– Yêu thú mà cũng biết luyện chế Linh bảo?
Nghe tiểu điêu nói vậy, Lâm Động cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
– Yêu thú bình thường đương nhiên không thể làm vậy, nhưng con Viễn Cổ Thiên Ngạc đâu phải Yêu thú thông thường, khi còn sống chắc chắn nó rất lớn mạnh, luyện chế Linh bảo cũng không phải chuyện khó tin gì lắm.
Tiểu điêu bĩu môi nói, ánh mắt nhìn Lâm Động vô cùng khinh thường.
Lâm Động cũng không để tâm ánh mắt của tiểu điêu, hắn đang rất hiếu kỳ nhìn cây trường thương cổ phác kia. Cùng với việc thực lực ngày càng được nâng cao, Thiên Lân Cổ Kích thuộc hàng Linh bảo Cao cấp đã không còn đáp ứng được nhu cầu chiến đấu của Lâm Động nữa, sự xuất hiện của cây cốt thương này vừa hay có thể lấp đầy chỗ thiếu.
Từ sức mạnh mơ hồ lan tỏa từ cây cốt thương, Lâm Động biết nó chắc chắn không yếu hơn Linh bảo Địa cấp, cũng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với Thiên Lân Cổ Kích.
Tiểu điêu vung tay lên, cây cốt thương liền bay tới chỗ Lâm Động. Mắt Lâm Động lóe lên, giơ tay ra bắt lấy, cánh tay nặng trĩu. Cây cốt thương nhìn có vẻ nhẹ nhàng này lại không hề nhẹ hơn tảng đá vạn cân. Với sức mạnh của Lâm Động cũng cảm thấy tay mình phải trĩu xuống.
– Thương tốt!
Lâm Động khẽ tán thưởng, nhìn gần cốt thương hắn mới phát hiện trên cán còn lan tỏa rất nhiều sợi ánh sáng màu đỏ tươi, gần như phân bố trên cả thân cây thương, nhìn giống như mạch máu, vô cùng kỳ dị.
Hơn nữa những cái mạch máu đó lại tựa như đang lưu chuyển, mơ hồ có một cảm giác từ thời Viễn cổ hồng hoang lan tỏa ra.
– Với những con Viễn Cổ Thiên Ngạc tương tự thế này, bất cứ cái xương nào cũng đủ so sánh với Linh bảo Địa cấp bình thường rồi. Mà chất liệu của cây cốt thương này rõ ràng là được luyện chế từ bộ phận cứng nhất trong cơ thể Thiên Ngạc. Hơn nữa, vì đây là bảo vật bảo mệnh của Thiên Ngạc, khi Yêu linh của Thiên Ngạc tiêu tán, có một lượng Tinh hạch dung nhập vào cốt thương. Nếu ngươi luyện hóa được nó thì sau này chưa biết chừng có thể triệu hồi Yêu linh của con Viễn Cổ Thiên Ngạc đó ra chiến đấu.
Tiểu điêu bình thản nói.
– Hử? Triệu hổi Yêu linh của Viễn Cổ Thiên Ngạc?
Nghe thế, Lâm Động có phần rung động. Không ngờ cây cốt thương nhìn không có gì hoa lệ lắm này lại có khả năng lớn đến thế. Tuy Lâm Động không biết lúc còn sống đầu Viễn Cổ Thiên Ngạc này hung hãn đến mức nào nhưng nghĩ chắc cũng là mức mà hắn không thể tưởng tượng nổi. Yêu linh của tầng thứ đó, dù chỉ là huyễn ảnh thì uy lực cũng hơn hẳn Linh bảo Địa cấp bình thường rồi.
– Đương nhiên, triệu hồi Yêu linh Thiên Ngạc chắc chắn phải trả giá, ví như huyết tế gì đó…
– Huyết tế? Dùng máu của ta sao?
Lâm Động sững người, lời nói đó quả là gáo nước lạnh dội vào hắn.
– Dùng máu ngươi thì có tác dụng gì? Ngươi cũng đánh giá mình quá cao rồi đấy!
Tiểu điêu trợn mắt nói khiến khóe miệng Lâm Động giật giật.
– Muốn triệu hội Yêu linh Thiên Ngạc nhất thiết phải dùng tinh huyết các đại Yêu thú, thậm chí mạnh hơn cả Viễn Cổ Long Viên trong cơ thể ngươi.
