TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Già Thiên
Chương 319: Kim Cương Trác

Kim Cương Trác trông vô cùng tự nhiên, tinh tế phi thường, toàn thân màu trắng bạc, sáng lấp loáng, ở phía trên có đạo văn, phong cách vô cùng cổ xưa.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào nó, ánh mắt không hề chớp. Hắn không biết đây có phải Kim Cương Trác trong truyền thuyết thượng cổ ở một tinh không khác hay không, trong lòng khó có thể bình tĩnh.

– Thật to gan, giết người để chữ lại còn dám quanh quẩn ở nơi này, quá làm càn rồi.

Nam nhân có hồ lô màu vàng treo trên đầu lạnh lùng quát.

Diệp Phàm hiểu ba người này tất nhiên là truyền nhân của Diêu Quang Thánh Địa, là đệ tử của trưởng lão lánh đời, nhất định là ba trong mười đại cao thủ.

Hồ lô màu vàng trên đầu hắn lay động, trong nháy mắt hóa lớn giống như một ngọn núi hoàng kim vọt tới. Hắn không muốn nói nhiều, trực tiếp ra tay.

Ngay trong nháy mắt này, đại địa phía dưới đột nhiên vỡ tung một mảng lớn, hoàn toàn bởi vì hồ lô kia quá nặng nề.

Áp lực vô hình ập tới, từng luồng từng đợt chìm xuống, đánh cho mặt đất vỡ tung, vụn đá bay khắp không gian.

Đây là uy thế kinh người tới mức nào? Hồ lồ màu vàng còn chưa ép xuống đã tạo thành thanh thế như vậy, nham thạch màu đỏ bay tung khắp xung quanh.

Trên đỉnh đầu Diệp Phàm có đỉnh do Vạn Vật Mẫu Khí chế thành, tay cầm Đả Thần Tiên, đứng thẳng trên mặt đất màu đỏ, vững chắc không nhúc nhích. Chỉ có mặt đất dưới chân hắn là chưa vỡ nát.

Vạn Vật Mẫu Khí tỏa ra bảo vệ cả hắn và vùng đất dưới chân, không chịu bất cứ sự tấn công nào.

Ông.

Hư không giống như một vách tường bị hồ lô hoàng kim khổng lồ liên tục lay động, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Hồ lô màu vàng khổng lồ này tỏa ra hào quang vạn trượng, chấn động không gian, lực lượng mạnh mẽ giáng xuống muốn nghiền Diệp Phàm thành thịt nát.

Một luồng sáng vàng giống như đao chém tới, tay trái Diệp Phàm mới vỗ về phía bầu trời, đánh ngược lên phía trên.

Xoẹt.

Hư Không Đại Thủ Ấn dùng Đấu Chiến Thánh Pháp thúc dục, pháp lực như biển, bàn tay khổng lồ màu vàng giống như một đám mây vỗ chát một tiếng lên hồ lô.

Hồ lô màu vàng kia giống như một vầng mặt trời khổng lồ trên không, tỏa ra vạn luồng ánh sáng, bị đánh rung chuyển một đợt, trên bề mặt hiện lên rõ ràng một dấu tay.

-Đi.

Diệp Phàm hét lớn một tiếng, bàn tay khổng lồ màu vàng lại đánh ra, giống như hải dương mãnh liệt đánh bay hồ lô đi, bay vọt lên trời cao, tạo thành một luồng sáng vàng sáng lạn.

Keng keng keng…

Đột nhiên hồ lô màu vàng chấn động kịch liệt, từ miệng nó lại tỏa ra vạn đạo kiếm quang, mỗi đạo đều to như thùng nước, kim quang mãnh liệt đánh xuống mặt đất.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Đây là một cơn mưa kiếm quang rất khủng bố, mặt đất màu đỏ trong phạm vi ngàn trượng đều bị xuyên thủng.

Có thể thấy rõ ràng những cái hố sâu đáng sợ hiện ra trên mặt đất, còn nhanh chóng tiến sâu vào bên trong địa tầng, khiến người ta phải lạnh lòng.

Vạn đạo kiếm quang hoàng kim xuyên từ trên trời xuống dưới đất, cảnh tượng này quả khiến ai nấy cũng phải sợ hãi, giống như có một cây trụ chống trời được dựng lên trên mặt đất màu đỏ vậy.

Đỉnh trên đầu Diệp Phàm có Vạn Vật Mẫu Khí chuyển động, bao phủ thân thể hắn trong một vùng sương mù.

Keng keng keng…

Từng đạo kiếm khí rất lớn bắn lên trên đỉnh và người hắn, tuy không thể đánh xuyên vào nhưng có lực lượng xuyên thấu rất lớn, chấn động thân thể hắn một trận.

