TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 379: Phá Ảnh

Đây là lần đầu tiên Lâm Động thấy có loại tinh thần lực biến dị như thế này. Thứ sức mạnh này sinh ra từ tinh thần lực, nhưng lại có sự khác biệt lớn, cũng giống như Tinh nguyên lực của Lâm Động vậy. Chỉ có điều sự dung hợp của Hoàng Phủ Ảnh phức tạp hơn Tinh nguyên lực của Lâm Động rất nhiều.

Lúc này Lâm Động mới chợt hiểu, thì ra tinh thần lực của Hoàng Phủ Ảnh cũng khá mạnh, theo suy đoán của Lâm Động, có lẽ đã đạt đến mức Linh Phù sư Trung cấp rồi.

Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Động biết ngoài hắn ra còn có người khác cùng độ tuổi tu luyện được nguyên lực và tinh thần lực đến tầng thứ này.

– Chả trách mà ngươi kiêu ngạo đến vậy. Thì ra đằng sau cái thực lực Tạo Hóa Cảnh tiểu thành lại ẩn giấu một thứ tinh thần lực mạnh mẽ thế này.

Lâm Động cười nhạt, ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt Hoàng Phủ Ảnh hơi tối lại, nói.

– Nếu đã biết vậy còn không tự động mà cút đi!

Hoàng Phủ Ảnh cười lạnh, nói.

– Tạo Hóa Cảnh tiểu thành, Linh Phù sư Trung cấp đúng là có khả năng đối kháng với Tạo Hóa Cảnh đại thành, có điều ai bảo ngươi là Tạo Hóa Cảnh đại thành có thể đấu lại với ta?

Lâm Động nhếch mép cười, rồi ánh mắt lạnh băng, bàn tay bỗng tóm một cái trong không khí.

– Giờ ta nói cho ngươi biết, tinh thần lực mà ngươi tự hào đó trước mặt ta chẳng là gì hết!

Ầm!

Bàn tay Lâm Động bắn ra một luồng tinh thần lực cực kỳ cuồng bạo, nháy mắt liền biến thành một nắm đấm khổng lồ trong như pha lê hung hăng tấn công Hoàng Phủ Ảnh.

Bàn tay tinh thần lực khổng lồ khiến sắc mặt Hoàng Phủ Ảnh hơi thay đổi. Hắn cảm nhận được một thứ áp lực tinh thần vô cùng đậm đặc. Thứ tinh thần lực này không hề thua kém hắn, thậm chí còn mạnh hơn một chút!

– Sao có thể? Ta nhờ nhận được tinh thần lực truyền thừa của một vị tiền bối nên ở tuổi này đã có tinh thần lực và nguyên lực đẳng cấp này. Sao tinh thần lực của hắn lại mạnh hơn cả ta được?

Cảm giác này đã tạo cho Hoàng Phủ Ảnh một sự chấn động rất lớn, cả gương mặt hắn hiện lên sự kinh hãi.

Dù ngay lần đầu tiên ra tay bị Lâm Động chặn đứng, hắn phát hiện Lâm Động dường như cũng tu luyện tinh thần lực, nhưng hắn không thể ngờ tinh thần lực của Lâm Động lại mạnh hơn cả chính mình!

– Ám Ảnh Phược!

Nhưng dù có bị chấn động, nhưng Hoàng Phủ Ảnh cũng không chần chừ, chân giẫm lên trụ đá, bóng đen của cây cột trụ tràn lên như tấm lưới, bao phủ lấy nắm đấm tinh thần lực của Lâm Động.

Trong khi chống cự công kích của Lâm Động, Hoàng Phủ Ảnh liên tiếp biến hóa thủ ấn. Cả đại điện lập tức phát ra từng trận từng trận gió ào ạt. Vô vàn cây thương được hình thành từ những đạo bóng đen kia, nhắm thẳng tới những bộ phận trọng yếu của Lâm Động mà lao tới.

Thấy vậy, Lâm Động chỉ cười nhe, bước một chân ra. Một đạo tinh thần lực tụ lại thành làn sóng âm tràn ra từ miệng Lâm Động.

