TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1253: Tiến giai Hóa Thần

Trụy Ma Cốc từ sau khi trải qua trận chiên với cổ ma thì cấm chế ngoài cốc đã dần dần biến mất.

Số người tiến vào ngoại cốc tầm bảo cũng ngày càng nhiều, số quáng tài quý hiếm, linh thảo linh mộc cũng bị càn quét hầu như không còn. Chỉ còn có một vài chỗ bí ẩn, chưa bị chúng tu sĩ phát hiện thì có thể còn ngẫu nhiên tìm được thứ gì đó. Nhưng điều này cũng phải dựa vào vận khí.

Kể từ đó, số tu sĩ đến đây tầm bảo cũng rất thưa thớt, cho tới bây giờ thì ngoại cốc cũng không khác một linh sơn bình thường là bao.

Chỉ lẻ tẻ có vài tên tu sĩ đê giai tới đây thử vận may mà thôi.

Nhưng, nội cốc của Trụy Ma Cốc lại có hung danh vang vọng.

Cấm chế trong nội cốc qua nhiều năm như vậy cũng không hề yếu bớt, khe hở không gian cũng vẫn tồn tại nhiều như t rước, hơn nữa hai ba trăm năm gần đầy thì trong nội cốc tràn ngập một cỗ mê vụ màu trắng quanh năm

Mê vụ này tuy không chủ động làm thương tổn tu sĩ, nhưng bất luận kẻ nào tiến vào trong đó đều bị hoa mắt choáng váng đầu óc, thần thức bị cấm chế, chỉ cần xâm nhập vào bên trong đó một chút nữa là hoàn toàn bị lạc phương hướng.

Loại dị tượng này từng một thời làm oanh động Thiên Nam.

Không ít tu sĩ phán đoán trong nội cốc có dị bảo xuất thế, nên tạo thành thiên triệu dị tượng. Chẳng qua cho dù bảo vật có tốt thì vẫn phải còn mạng mà dùng, đại đa số cao giai tu sĩ đều bồi hồi, không dám liều lĩnh xâm nhập nội cốc.

Nhưng không lâu sau đó, có vài tên tán tu là Nguyên Anh tu sĩ vì lòng tham nên ỷ vào vài loại bảo vật có khả năng phá mê vụ, lập tức xông vào nội cốc.

Chỉ là những tên tu sĩ này lại bị vây trong mê vụ nhiều năm, bảo vật trong tay hoàn toàn mất đi hiệu lực, cuối cùng không biết thế nào mà cứ đi bừa, sau nhiều năm mới may mắn thoát khỏi mê vụ mà ra.

Sau đó lại có vài tên tu sĩ tự tin vào thần thông của bản thân mà xâm nhập nội cốc, nhưng kết quả càng thê thảm, chúng trực tiếp bỏ mạng trong các khe hở không gian nằm trong mê vụ.

Có một người ở trong mê vụ lâu nhất là sáu mươi năm. Cũng may là trong nội cốc cũng không khuyết thiếu linh khí, có thể tùy thời bổ xung pháp lực thì người này chỉ sợ không thể sống mà rời cốc.

Việc này cứ thế mà truyền ra, khiến các tu sĩ Nguyên Anh khác hoảng sợ, không dám xem thường chuyện ở nội cốc.

Cứ như vậy, nội cốc trở thành cấm địa của tu tiên giới Thiên Nam, hãn hữu mới có người đứng mà cảm thán trước nội cốc.

Theo năm tháng trôi qua, đã từ lâu việc trong nội cốc có mê vụ đã trở nên quen thuộc với chúng tu sĩ, mà còn có một số tu sĩ mới tiến giai cho rằng mê vụ trong nội cốc kia vốn là nguyên bản thiên sinh, chứ không có nhiều người truy cứu rõ ngọn nghành.

Ai cũng không biết, tại một địa phương bí ẩn trong nội cốc, có một tòa động phủ nhỏ nằm ở trong đó.

Mà tại bên cạnh động phủ có một tòa dược viên rộng hơn trăm trượng. Bên trong dược viên có vô số linh dược quý hiếm khiến cho tu sĩ bên ngoài phải điên cuồng. Mà số tuổi của linh dược tại đây ít thì vài trăm năm, còn đâu đều có hơn một ngàn năm tuổi, từ đó tỏa ra từng trận dược hương mê người.

Tại phụ cận tiểu sơn cốc đã được bố trí trọng trọng cấm chế huyền diệu, ngay cả tu sĩ cấp Nguyên Anh tiến vào đó cũng khó có thể thoát thân.

Ở giữa dược viên, trong một gian thạch ốc. Trong thạch ốc trống rỗng chỉ có một chiếc bồ đoàn chứ không còn đồ vật gì khác.

Trên bồ đoàn có một bóng người thon dài ngồi bất động như một bức tượng.