Tiểu điêu nói.
Lâm Động khựng người, rồi hai hàng cặp mày nhăn tít lại.
Tinh huyết lớn mạnh hơn cả Viễn Cổ Long Viên? Đó không phải gần đạt mức Niết Bàn Cảnh rồi sao? Hắn tìm đâu ra thứ tinh huyết quý giá như thế? Nghĩ vậy hắn không khỏi thất vọng. Vốn tưởng hắn có thể dựa vào cây Thiên Ngạc Cốt Thương này mà có được một thứ vũ khí sát thủ nữa…
– Trong người ngươi có một loại tinh huyết đáp ứng được điều kiện này.
Thế nhưng khi Lâm Động đang thất vọng thì tiểu điêu bỗng nói.
– Hả?
Lâm Động nhìn tiểu điêu đầy kinh ngạc, nghĩ mãi vẫn không biết hắn có tinh huyết gì đạt được điều kiện đó.
– Thiên Lân Cổ Kích, trong thanh cổ kích đó có một đạo tinh huyết của Long. Tuy không thật tinh thuần nhưng dùng để huyết tế thì có lẽ vẫn có thể triệu hồi được Yêu linh Thiên Ngạc.
Tiểu điêu chỉ vào túi Càn Khôn của Lâm Động, nói.
– Thiên Lân Cổ Kích?
Nghe thế Lâm Động mới chợt bừng tỉnh, trong Thiên Lân Cổ Kích đúng là có một đạo tinh huyết của Long mỏng manh. Tuy chủ nhân của số tinh huyết này không phải Long thật sự nhưng trong thế giới Yêu thú, chỉ cần có nửa mối liên hệ với chữ Long là đủ để có hung danh rồi.
Dùng đạo tinh huyết này để huyết tế thật sự sẽ triệu hồi được Yêu linh của Viễn Cổ Thiên Ngạc sao?
Nhưng đáng tiếc là nếu lấy tinh huyết trong Thiên Lân Cổ Kích ra thì có lẽ thứ Linh bảo Cao cấp đầu tiên mà Lâm Động có được này sẽ bị hủy hoại.
– Yên tâm đi, cây Thiên Ngạc Cốt Thương này rất mạnh, ngươi cũng có Huyết Linh Khôi hộ thân, dù phải đối mặt với cường giả Niết Bàn Cảnh như Lâm Phạm cũng có thể rút lui an toàn. Đương nhiên, khi thật sự phải triệu hồi Yêu linh Thiên Ngạc thì đó là khi ngươi gặp phải nguy hiểm chí mạng. Lúc đó dùng một thanh Thiên Lân Cổ Kích đổi lấy một cái mạng cũng rất lời rồi.
Tiểu điêu thản nhiên nói.
Lâm Động cười khổ, đúng là so với mạng sống, mất một cây Thiên Lân Cổ Kích đã là gì?
– Trước tiên ngươi hãy tranh thủ thời gian để luyện hóa Thiên Ngạc Cốt Thương, còn có thể luyện hóa thành công trước khi vào Viễn Cổ Chiến Trường không thì còn phải xem bản lĩnh của ngươi. Trong cây thương này có dấu vết của Yêu linh Viễn Cổ Thiên Ngạc, luyện hóa cũng không dễ đâu. Đương nhiên nếu ngươi luyện hóa thành công trước khi đến Viễn Cổ Chiến Trường thì ngươi sẽ có thêm được thủ đoạn bảo mệnh.
Tiểu điêu vươn vai nói.
– Ừm!
Lâm Động khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên chút nặng nề. Hắn biết thời gian cấp bách, vì thế cũng không kéo dài thời gian, lập tức vào phòng ngồi khoanh chân trên giường, hít sâu một hơi, hai bàn tay thả lòng. Thiên Ngạc Cốt Thương chầm chậm bay lên lơ lửng trước mặt hắn.
Từng đợt từng đợt khí tức hồng hoang lan tỏa, mơ hồ còn như có xen lẫn những tiếng gầm gào cổ lão trầm đục.
Lâm Động nhìn chăm chăm cây cốt thương, sau đó chậm chậm nhắm mắt lại, tâm thần khẽ động, tinh thần lực hùng hồn từ nê hoàn cung ào ạt trào ra, nhanh chóng ngưng tụ lại trước mặt hắn. Rồi nghe thấy tiếng phừng phừng… vô số Tinh Thần Chi Hỏa đã được sinh ra.
