TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1254: Ngũ Long Hải

Vào lúc rời đi, Hàn Lập mang theo Thạch Kiên về Thiên Nam, sau đó để hắn đến phía cực tây chưởng quản Thiên Trúc Giáo, cũng coi như kế thừa y bát của Đại Diễn Thần Quân! Thạch Kiên từ sớm đã nghe Hàn Lập nói tới Đại Diễn Thần Quân nên việc này hắn cũng không có ý kiến.

Sau khi truyền tống trở về Thiên Nam, hắn liên bái biệt Hàn Lập một mình đi cực tây.

Lấy tu vi Nguyên Anh kỳ hiện nay của hắn thì thu phục một Thiên Trúc Giáo là dễ như trở bàn tay, Hàn Lập cũng không lo lắng gì.

Mà Hàn Lập tại lần trở về Trụy Ma Cốc này bắt đầu tu luyện củng cố cảnh giới Hóa Thần. Bởi vì từ trong lần diệt sát Phong Hi trước kia có lấy được bí thuật nhỏ trồng linh dược, nên Hàn Lập đem tất cả linh dược vốn không thể nhổ trồng ở trong khe hở không gian trước kia mà nay đã được cải tạo thành giới tử không gian ra ngoài, kể từ đó tài liệu để luyện chế Giáng Vân Đan cũng không còn bị hạn chế.

Tuy rằng Giáng Vân Đan là đan dược dành cho Nguyên Anh kỳ nhưng do dược tính của đan dược này quá mạnh nên đối với Hóa Thần cũng có trợ lực không nhỏ.

Kể từ đó, dưới sự cung ứng tứng linh đan không hạn chế mà cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ tu luyện rất khó đã được Hàn Lập tu luyện một cách vô cùng nhanh chóng.

Trải qua hơn trăm năm khổ tu, hắn đã một đường luyện đến sơ kỳ đỉnh phong, tu luyện tầng cuối cùng của Thanh Nguyên Kiếm Quyết tới đại viên mãn.

Bắt đầu từ lúc này, Giáng Vân Đan cũng không còn hiệu quả, hơn nữa bởi vì thiên địa linh khí quá loãng nên việc tiếp tục tiến giai lên Hóa Thần trung kỳ đành gác lại.

Cho nên hắn không do dự mà xuất quan.

Mà trong lần hắn bế quan tu luyện Nguyên Từ Thần Quang đột phá Hóa Thần, thì Hướng Chi Lễ cùng mấy lão quái vật Hóa Thần kỳ tại Đại Tấn thông qua Vạn Lý Phù cũng liên hệ với hắn nhiều lần, Hàn Lập đem tất cả những tư liệu mà Ngân Nguyệt lưu lại mà hắn chưa từng tiết lộ nói ra cho đối phương.

Biết được tin tức của Hàn Lập, sau một phen khổ khổ truy tìm, đúng là mấy người Hướng Chi Lễ có phát hiện được một không gian tiết điểm có thể sử dụng.

Điều này khiến mấy lão quái vật vui mừng không ngớt, Hàn Lập sau khi nhận được tin tức đồng dạng cũng có tâm tình như vậy.

Sau hơn trăm năm chuẩn bị, Hướng Chi Lễ, Phong lão quái cùng Hô lão ma cùng nhau tiến vào không gian tiết điểm. Còn Xa lão yêu đã tiến vào một không gian tiết điểm khác từ lúc trước.

Nhưng không lâu sau, bản mệnh nguyên thần đăng mà ba người lưu lại Nhân giới đã có hai ngọn bị tắt, chỉ có nguyên thần đăng của Hô lão ma là vẫn còn cháy nhưng cũng leo lét vô cùng.

Mấy ngày sau, nguyên thần đăng của Hô lão ma cũng tắt.

Không biết là lão ma đã thành công tiến nhập Linh giới cho nên ngăn cách cảm ứng của Nguyên thần đăng hay là vẫn lạc tại không gian tiết điểm.

Hàn Lập thông qua tấm vạn lý phù cuối cùng từ môn hạ đệ tử của ba người biết được tin tức này thì trong lòng cảm thấy buồn bực, không gian tiết điểm này vẫn còn nguy hiểm trên sự dự đoán của hắn. Lấy thần thông của ba người Hướng Chi Lễ vậy mà cũng toàn quân bị diệt.

Điều này khiến hắn trở nên bất an trong lòng.

Xem ra lời Ngân Nguyệt cảnh báo về sự nguy hiểm của không gian tiết điểm năm đó không hề có chút khuyếch đại. Đích thực là con đường cửu tử nhất sinh

Cũng may Hướng Chi Lễ thủ tín, sớm lưu lại vị trí không gian tiết điểm kia cho hắn, nên hắn không cần lo lắng đến việc đi tìm.

Hiện tại, nếu tu vi không cách nào tiến thêm thì cần phải tự mình đến xem vị trí lối vào của không gian tiết điểm để có những chuẩn bị thật ổn thỏa.

