẹp?”Nam Cung Uyển nhãn châu tự thủy, liếc Hàn Lập một cái, lộ ra vẻ mặt như cười như không.

“Nam Cung tỷ tỷ minh giám, những người này đều là nữ tử.”Mộ Phái Linh liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái rồi cắn răng gật gật đầu.

“Nga, xem ra là vì phu quân phong lưu mà tới đây!”Nam Cung Uyển mặt mày trắng bệch liếc Hàn Lập một cái.

“Phong lưu? Khụ, Uyển nhi chớ có đùa như vậy. Phái Linh, người tới là ai ngươi nói rõ ràng danh tính xem sao?”Hàn Lập ho khan vài tiếng, hỏi có chut kỳ quái.

“Đã hỏi qua, một vị là người Quỷ Linh môn do nữ tử họ Yến dẫn đầu, còn có hai trưởng lão Quỷ Linh môn đi theo. Một vị khác là một nữ tử Ngự Linh Tông tên Hạm Vân Chi. Mộ Phái Linh trả lời không lưỡng lự.

“Là các nàng?”Hàn Lập ngẩn ra, thì thào một tiếng.

Nam Cung Uyển ở một bên nghe vậy mi mắt nhẹ nhàng nhướng lên, lập tức khẽ nở nụ cười.

“Xem ra mấy người kia thật sự có quen biết với phu quân. Phu quân đừng ngại tiếp kiến đi. nếu không thì thật là thất lễ.”Nam Cung Uyển mỉm cười nói.

“Mấy người kia quen biết khi đại đạo chưa nhận rõ. Gặp qua một lần cũng tốt. Phái Linh, ngươi về trước báo cho sư huynh biết một tiếng, ta lập tức đi ngay, an bài các nàng ở hai toà khách quý, ta phân biệt gặp một chút.”Hàn Lập suy nghĩ một lát liền gật đầu nói.

“Vâng, Phái Linh xin cáo lui trước.”Mộ Phái Linh hơi cúi người cung kính rồi hoá thành một đạo bạch quang bay đi.

Ở lại tại chỗ Hàn Lập nhìn không trung, nhíu mày một chút.

“Như thế nào, chàng đối với Phái Linh muội muội có cái gì bất mãn sao” Nam Cung Uyển thấy Hàn Lập thần sắc không tốt, mỉm cười hỏi.

“Không có, chỉ là có chút không nghĩ ra, nàng ta vì sao lại đem nàng nhận thức chỉ là nghĩa muội, nguyên bản ta có thể tưởng tượng là nàng nhận lấy nàng ta làm nhập môn đệ tử.” Hàn Lập hai tay chắp lại sau lưng, có chút khó hiểu lắc đầu.

“Thu Phái Linh làm nghĩa muội có gì không tốt? Lúc này ta chỉ muốn cùng phu quân đi trung trên đại đạo, căn bản không muốn thu đệ tử, thứ nữa thân thế nàng ta cùng ta năm đó có chút tương tự, nói chuyện với nhau cũng hợp. Hơn nữa làm cho nàng ta tiến thối lưỡng nan không bằng đem nàng ta trước nhận nàng làm hảo tỉ muội. Như vậy vô luận về sau là thị thiếp của chàng, cũng là âm thầm coi nàng là đệ tử, truyền thụ võ công, người khác cũng không nói ra nói vào.”Nam Cung Uyển dịu dàng nói.

“Việc này cứ theo ý nàng đi, ta không có ý kiến. Ta đi trước gặp qua hai ba vị khách nhân rồi nói sau.”Hàn Lập lơ đễnh nói. “Phu quân đi sớm về sớm, ta về động phủ trước chờ phu quân.”Nam Cung Uyển cười khẽ nói.

Nghe được lời này của Nam Cung Uyển, Hàn Lập lại nở nụ cười khổ:

“Uyển nhi, ngươi tu luyện Xá Nữ Thiên Nguyệt quyết thật là tà môn, ở thời điểm tu luyện phải mượn âm nguyệt lực đến tu luyện. Như vậy sẽ phải bố trí pháp trận để tụ tập âm nguyệt lực. Nhưng âm nguyệt lực đối với tu sĩ khác rất có hại. Trong phạm vi pháp trận ảnh hưởng mà tu luyện chỉ sợ tu vi không thể tăng tiến. Hại hai chúng ta không thể cùng nhau tu luyện trong động phủ, phải khai mở một động phủ khác một mình tu luyện.”

“Thiếp năm đó ham uy lực của pháp quyết này mà không nghĩ lại có điều phiền toái như vậy.”Nam Cung Uyển bất đắc dĩ nói.

“Tuy rằng cũng có chút tiếc nuối, nhưng hai ta chỉ khi tu luyện mới không thể không tách ra, hai cái động phủ lại gần nhau. Nếu không phải thời điểm tu luyện hai ta chi bằng sống chung trong một toà động phủ. Thật sự không có nhiều ảnh hưởng. Tốt lắm, thời gian không còn sớm nữa, ta trước hết cứ đi từng bước.”Hàn Lập ngược lại khuyên giải an ủi đối phương vài câu rồi cáo biệt. Nam Cung Uyển nhìn theo rồi hoá thành một đạo thanh hồng ly khai khỏi Mẫu phong.

Đọc truyện chữ Full