– Grào!

Làn sóng âm này tựa như cơn bão thật sự, lấy Lâm Động làm trung tâm và lan tỏa ra xung quanh, phá vỡ hết toàn bộ những cây thương bằng bóng đen của Hoàng Phủ Ảnh.

– Hừ!

Sắc mặt Hoàng Phủ Ảnh cực kỳ khó coi. Hắn cắn mạnh lưỡi mình một cái, một ngụm máu tươi bắn ra, rồi phân tách thành mười mấy tia máu, bắn vào bóng của các cây cột trụ.

Những cái bóng đó lập tức rung lên, phình to nhanh chóng, biến thành vô số các con cự thú, rầm rầm xông về phía Lâm Động.

– Thú vị thật!

Thấy Hoàng Phủ Ảnh còn có thể sai khiến được tinh thần lực và bóng tối, Lâm Động cũng khẽ tặc lưỡi rồi tay bắt một cái trong không khí.

Bụp!

Chỉ thấy quanh người những con cự thú bóng đen đó lập tức xuất hiện những bong bóng thủy tinh khổng lồ nhốt chúng bên trong.

– Nổ!

Lâm Động khẽ nắm tay vào, lập tức những bong bóng thủy tinh kia chợt thu nhỏ lại, ép tan xác các con cự thú.

Bùm bùm bùm!

Từng cái bong bóng phát nổ, từng con cự thú cũng theo đó mà tan xác.

Thấy vô số chiêu đòn của mình đều bị Lâm Động hóa giải, sắc mặt Hoàng Phủ Ảnh ngày một tối sầm hơn.

– Chiêu này của ngươi quả thật không tệ, dung hợp tinh thần lực vào bóng tối, công kích có thể nói là quỷ dị khó lường. Nhưng đáng tiếc, cũng đều vô dụng với ta mà thôi!

Lâm Động ngẩng lên nhìn Hoàng Phủ Ảnh cười nhạt, nói.

– Dù ta không làm gì được ngươi thì hôm nay ngươi cũng không thắng được ta!

Hoàng Phủ Ảnh cười lạnh, rồi thân hình khẽ động, dung hợp vào bóng tối.

– Ha ha, Lâm Động, dù tinh thần lực của ngươi có mạnh thì e là cũng không thể tìm được ta. Trên thế giới này, người bắt được Hoàng Phủ Ảnh ta chưa sinh ra đâu! Muốn thắng ta? Không thể nào!

Thân hình Hoàng Phủ Ảnh biến mất nhưng tiếng cười của hắn vang vọng khắp đại điện khiến người khác không thể biết hắn trốn ở đâu.

Lâm Động nhíu mày. Ám Kích Thuật của Hoàng Phủ Ảnh quả nhiên khó đối phó. Cứ thế này rất bất lợi cho Lâm Động.

Hắn biết nhất định Hoàng Phủ Ảnh sẽ nấp ở một góc đợi khi hắn lơ là sẽ công kích đòn chí mạng. Hơn nữa chỉ cần trong đại điện này còn bóng tối thì Hoàng Phủ Ảnh vẫn sẽ ẩn nấp được. Trừ phi Lâm Động có thể loại bỏ hết đám bóng tối này đi không cho Hoàng Phủ Ảnh có chỗ ẩn thân.

Lâm Động nhìn các trụ đá khổng lồ, bất lực lắc đầu. Hắn không thể mạnh mẽ đến mức làm sập toàn bộ nơi đây được.

– Lâm Động, ngươi cũng ngốc quá, muốn xóa bỏ bóng tối thì hãy dùng Thôn Phệ Tổ Phù đi. Sức mạnh thôn phệ đó còn nuốt được cả ánh sáng, chút bóng tối này là cái gì đâu?

Khi Lâm Động còn đang chau mày, thì giọng nói của tiểu điêu đột nhiên vang lên.

– Thôn phệ bóng tối?