Với năng lực Linh Phù sư Cao cấp hiện tại, hiển nhiên Lâm Động đã ung dung hơn rất nhiều trong việc ngưng tụ Tinh Thần Chi Hỏa.
– Đi!
Lâm Động chỉ tay ra, một ngọn lửa gào thét bay ra bao trùm lấy cây cốt thương. Lập tức thân của cây thương phát ra những tiếng cháy tách tách, các đường mạch máu dường như lưu chuyển nhanh hơn, chớp mắt câu Thiên Ngạc Cốt Thương như được hồi sinh.
Uỳnh!
Từ trong cây Thiên Ngạc Cốt Thương, một luồng sức mạnh cuồn cuộn lan tỏa, cả ngọn Tinh Thần Chi Hỏa cũng bị đẩy lùi ra. Cây thương bỗng rung lên dữ dội, làm nổ tung Tinh Thần Chi Hỏa, biến thành một luồng sáng xám muốn đào thoát.
– Hừ, bất luận lúc còn sống ngươi ngang ngược thế nào, nhưng giờ ngay Yêu linh cũng không còn, xem ngươi phản kháng thế nào?
Thủ ấn Lâm Động biến hóa, lần này Tinh Thần Chi Hỏa nóng bỏng hơn lập tức được hình thành rồi lại bao phủ lấy Thiên Ngạc Cốt Thương.
Đối mặt với sự thiêu đốt hung hãn đó của Tinh Thần Chi Hỏa, Thiên Ngạc Cốt Thương bỗng phát ra âm thanh kỳ lạ, từng sợi từng sợi khói đỏ màu máu thẩm thấu ra ngoài, ngưng tụ lại thành một con Thiên Ngạc cỡ nhỏ giãy giụa điên cuồng trong Tinh Thần Chi Hỏa, thậm chí còn muốn công kích Lâm Động.
Lâm Động bình tĩnh nhìn cảnh tượng đó. Thiên Ngạc Cốt Thương cũng là Linh bảo Địa cấp nên có linh tính, lại cộng với sự ảnh hưởng từ con Viễn Cổ Thiên Ngạc, luyện hóa không hề dễ dàng. Nhưng Lâm Động cũng không lo lắng, dù Thiên Ngạc Cốt Thương có ngang ngược nhưng cũng không có chi viện, sớm muộn gì cũng không thể chống lại được sự thiêu đốt kia.
Nghĩ vậy, Lâm Động chầm chậm nhắm mắt lại, các tia tinh thần lực không ngừng tỏa ra hóa thành Tinh Thần Chi Hỏa bao phủ lấy Thiên Ngạc Cốt Thương.
Việc luyện hóa này của Lâm Động, kéo dài tận năm ngày.
Những điều Lâm Động suy đoán không hề sai, dưới sự thiêu đốt không ngừng, sự hung hãn của Thiên Ngạc Cốt Thương ngày qua ngày đã giảm đi, đến ngày thứ năm thì cả con Thiên Ngạc cỡ nhỏ kia cũng tan đi, biến thành một đám khói đỏ quay lại Thiên Ngạc Cốt Thương. Bản thân cốt thương cũng không giãy giụa nữa, hiển nhiên năm ngày này Tinh Thần Chi Hỏa đã hoàn toàn luyện hóa được sự hung hãn mà Viễn Cổ Thiên Ngạc để lại trong cốt thương.
Khi cây Thiên Ngạc Cốt Thương đã trở nên bình tĩnh, Lâm Động mở mắt ra, cắn đầu lưỡi, một tia máu bắn ra, bắn thẳng tới cây Thiên Ngạc Cốt Thương, sau đó dưới sự thiêu đốt của Tinh Thần Chi Hỏa biến thành vô số đường mạch máu rơi xuống Thiên Ngạc Cốt Thương.
Những tia máu này chầm chậm uốn lượn rồi dần dần dung hợp vào nhau, dường như hình thành nên một dấu ấn tạo nên từ máu tươi.
Cũng đúng vào lúc dấu ấn đó xuất hiện, Lâm Động cũng cảm thấy dường như hắn đã hoàn toàn khống chế được Thiên Ngạc Cốt Thương rồi!