Diệp Phàm đứng tại chỗ không động, chỉ để Hư Không Đại Thủ Ấn đánh lên bầu trời. Bàn tay màu vàng khổng lồ kia đánh tan rất nhiều kiếm quang.

Những nơi nó đi qua, ngay cả kiếm quang mênh mông như biển cũng đều bị diệt vong, không thể ngăn cản Đại Thủ Ấn.

Ong.

Hư không rung chuyển, hào quang trên hồ lô màu vàng càng ngày càng tăng, uy thế kinh người, giống như có hỏa diễm màu vàng thiêu đốt, khiến cho cả chân trời đều sáng lóa mắt.

Vạn đạo kiếm quang bắn ra từ hồ lô còn dày đặc hơn vừa rồi, mãnh liệt vô cùng, giống như thủy triều tràn tới, ép bàn tay màu vàng xuống.

Kiếm quang to bằng thùng nước đánh nát cả mặt đất, trong phạm vi ngàn trượng không còn nhìn thấy chỗ nào lành lặn, ngay cả dưới chân Diệp Phàm cùng vậy.

Vùng đất này đã bị đánh thành một vùng đất chết, toàn những hố kiếm sâu không thấy đáy, vô cùng dày đặc, giống như một cái sàng khổng lồ, đưa mắt nhìn chỉ thấy khắp nơi trên mặt đất đều là vết thương.

Diệp Phàm dùng Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh hộ thân, cầm Đả Thần Tiên trong tay bay lên trời, đón đầu cả vạn đạo kiếm quang, đánh về phía miệng hồ lô màu vàng.

Xoẹt.

Chủ nhân của hồ lô màu vàng hít sâu một hơi. Vạn Vật Mẫu Khí quả nhiên đặc biệt, lại có khả năng phòng ngự kiếm khí dày đặc như vậy, khiến hắn cảm thấy vô cùng giật mình.

Keng keng keng…

Mấy vạn đạo kiếm khí lao ra, hóa thành mưa kiếm khôn cùng, thiên địa tràn ngập ánh sáng mãnh liệt, tạo thành áp lực lớn lao cho Diệp Phàm.

Ánh sáng màu vàng dù đánh không tới hắn nhưng cũng tạo thành lực trùng kích kinh người, mỗi đòn đều giống như đại chùy giáng xuống, đánh lên người hắn khiến hắn không thể tiến tới.

Đỉnh trên đầu hắn chấn động, giờ phút này sương mù Vạn Vật Mẫu Khí xông lên tận trời, nghênh đón mấy vạn đạo kiếm quang kia.

Lần này ánh sáng trên bầu trời tỏa ra chói mắt, hai loại tia sáng giao chiến, sinh ra sóng năng lượng cực kỳ khủng bố, thổi khắp thiên địa.

Vạn Vật Mẫu Khí lại càng đáng sợ hơn mũi kiếm sắc bén, nghiền nát toàn bộ vạn đạo kiếm khí hoàng kim, đánh về phía hồ lô màu vàng khổng lồ kia.

Tốc độ của Diệp Phàm nhanh hơn, dùng đỉnh hộ thân, vung Đả Thần Tiên trong nháy mắt đã vọt tới gần.

Đột nhiên vạn đạo kiếm quang hoàng kim biến mất toàn bộ, từ trong miệng hồ lô lao ra một luồng huyền quang, vô cùng chói mắt, uốn lượn giống như một dải lụa cuốn chặt lấy Diệp Phàm và đỉnh của hắn.

Vút.

Hào quang lóe lên, thu hắn vào bên trong hồ lô màu vàng. Keng một cái, miệng hồ lô khép kín lại, phong ấn hắn vào bên trong.

Xoạt.

Hào quang màu vàng ẩn đi, hồ lô màu vàng cũng nhỏ lại, hóa thành lớn chừng bàn tay, dừng lại trong tay tu sĩ trẻ tuổi nhất của Diêu Quang Thánh Địa.

– Ha ha…

Hắn giơ hồ lô màu vàng, không kìm nổi cười to nói:

– Thánh thể thái cổ cái gì chứ, cũng chẳng hơn nổi thứ này, cũng bị thu vào trong này thôi.

Một tu sĩ bên cạnh trên đầu lơ lửng quạt lông năm màu nói:

– Kiện Pháp bảo này của sư đệ quả nhiên lợi hại, bên trong ẩn chứa Huyền Âm Chân Quang, không gì không thu được, chỉ sợ là tu sĩ Tứ Cực đại viên mãn cũng khó có thể chạy thoát.