Không biết qua bao lâu, bóng người này khẽ động, chậm rãi đứng lên đi ra khỏi thạch ốc.

Vừa ra khỏi thạch môn, dưới ánh dương quang đạm nhạt chiếu vào thì có thể nhận thấy rõ người này chính là ‘Hàn Lập’, nhưng thần sắc đờ đã không chút biểu tình.

‘Hàn Lập’ bước tới một góc dược viên, khẽ đánh ra một trảo hút lấy một lục sắc tiểu bình từ dưới mặt đất, sau đó lại đi đến một góc dược viên khác đến chỗ một cây đằng mạn xanh biếc dị thường thì ngừng lại, khẽ đổ một giọt lục dịch từ tiểu bình vào gốc đằng mạn.

Thấy lục dịch nhanh chóng bị đằng mạn hấp thu, hắn không chút do dự quay người lại, đem tiểu bình chôn lại chỗ cũ rồi lại trở về thạch ốc…

Nhưng đúng lúc này, cước bộ của ‘Hàn Lập’ lại nhanh thêm một chút, một kiện pháp bàn tỏa ra bạch quang chớp động không ngừng từ trong tay áo bắn ra…

Hắn nhanh chóng chụp lấy pháp bàn rồi cúi đầu nhìn xuống.

Chỉ thấy trên pháp bàn hiện lên một chút thanh sắc văn tự, dường như có người đang truyền tin tức gì đó.

‘Hàn Lập’ lập tức bay lên trên không, hóa thành một đạo thanh hồng bay thẳng đến một góc bí ẩn nào đó trong sơn cốc.

Sau khi hào quang tắt đi, thân hình hạ xuống cạnh một truyền tống trận loại nhỏ. ‘Hàn Lập’ lẳng lặng đứng lại nơi đó, không hề nói một lời.

Một lát sau, truyền tống trận tự tiến hành khởi động, trong linh quang chớp động, một bóng người màu xanh đang truyền tống ra.

Bóng người này bước ra khỏi truyền tống trận, đứng phía trước ‘Hàn Lập’

“Mấy năm nay vật vả cho ngươi rồi. Nếu không nhờ ngươi mỗi này đều đưa linh dược đến đúng hạn thì sao có thể trong thời gian ngắn ta đã đạt đến Hóa Thần sơ kỳ đỉnh phong.” Người vừa xuất hiện bỗng nhiên cười nói.

“Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, còn có khác sao?” Thần sắc ‘Hàn Lập’ không đổi, nhàn nhạt nói.

Đây chính là khôi lỗi hình người do đệ nhị nguyên anh điều khiển.

Người vừa xuất hiện chính là Hàn Lập chân chính vừa đi ra từ giới tử không gian.

Hiện tại, Hàn Lập đã rời khỏi Lạc Vân Tông được ba trăm năm thời gian.

Năm đó, hắn mang theo Nam Cung Uyển ly khai khỏi Lạc Vân Tông rồi lại thông qua truyền tống trận đem mấy người Nam Cung Uyển truyền tống tới Loạn Tinh Hải. Ở đó hắn chiếm giữ một tiểu đảo có linh mạch không tồi, rồi để mấy người Nam Cung Uyển ở lại đó. Còn Hàn Lập lại phản hồi Trụy Ma Cốc tại Thiên Nam, mở ra giới tử không gian, bắt đầu vào trong đó tiến hành tu luyện Nguyên Từ Thần Quang.

Trước khi tiến vào giới tử không gian, hắn đã mở ra Thiên Cơ Phủ, để Phệ Kim Trùng, và các linh thú, linh trùng khác vào trong đó, sau đó tu kiến một khu dược viên thật tốt, trồng Huyền Thiên Tiên Đằng, Long Lân Quả tại đó.

Cuối cùng hắn lại giao tiểu bình thần bí cho khôi lỗi hình người, để đối phương phụ trách chăm sóc.

Nhưng hắn vẫn còn chưa yên tâm sợ có tu sĩ khác xâm nhập phát hiện ra tung tích cốc này.

Hắn liền tiêu phí hơn một năm thời gian bố trí ra một đại hình thượng cổ kỳ trận, có thể phóng xuất mê vụ làm nhiễu loạn thần thức của tu sĩ, mê vụ đem hơn phân nửa diện tích nội cốc bao phủ trong nó.

Làm xong hết thảy, hắn lại đưa ra vài mệnh lệnh với đệ nhị nguyên anh, lúc này mới bắt đàu thông qua truyền tống trận tiến vào giới tử không gian.

Trước khi tu luyện, Hàn Lập đem viên yêu đan của Kim Giao Vương chiếu theo phương pháp tế luyện mà đồng tử đã nói luyện thành Kim thuộc tính đan linh căn. Lúc này hắn mới an tâm bắt đầu tu luyện Nguyên Từ Thần Quang.