Dù sao khi chuẩn bị đầy đủ, thì việc thông qua tiết điểm mới nắm chắc thêm một chút. Vạn Lý Phù đã nói rất rõ vị trí, nên hắn không cần lo lắng.

Vị trí không gian tiết điểm này không phải ở Đại Tấn, cũng không phải ở Thiên Nam hay một địa phương nào mà hắn quen thuộc, mà nó nằm tại một hải vực xa lạ có tên là Ngũ Long Hải.

Nơi này cho dù ở Đại Tấn cũng hiếm người biết tới, nhưng Hướng Chi Lễ lại nắm giữ một tòa truyền tống trận trực tiếp đi đến hải vực này.

Chuyện đó tới bây giờ cũng đã qua một đoạn thời gian không ngắn, trước hết trở lại Loạn Tinh Hải một chuyến rồi lại nói.

Trong lòng đã có kế hoạch, Hàn Lập tiếp tục để khôi lỗi hình người trông coi giới tử không gian, còn bản thân lại ly khai trụy ma cốc.

Tại một đảo nhỏ phong cảnh tú lệ vô cùng, có vài tu sĩ Nguyên Anh đang tụ tập tại thạch đình trên đó bàn luận.

“Bích tiên tử, nghe nói lần này ngươi mới luyện chế ra một lô Hinh Hương Đan, đây chính là đan dược dịch kinh tẩy tủy, không biết có thể cho tiểu lão nhi một vài viên đươc không.” Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc hôi bào rộng thùng thình đang đứng vuốt râu nói chuyện với một nữ tử vận lục sam.

“Điền huynh thật biết nói đùa! Ai cũng biết được đạo hữu tinh thông luyện đan thuật, sao có thể coi trọng một chút Hinh Hương Đan của Bích tiên tử. Lần này Triệu mỗ đến đây là muốn vì mấy đệ tử môn hạ mà trao đổi ít đan dược này.” Nữ tử mi thanh mục tú còn chưa kịp trả lời, thì một gã lam bào trung niên nho sinh đứng cạnh đã cười khẽ, giành quyền nói trước.

“Lời của Triệu đạo hữu sai rồi! Lão phu tuy tinh thông đan dược nhưng phần lớn là đan dược thúc đẩy tăng tiến tu vi, còn loại Hinh Hương Đan này đích thực là không thể luyện chế. Hiện tại nếu có được cơ hội thì sao lại bỏ qua.” Lão giả kia cũng không tức giận, ngược lại tủm tỉm trả lời.

“Hai vị đạo hữu không cần tranh nhau, hiện nay thiếp thân đến để trao đổi nên Hinh Hương Đan cũng mang theo hơn phân nửa, chắc cũng đủ để hai vị phân chia. Cũng thật mong chờ vào những bảo vật mang ra trao đổi của hai vị đạo hữu để thiếp thân có thể mở rộng tầm mắt”

Lục sam nữ tử nói chuyện uyển chuyển nhã nhặn, trông nàng không hề giống người tu đạo mà ngược lại giống với một tiểu thư khuê các.

Lão giả và nho sinh nghe thấy lời đó thì thầm thở nhẹ một hơi, trên miệng nói vài câu khách khí.

Mấy người này đúng là đang tiến hành một loại hình trao đổi nhỏ.

Hai người khác cũng ngồi trong thạch đình thấy vậy chỉ nhìn nhau mỉm cười chứ không lên tiếng. Một gã đại hán sắc mặt vàng vọt trong đó đột nhiên lấy ra một chiếc kim sắc mộc hạp để lên trên bàn đá, đẩy về phía giữa, rồi nhìn lão giả nói:

“Thứ này Phạm mỗ và Tôn đạo hữu hợp lực mới lấy được. Tại hạ định dùng vật này đổi lấy hai khỏa Hóa Giao Hoàn của Hám huynh, chỉ có đan này mới có thể khiến Tật Phong Mãng của tại hạ tiến hóa thành giao.”

“Hóa giao hoàn? Lần trao đổi lần trước không phải lão phu đã nói rồi sao, thứ này không đổi, Bích Linh Xà của tại hạ cũng cần đến đan này.” Sắc mặt lão giả không vui, liên tục lắc đầu.

“Hắc hắc, Hám huynh không cần trả lời nhanh như vậy, hãy xem đồ vật của tại hạ một chút rồi hãy quyết định.” Tu sĩ họ Phạm chỉ cười nhẹ, lời nói đầy tự tin.

“Trừ phi đạo hữu có tài liệu cỡ Thanh Linh Chi, nếu không cho dù đồ vật trong này có trân quý đến đâu lão phu cũng không đáp ứng.” Trong lòng lão giả khẽ động, nhưng trong miệng vẫn kiên quyết. Chỉ là hai tay khẽ nhiếp lấy hạp tử sau đó mở ra xem.

Một lôi châu lập lòe lam mang xuất hiện. “Nội đan Lôi kình thú!” Lão giả vừa thấy vật này thì bỗng nhiên thất thanh.