Chủ nhân của hồ lô màu vàng dùng sức lắc lắc hồ lô nói:

– Chẳng tới nửa khắc nữa thì Huyền Âm Chân Quang sẽ khiến hắn hóa thành máu tươi.

– Cẩn thận một chút. Hắn có Vạn Vật Mẫu Khí, chưa chắc đã bị hóa thành máu đâu.

Nam nhân trẻ tuổi trên đỉnh dầu có Kim Cương Trác nhắc nhở.

– Yên tâm đi. Huyền Âm Chân Quang chẳng chỗ nào không thể tới, có thể luyện hóa vạn vật. Năm đó sư phụ ta thu tu sĩ vượt qua Tứ Cực Bí Cảnh vào cũng khiến hắn biến thành một vũng máu. Hắn mặc dù có Vạn Vật Mẫu Khí bảo hộ trong thời gian ngắn nhưng cũng không thể bảo hộ được một đời. Ta xem thần lực của hắn có thể kiên trì được bao lâu.

Hồ lô màu vàng chợt chấn động kịch liệt, suýt nữa là rời khỏi tay đệ tử này rơi xuống đất.

– Cái gì? Huyền Âm Chân Quang không khóa được hắn, còn có thể hành động sao?

– Cẩn thận, không nên để hắn hủy Pháp bảo này.

Hai người bên cạnh nhắc nhở, đều giơ Kim Cương Trác và quạt lông năm màu trong tay lên.

– Không sao. Hồ lô màu vàng này là do sư tổ ta tế luyện thành, bên trong có cho thêm mấy phần tinh túy của đồng, binh đao không thể tổn hại được nó.

Quả nhiên hồ lô màu vàng chỉ chấn động một chút liền im ắng lại, cũng không có động tĩnh gì nữa.

Hắn cười lạnh nói:

– Hừ, đợi tới lúc hóa thành máu đen đi.

Ở bên trong hồ lô màu vàng, Diệp Phàm giống như rơi vào vũng bùn. Huyền Âm Chân Quang trói buộc hắn ở trung tâm hồ lô, rất khó cử động.

– Kẻ kia chỉ có tu vi Đạo Cung ngũ trọng thiên mà thôi, không ngờ có Pháp bảo như vậy, giết tu sĩ Tứ Cực Bí Cảnh cũng không có vấn đề gì.

Diệp Phàm nhíu mày. Mười đại đệ tử của các trưởng lão lánh đời dạy ra quả nhiên có thủ đoạn bất phàm. Tuy nhiên hắn cũng không hoảng hốt. Chưa nói tới Vạn Vật Mẫu Khí hộ thể, dù không có cái đỉnh thì thể chất của hắn cũng có thể chịu được sự ăn mòn của Huyền Âm Chân Quang.

Hắn đứng ở trung tâm của hồ lô, đang tìm chỗ yếu nhất của Pháp bảo này, chuẩn bị tung một kích đánh nát nó thoát ra ngoài.

Diệp Phàm chấn động đỉnh, dùng Vạn Vật Mẫu Khí xua tan Huyền Âm Chân Quang, sau đó đi tới trước một vách tường của hồ lô, vung Đả Thần Tiên tập trung tất cả lực lượng đánh về phía trước.

Xoẹt.

Hồ lô màu vàng sáng rực lên, chấn động bàn tay của chủ nhân rung lên. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì một tiếng nổ đã vang lên.

Bụp.

-Á…

Hắn lập tức kêu thảm thiết, thần thức đau đớn như bị xé nát.

Hồ lô màu vàng vỡ tan, lập tức nổ tung trong tay hắn khiến ngón tay chảy máu đầm đìa, xương trắng lộ rõ ra.

Diệp Phàm có đỉnh lơ lửng trên đầu, trong tay cầm Đả Thần Tiên vọt ra, không nói lời thừa mà vung mộc tiên đập xuống.

Chát.

Chủ nhân của hồ lô màu vàng chẳng kịp hừ một tiếng đã bị Đả Thần Tiên đánh tan thành năm sáu mảnh, thần thức cũng bị đánh nát thành tro bụi, chết ngay lập tức.

Ông.

Diệp Phàm vung Đả Thần Tiên quét tới hai người bên cạnh.

Tuy nhiên hai người này đã có chuẩn bị trước, vừa rồi còn nhắc nhở chủ nhân hồ lô màu vàng.

Vút.

Kim Cương Trác bừng sáng, ánh sáng bạc lóe lên giống như núi lớn đánh lên Đả Thần Tiên, phát ra một loạt tia lửa, tỏa ra thần lực vô cùng cường đại.

Kim Cương Trác có thần quang bao phủ như sương mù, đạo văn trên bề mặt du động như rồng rắn, ngăn trở Đả Thần Tiên mà không bị chút tổn thương.