Nghe vậy Lâm Động hơi khựng lại, rồi trong mắt lóe lên niềm vui mừng. Hắn đã quên mất Thôn Phệ Tổ Phù kia bá đạo như thế nào rồi!

Nghĩ vậy, Lâm Động khẽ cười, tâm thần chợt động, một cái lỗ đen dần mở rộng phía dưới chân, lực thôn phệ bắt đầu lan tỏa ra.

Cùng với sự lan tỏa của lực thôn phệ, những đạo bóng đen trong đại điện bỗng như hóa thành dịch thể chảy vào cái lỗ đen dưới chân Lâm Động.

Lâm Động cười lạnh nhìn những cái bóng như nước chảy lan tới, nguyên lực hùng hồn trong lòng bàn tay vận chuyển. Hắn biết, lần này chắc chắn Hoàng Phủ Ảnh trốn trong đám bóng này, trước khi bị hút vào hắn sẽ hiện thân!

Những cái bóng ngày càng gần hơn với lỗ đen, khi cái bóng cuối cùng còn cách lỗ đen một trượng, một cái bóng cuối cùng cũng rung lên, một thân ảnh bay ra rồi lùi nhanh về sau. Chính là Hoàng Phủ Ảnh!

– Để xem ngươi còn trốn như thế nào?

Đúng lúc Hoàng Phủ Ảnh hiện thân, thân thể Lâm Động mạnh mẽ lao nhanh tới, chân bước nhanh, hóa ra chín đạo tàn ảnh phía sau lưng, sức mạnh dâng lên, bao trùm cơ thể.

– Tử Ảnh Cửu Phá!

Chân Lâm Động dùng Thái Thanh Du Thiên Bộ, tay thì thi triển Tử Ảnh Cửu Phá, thân hình lướt một cái đã xuất hiện trước mặt Hoàng Phủ Ảnh đang cực độ kinh ngạc, ánh mắt lạnh lùng, tung mạnh một chưởng!

Đối mặt với một chưởng mạnh mẽ như vậy, Hoàng Phủ Ảnh vội vàng dùng nguyên lực phòng ngự, đồng thời tinh thần lực cũng dâng tràn muốn chặn lại công kích của Lâm Động.

– Phá!

Thế nhưng thủ đoạn đặc biệt của hắn đã mất đi bóng tối hỗ trợ, lại là đối kháng trực diện như thế này, Hoàng Phủ Ảnh căn bản không phải đối thủ của Lâm Động. Vì thế khi đòn của Lâm Động tung ra, lớp phòng ngự nguyên lực của Hoàng Phủ Ảnh gần như lập tức nổ tung. Từng tầng phòng ngự tinh thần lực cũng nhanh chóng tan tành mất dạng.

Ầm!

Cuối cùng, một cú đấm mang theo sức mạnh bá đạo xuyên thủng mọi lớp phòng ngự, đấm thẳng vào ngực Hoàng Phủ Ảnh dưới ánh mắt kinh hãi của chính hắn.

– Phụt!

Trúng phải một đòn trọng kích, sắc mặt Hoàng Phủ Ảnh nhất thời tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược về sau đập mạnh vào một cái cột trụ. Cây cột trụ kia trong nháy mắt đã gãy nát.

Thân hình Lâm Động dần xuất hiện, hắn nhìn Hoàng Phủ Ảnh khí tức đã dần tiêu tan hết, ánh mắt khẽ rung lên. Hắn biết vị thiên tài của Gia tộc Hoàng Phủ này đã đến lúc ra khỏi cuộc chơi rồi.

o0o

Khi Lâm Động đánh bại Hoàng Phủ Ảnh trong đại điện, ở bên ngoài, Lâm Phạm khẽ nở nụ cười nhạt. Hắn biết Lâm Động đã ngày một gần với mục tiêu rồi. Chỉ cần hắn vượt qua vòng cuối cùng, như vậy là sẽ thành công!

Đương nhiên hắn cũng hiểu, vòng tiếp theo mới là màn chính thức nhất của Cuộc chiến Hạt giống!

Đọc truyện chữ Full