Những người khác cũng cả kinh, không khỏi nhìn qua.

“Hám huynh quả nhiên là kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái đã nhận ra. Đây chính là yêu đan của Lôi Kình Thú thất cấp, tuy chỉ là thất cấp yêu thú nhưng con thú này vô cùng quý hiếm. Chư vị đồng đạo đều biết, lúc trước ta và Tôn huynh truy sát ba ngày ba đêm mới có thể lấy được nội đan này. Không biết đạo hữu thấy thế nào?” Tu sĩ họ Phạm đắc ý nói.

Lão giả nhìn hạp tử trong tay không chớp măt, hiển nhiên lão cũng cực kỳ thèm muốn yêu đan này, nhưng Hóa Giao Hoàn kia với lão cũng rất trân quý.

Nhất thời lão giả không ngừng đắn đo cân nhắc.

“Yêu đan Lôi Kình Thú, vật này có thể khiến tại hạ coi trọng như vậy sao?”

Đúng lúc này, một thanh âm nam tử xa lạ nhàn nhạt từ ngoài đình truyền đến. “Ai?” Mấy người đồng thời cả kinh, đều kêu lên.

Chẳng biết từ lúc nào, ở ngoài đình đã xuất hiện một nam tử vận thanh bào, khuôn mặt chỉ hơn hai mươi tuổi, nhìn không có gì nổi bật nhưng hai mắt lại lung linh dị thường.

Vài tên tu sĩ trong thạch đình này không khỏi nhìn nam tử này dò xét không thôi.

Không ai trong bọn họ nhận thức người này, hơn nữa nơi này còn được bố trí cấm chế thế sao lại có người lạ xuất hiện? Chỉ là điều khiến bọn họ muốn giận dữ cũng không được là bởi khi họ nhìn qua đối phương thì phảng phất như cả người đều không có một tia pháp lực nào, mà giống như một phàm nhân. Chỉ là một gã phàm nhân thì sao có thể xuất hiện ở đây, nói những lời kia.

“Các hạ là…” Tu sĩ họ Phạm dường như là chủ nhân nơi này, do dự một lát rồi cũng cẩn thận hỏi.

“Không có gì, tại hạ chỉ đi ngang qua hỏi đường mà thôi”

Thanh niên ôm quyền, thần sắc nhàn nhạt

Người này chính là Hàn Lập từ Đại Tấn truyền tống tới đây, còn đây chính là hải vực Ngũ Long Hải.

Hàn Lập đối với nơi xa lạ này tất nhiên là cần dò hỏi một chút để xác định vị trí, rồi mua một hải đồ.

Tuy huyễn thuật cấm chế ở đây cũng có thể coi là bất phàm nhưng sao có thể dấu được Minh Thanh Linh Mục của hắn, hắn nhìn qua đảo này thấy có nhiều cao giai tu sĩ tụ tập thì không khách khí mà hạ xuống.

“Hỏi đường?” Tu sĩ họ Phạm ngẩn ngơ, tỏ vẻ không tin.

“Đạo hữu nếu có hải đồ tại đây thì tốt. Đúng rồi, yêu đan Lôi Kình Thú kia nhìn thì trọn vẹn nhưng yêu lực trong nội đan đã tiêu hao rất nhiều, nếu đem đi phối dược cũng không thể dùng được.” Hàn Lập căn bản không cần để ý đến suy nghĩ của đối phương, liếc nhìn hạp tử nằm trong tay lão giả, mỉm cười nói.

“Việc này thật sao?”

“Các hạ hồ ngôn loạn ngữ!”

Lão giả nghe vậy trong lòng cả kinh, mà tu sĩ họ Phạm lại giận dữ, sắc mặt đại biến.

“Tin hay không là tùy đạo hữu. Tại hạ chỉ thuận miệng nói ra, chẳng qua nếu đạo hữu nào nguyện ý bán hải đồ cho tại hạ thì tại hạ cũng sẽ trả lời vấn đề này. Tại hạ cũng có một nội đan Lôi Kình Thú đem tặng, tuy cấp bậc thấp một chút nhưng cũng đủ để luyện dược.” Hàn Lập thản nhiên nói, trong tay bỗng xuất hiện một viên yêu đan có hình dáng tương tự.

Đồng dạng cũng có lam quang lập lòe, giống như viên yêu đan Lôi Kình Thú kia.

Tu sĩ trong đình đầu tiên là ngạc nhiên, có những biểu hiện thần sắc khác nhau, có người thì kích động không thôi, thần quang chớp động, có người thì chằm chằm nhìn Hàn Lập, muốn từ trên mặt nhìn ra điều gì đó.

“Các hạ có lại lịch thế nào? Sao lại cố ý đến trêu chọc chúng ta” tu sĩ họ Phạm cũng rời mắt khỏi yêu đan trong tay Hàn Lập, vẻ mặt bỗng trở lên tàn khốc, đoạn quát to.

Đọc truyện chữ Full