Đồng thời vào lúc này, tên còn lại cầm quạt lông năm màu đánh tới. Gió mạnh năm màu đánh cho mặt đất phía dưới chân Diệp Phàm hóa thành tro bụi, quạt những tảng đá lớn bay ra xa vài dặm.

Diệp Phàm dùng đỉnh ngăn cản, dù vậy nhưng suýt nữa hắn cũng bị cuốn bay. Gió vô cùng mãnh liệt, thần lực tuôn ra như nước.

Đột nhiên vào khoảnh khắc khi Diệp Phàm bị gió lốc cuốn đi, hắn há mồm phun ra một đạo tinh khí căn nguyên tiên thiên, luyện với hư không làm một, hình thành một bức Đạo Đồ, đánh về phía trước.

Tiên Thiên Thái Hư Cương Khí.

Nó hóa thành một bức tranh, phía trên dầy đặc những đạo văn, uy lực vô cùng, xé rách gió lốc năm màu, lập tức đánh vào bảo phiến.

Quạt lông năm màu chấn động, ánh sáng nhoáng lên, không bị tổn hao sứt mẻ gì, đỡ hơn phân nửa Tiên Thiên Thái Hư Cương Khí nhưng vẫn có một bộ phận lọt được qua.

Phụt.

Một mảnh Đạo Đồ nhỏ giống như lợi kiếm tuyệt thế đánh nát cánh tay của chủ nhân bảo phiến, khiến nó biến thành một đám máu huyết bầy nhầy.

Hắn không chuyên tu thân thể giống như cổ Lực Thiên, dù đạt tới Tứ Cực Bí Cảnh cũng không thể ngăn nổi đòn đánh cận thân như vậy.

– Tiên Thiên Thái Hư Cương Khí của Cơ gia.

Hắn kêu lên sợ hãi. Biến cố quá đột ngột, hắn không sao ngờ được Diệp Phàm lại há mồm phun ra Đạo Đồ, đánh cho hắn trở tay không kịp.

Diệp Phàm phát động bí quyết chữ Giai trong Cửu Bí, vốn sắp bị gió lốc của bảo phiến năm màu đánh bay nhưng đột nhiên lại đứng vững được, ngược gió phóng vọt tới.

Chiến lực tăng lên gấp mười lần khiến hắn không thể không tiến lên. Hai gã địch thủ đều đạt tới Tứ Cực Bí Cảnh, nhất là tên còn lại còn có Kim Cương Trác khiến hắn kiêng kị không thôi.

Gió lốc năm màu không gì không thể phá, đánh cho nham thạch và mặt đất thành tro bụi cả. Trên mặt đất xuất hiện một loạt hầm hố thiên nhiên.

Đáng tiếc là nó lại không thể đánh bay Diệp Phàm đã tăng chiến lực lên mười lần. Hắn giống như một cây thần mâu rực rỡ, không gì không phá nổi, đánh bay gió thần năm màu, áp sát đối phương.

Vèo.

Người này dùng sức phất quạt lông năm màu. Gió lốc mãnh liệt như đại dương nhưng lại bị Vạn Vật Mẫu Khí từ đỉnh trên đầu Diệp Phàm ngăn lại.

– Keng keng keng.

Hắn há mồm phun ra một luồng hào quang rực rỡ. Tám mươi mốt chiếc thần vũ, chiếc nào cũng trong suốt giống như tiên kiếm chém về phía Diệp Phàm.

Cùng lúc đó, Kim Cương Trác ở phía sau cùng đánh tới, giống như một ngọn núi giáng xuống đầu Diệp Phàm, nặng nề không thể đánh giá nổi.

Diệp Phàm cắn răng một cái, thuận thế để đỉnh rơi xuống giáng về phía bảo phiến năm màu, tạm thời thoát khỏi khả năng nắm giữ của hắn.

Cùng lúc đó, Đả Thần Tiên trong tay hắn vung lên, đánh tan mấy chục chiếc thần vũ.

-Á…

Chủ nhân của chiếc quạt lông năm màu phát ra tiếng hét thảm, thần thức tổn thương, cây quạt trong tay cũng rời ra, đồng thời rơi xuống mặt đất.

Phụt.

Diệp Phàm vọt về phía đó, nắm tay tỏa kim quang lóng lánh, đánh gục đối thủ rồi xuyên qua thân thể đối phương đã bị vỡ thành năm bảy mảnh.

Vù.

Hắn nắm lấy quạt lông năm màu trong tay, cùng lúc đỉnh cũng bay trở về, tỏa ra Vạn Vật Mẫu Khí bảo vệ hắn một lần nữa.

Đọc truyện chữ Full