Hàn Lập và đồng tử đều không nghĩ tới hàn động này lại vô tình giải quyết chỗ thiếu hụt trí mạng khi tu luyện Nguyên Từ Thần Quang. Cũng là Hàn Lập có phúc tinh cao chiếu.

Nếu không có thể hắn phải mất hơn một trăm năm thời gian mới nhận ra điều kỳ quái bên trong. Đến lúc đó thì quả là thật khó giải quyết.

Tuy vậy, nhưng quá trình tu luyện Nguyên Từ Thần Quang của Hàn Lập cũng không hề thuận lợi.

Mấy tầng phía trước thì tu hành rất nhanh, nhưng càng về sau càng thường xuyên gặp phải bình cảnh, hơn nữa thiếu chút thì tẩu hỏa nhập ma đại thương nguyên khí.

Nếu không phải trong tay hắn có vô số linh dược thì chỉ sợ đã ngã xuống khi cảnh giới còn chưa đại thành.

Đến khi hắn thống khổ không chịu nổi thì ngũ hành chi lực của bản thân cũng đã cùng Nguyên Từ Thần Quang dung hợp vào nhau. Từng đấy năm thời gian căn bản không thể rời khỏi Nguyên Từ Sơn nửa bước, gian khổ trong đó người ngoài không thể hiểu được.

Nếu không phải tâm trí Hàn Lập vô cùng kiên định thì thật khó có thể tiếp tục tu luyện.

Cứ như vậy, hắn ở trong giới tử không gian khổ tu hơn hai trăm năm, rốt cục cũng thành công, luyện hóa hoàn toàn Nguyên Từ Sơn, thu vào bên trong cơ thể trở thành một kiện chí bảo.

Chuyện về sau thì đã trở nên thuận lợi.

Hàn Lập tìm một cơ hội phù hợp, bắt đầu phục dụng Ma Nguyên Đan cùng các loại linh dược khác, kết hợp cùng năm loại cực hàn chi diễm phụ trợ đã thành công đột phá lên Hóa Thần sơ kỳ - tiến giai trở thành một tu sĩ Hóa Thần.

Lên tới Hóa Thần, Hàn Lập bước đầu đã có thể điều động thiên địa nguyên khí, hô phong hoán vũ. Thần thông hiện này so với trước kia thì một trời một vực. Đây đúng là một bước lên trời! Trong lòng Hàn Lập mừng rỡ, lập tức ly khai Trụy Ma cốc, đi tới Loạn Tinh Hải.

Thấy Nam Cung Uyển cùng các đệ tử đều bình yên vô sự, thậm chí còn phát triển thành một cỗ thế lực không nhỏ tại Loạn Tinh Hải, thế lực này đã trực tiếp khống chế hơn mười tòa đảo không nhỏ.

Hàn Lập cũng không quan tâm tới việc này, trực tiếp tới gặp Nam Cung Uyển, nàng cùng mọi người khi thấy Hàn Lập tiến giai lên Hóa Thần thành công thì mừng rỡ vô cùng, lại tổ chức chúc mừng một phen.

Nam Cung Uyển lúc này được Hàn Lập đưa cho đại lượng đan dược phụ trợ cũng đã sớm tiến giai lên Nguyên Anh hậu kỳ, nàng cũng đang nỗ lực tu luyện để mong sớm đến hậu kỳ đại thành, rồi đột phá bình cảnh thử tiến giai Hóa Thần

Thạch Kiên kia tư chất cũng thật hơn người, mấy trăm năm qua đi, hắn đã ngưng kết Nguyên Anh thành công.

Điều này khiến Hàn Lập cảm thấy vui mừng.

Nhưng trong lúc này cũng xảy ra nhiều chuyện không may, Mộ Phái Linh trên danh nghĩa là thị thiếp của Hàn Lập vì sắp tới thọ nguyên nên nóng lòng đột phá bình cảnh lên cảnh giới Nguyên Anh. Trong lúc bế quan, tâm tình thoáng sơ hở bị tâm ma xâm nhập khiến pháp lực phản phệ mà chết.

Hàn Lập nghe được tin này thì cũng sửng sốt hồi lâu.

Nàng khi đột phá Nguyên Anh, hắn cũng đã tặng cho nàng Cửu Khúc Linh Tham Đan cùng các đan dược phụ trợ khác, không ngờ nàng ấy vẫn không thể ngưng kết Nguyên Anh thành công, đây cũng có thể nói là do ý trời.

Nàng trên danh nghĩa là thị thiếp của Hàn Lập, nên Hàn Lập tự thân tới trước mộ nàng bái tế một phen.

Cứ vậy, Hàn Lập ở lại trên đảo hơn mười năm cùng Nam Cung Uyển rồi mới một lần nữa trở về Thiên Nam tu luyện.

Đọc truyện chữ Full