Nếu như chỉ tắm rửa đơn thuần không cần chấn vỡ quần áo, càng không cần tháo nhẫn ra.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Lúc hắn kỳ quái, trong cơ thể Đế Huyền bộc phát âm thanh như sấm sét.
Nhiếp Vân vội vàng nhìn sang, chỉ thấy làn da trắng bóng của Đế Huyền dần dần biến thành màu đen.
– Việc này…
Biến sắc.
Thân thể trắng bóng biến thành màu đen, mặc dù Nhiếp Vân tâm trí cứng rắn cũng không tưởng tượng nổi.
PHỐC!
Sau khi toàn thân biến thành màu đen, làn da bóng loáng của Đế Huyền nứt ra, thậm chí còn mọc gai nhọn hoắt, vào lúc này nàng biến thành một con quái vật khủng bố.
– Chẳng lẽ… Bản thân Đế Huyền không phải nhân loại, mà là thần thú biến hóa?
Trong nội tâm khẽ động, một suy nghĩ xuất hiện.
Loại tình huống này giống như thần thú không cách nào áp chế nổi lực lượng của mình, tùy thời biến hóa thành bản thể.
Thần Nữ phong Đế Huyền, Thần giới đệ nhất mỹ nữ, dùng sức một mình thành lập thế lực lớn, là thần tượng vô số người sùng bái lại là tâần thú biến hóa?
Hắn chưa từng nghe ai nói qua bao giờ a.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Hắn không nghi hăặc bao lâu, nương theo thời gian qua đi, một thân thể ngâm đen như con cóc xuất hiện trước mặt của mình.
Thần thú như vậy, mặc dù Nhiếp Vân kiến thức rộng rãi cũng không biết.
– Xấu quá… Hơn nữa thối quá…
Gia hỏa này không chỉ xấu, trên người còn mang theo mùi thối không ai muốn tới gần.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thứ buồn nôn trước mặt sẽ không tin nó là Thần giới đệ nhất mỹ nữ Đế Huyền biến hóa mà thành!
Thiệt giả? Sẽ không nhìn lầm a…
Ừng ực!
Dạ dày của Nhiếp Vân sôi trào, hắn không dám tin vào mắt mình.
Bởi vì Đế Huyền quá xấu, nói thật, từ đại lục Khí Hải đi tới hiện tại hắn chưa từng thấy qua thứ nào xấu như thứ này.
Mặc dù Vô Biên Hải có vô số tạp chủng thần thú, cũng có không ít bộ dạng khó coi nhưng so với thứ trơớc mắt lại không cùng đẳng cấp.
Thứ trước mặt đã xấu lại làm người ta cảm giác chán ghét từ nội tâm, tới mức muốn nôn mửa.
Bịch!
Quái vật trước mặt quá buồn nôn, thân thể nhảy vào trong ao nước.
– Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tìm được Huyền Vũ Tiên Đằng nói sau!
Cố nén buồn nôn, Nhiếp Vân không quan tâm quái vật nhảy vào trong ao nước, không gian chi lực nạp vật thế giới lặng lẽ bao phủ chiếc nhẫn ở gần đó.
Ầm ầm ầm!
Không gian chi lực nạp vật thế giới vừa tiến vào trong đó, hắn khiếp sợ nhìn bảo vật chồng chất bên trong.
Không hổ là cường giả đỉnh phong thế lực lớn nhất, các loại bảo vật tầng tầng lớp lớp, so sánh với nhau bản thân hắn như người nghèo mạt.
– Không thể lấy những thứ này… Vậy thì phục chế đi.
Tuy những thứ này trân quý nhưng Nhiếp Vân vẫn không thể lấy đi, bởi vì một khi trộm đi, Đế Huyền sẽ biết có người lẻn vào nơi này, như vậy sẽ có phiền toái.
Chỉ cần hắn nhìn kỹ thuộc tính, nạp vật thế giới có thể phục chế bất kỳ vật gì, những bảo vật này trân quý nhưng vẫn nằm trong khả năng của hắn.
Tinh thần khẽ động, trong nạp vật thế giới xuất hiện các loại bảo vật giống trong chiếc nhẫn.
– Không có Huyền Vũ Tiên Đằng?
Lúc này hắn phục chế tất cả đồ vật một lần, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.
Tuy chiếc nhẫn có không ít bảo bối nhưng cũng không có cái gọi là Huyền Vũ Tiên Đằng, thậm chí hình dạng cũng không biết.
Không phải nói,Đế Huyền có thứ này sao? Tại sao không có?
Dò xét chiếc nhẫn nhiều lần phát hiện không có Huyền Vũ Tiên Đằng, Nhiếp Vân âm trầm.
Trước kia nghe Nguyên Dương Đế Tôn nói, Thần giới chỉ có Đế Huyền có một gốc Huyền Vũ Tiên Đằng, hiện tại tìm khắp chiếc nhẫn cũng không có, chẳng lẽ truyền thuyết là giả?
Hoặc là nàng đã sớm sử dụng.
Rầm rầm!
Lúc tìm kiếm một hồi xem xem có bỏ sót ở đâu hay không, chợt nghe động tĩnh trong ao nước.
Sau một khắc thân thể mềm mại đi tới.
Vẫn là Đế Huyền như cũ, toàn thân khiết hoàn mỹ, làn da đã trắng trở lại, giờ phút nàng xinh đẹp không nói thành lời.
Lại nhìn cảnh này, Nhiếp Vân không có cảm thấy nàng xinh đẹp, chỉ cảm thấy buồn nôn mà thôi.
Thân thể hoàn mỹ diễm lệ kia lại là một đầu thần thấu xấu xí biến thành… Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy sẽ không tin nổi.
– Có phải do bản thân… Đế Huyền quá xấu, bị người ta cười nhạo, lúc này mới cố ý biến hóa thành thân thể xinh đẹp như thế… Mà biến hóa thành loại tình huống này cần trả cái giá lớn, lại thường xuyên không khống chế nổi… Lúc này mới xây dựng nơi này, có ao nước kia?
Hắn nghĩ ra nguyên nhân.
Bản thể Đế Huyền xấu xí như thế nhưng ngâm nước một hồi lại biến thành Thần giới đệ nhất mỹ nhân, nếu không phải nguyên nhân này thì hắn không nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
– Xem ra ao nước có vấn đề.
Tinh thần khẽ động, hắn thu một giọt nước vào trong nạp vật thế giới.
Đế Huyền đã khôi phục dung mạo, nàng lại cầm nhẫn và lấy y phục mặc lên người.
Mặc xong quần áo, lại khôi phục khí chất lãnh diễm, khôi phục thực lực và khí phách khống chế thiên hạ.
Không tận mắt nhìn thấy tuyệt đối không dám liên hệ quái vật xấu xí vừa rồi với Đế Huyền vô cùng xinh đẹp.
Thấy nàng thu hồi nhẫn trữ vật, Nhiếp Vân biết rõ không thể lại dò xét, lặng lẽ che giấu khí tức và không nhúc nhích.
Hô!
Không có phát hiện Nhiếp Vân đang ẩn nấp, Đế Huyền vung tay lên, cánh cửa ánh sáng xuất hiện và đi ra ngoài.
Nhiếp Vân theo sát sau lưng, cũng đi ra khỏi cánh cửa ánh sáng.
Rời khỏi cửa ánh sáng, hắn không dừng lại chút nào, lặng lẽ bước ra khỏi cung điện, vừa rời khỏi phạm vi cung điện liền quay trở về Bát Phương quán trong nháy mắt.
Đế Huyền không có giữ Huyền Vũ Tiên Đằng, nói rõ trên người nàng cũng không có, như vậy không cần phải lưu lại nơi đây.
– Thần giới đệ nhất mỹ nữ Đế Huyền lại là thần thú biến hóa, hơn nữa bản thể xấu như vậy…
Ngồi trong phòng Bát Phương quán, Nhiếp Vân lắc đầu.
Không phải tận mắt nhìn thấy, cho dù kẻ nào nói hắn cũng không tin.
Mặc kệ việc của nàng ta, chỉ cần cưới Đạm Thai Lăng Nguyệt là được, về sau không tới Thần Nữ phong lần nào nữa.
– Đế Huyền đều không có Huyền Vũ Tiên Đằng, ta đi nơi nào tìm?
Trong nội tâm cũng có chút phát sầu.
Khẳng định tin tức của Phổ Thiên Đại Đế không có vấn đề, hắn nói Thần giới chỉ có Đế Huyền đạt được một gốc, vậy thì khẳng định chỉ có nàng có, hiện tại tìm khắp nhẫn của nàng nhưng không có, như vậy ai có tiên đằng? Chẳng lẽ hắn phải thật sự đi vào U Ma cảnh hay sao?
– Ca ca, kỳ thật ngươi không nhất định phải tìm được Huyền Vũ Tiên Đằng, chỉ cần Hiên Thần tìm không thấy, ngươi sẽ không thua.
Nhìn thấy hắn cau mày như thế, Nhiếp Đồng nói.