TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Động Càn Khôn
Chương 417: Rắc Rối Đến.

Nguyên khí thiên địa như sục sôi, một cái hắc động khổng lồ chầm chầm xoay tròn không ngừng thôn phệ hết nguyên khí thiên địa.

Khi hắc động đang thôn phệ nguyên khí thiên địa thì vô số những sợi năng lượng kỳ dị đỏ rực cũng ào ạt tràn ra từ hắc động, cuối cùng hóa thành một ngọn lửa nóng bỏng bao trùm lấy nhân ảnh trên ngọn núi.

Tiểu điêu đứng trên lưng chừng trời, nhìn chăm chú vào ngọn lửa đang cháy rừng rực, Lâm Động ở trong ngọn lửa Niết Bàn đã bốn ngày rồi.

Trong bốn ngày này, từ những tiếng gào thét thảm thiết ban đầu giờ đã yên tĩnh không một tiếng động, dường như Lâm Động đã thích ứng được với sự đau đớn mà lửa Niết Bàn gây ra.

Tiểu điêu cũng thấy được rõ ràng, trong ánh lửa đỏ rừng rực cháy đó ánh kim quang cũng ngày một đậm đặc hơn, tạo cảm giác kiên cố không gì xuyên thủng nổi.

Dấu hiệu của Niết Bàn Kim Thân tiểu thành, có điều, tiểu thành thật sự phải đợi khi kim quang dung hợp hoàn toàn vào da thịt, xương cốt chứ không phải chỉ bề ngoài.

Vì thế mới nói Lâm Động còn cách Tiểu Niết Bàn Kim Thân không ít, từ đó cũng có thể thấy được độ khó khăn khi tu luyện Tiểu Niết Bàn Kim Thân. Lâm Động thúc động Thôn Phệ Tổ Phù đến mức cao nhất mới ngưng tụ được nhiều Niết Bàn Khí như vậy, nếu là người bình thường thì ít nhất phải mất vài tháng.

– Cho dù thôn phệ ở mức này vẫn chưa đủ Niết Bàn Khí.

Tiểu điêu nhìn Lâm Động chăm chú, vừa nhìn là nó biết Lâm Động đang ở giai đoạn quan trọng, lúc này chỉ cần có đủ Niết Bàn Khí ngưng tụ thành lửa Niết Bàn thiêu đốt dữ dội một chập khiến kim quang hoàn toàn dung hợp vào da thịt Lâm Động.

– Thực lực của tiểu tử này vẫn yếu quá, toàn lực thúc động Thôn Phệ Tổ Phù mà cũng chỉ đến mức này, xem ra nhất định phải có trợ giúp từ bên ngoài…

Sắc mặt tiểu điêu trầm ngâm, rồi vung móng vuốt, túi Càn Khôn của Lâm Động bay lên, lập tức vô số Niết Bàn Đan bay ra tụ lại thành một dòng đan dược chảy vào hắc động.

Ầm ầm!

Niết Bàn Đan chảy vào khiến cả hắc động rung chuyển, ngay sau đó vô số đạo Niết Bàn Khí như thiêu như đốt lao thẳng xuống Lâm Động.

Uỳnh uỳnh!

Toàn thân Lâm Động lúc này giống như cây củi khô bị bao quanh bởi ngọn lửa ngày một nóng bỏng, ánh lửa bốc cao hàng trăm trượng, cây cối trên cả ngọn núi đều trở nên khô héo.

Lửa Niết Bàn cuối cùng cũng khiến thân ảnh đang ngồi trong nó rung lên dữ dội, trong màn lửa cháy rực, một đạo kim quang tỏa sáng chói lòa.

– Kim Quang Nạp Thể, Niết Bàn Kim Thân!

Cùng với làn sóng dao động hùng hồn không ngừng lan tỏa, khoảng mấy phút sau, một tiếng hét trầm đục phát ra từ trong màn lửa.

Vút!

Đúng lúc đó, một đạo kim quang chói mắt bắn ra, ngay cả khi cách đó hàng trăm dặm cũng có thể nhìn thấy đạo kim quang này.

– Thành công rồi!

Tiểu điêu mừng rỡ nhìn đạo kim quang, nó có thể thấy rõ ràng phía dưới luồng sáng, ánh kim quang bao ngoài thân ảnh kia đang dần bị ép xuống dưới da.

Bùm!

Ngọn lửa bỗng bùng nổ… lửa dần tan đi để lộ ra thân ảnh ngồi tĩnh lặng trên tảng đá xanh.

Đó đương nhiên là Lâm Động, lúc này cả cơ thể hắn không có sự thay đổi gì đặc biệt, thậm chí quần áo vẫn nguyên vẹn, dường như lửa Niết Bàn nóng bỏng ban nãy không hề tác động gì đến hắn vậy. Thế nhưng nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện bên dưới làn da của hắn dường như có một tia kim quang đang di chuyển.

Lâm Động cũng đã mở mắt, đồng tử cơ hồ đã biến thành kim quang thuần chất, vô cùng kỳ dị, nhưng cũng may là màu vàng đó một lúc sau cũng dần tan đi, nếu không thì đôi mắt đó cũng quá dễ gây chú ý.

Lâm Động tĩnh lặng ngồi trên tảng đá, không đứng dậy ngay, dường như vẫn đang cảm nhận cái cảm giác trong người chảy một luồng năng lượng dồi dào.

Một lúc sau, đôi mắt đã lấy lại thần thái, Lâm Động đứng dậy, tảng đá bên dưới lập tức nát thành vụn.

Đúng lúc Lâm Động đứng dậy, trong sơn mạch cách đó không xa một con Yêu thú toàn thân đầy sát khí bỗng lao tới, thứ khí tức đó không hề thua kém còn Yêu thú Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong gặp ở Yêu Triều hôm trước.

Thấy một con Yêu thú Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong hung dữ lao tới, Lâm Động cười mỉm, không hề sử dụng nguyên lực, dẫm mạnh mũi chân một cái, cả thân hình bay lên hàng trăm trượng rồi lao về phía con Yêu thú Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong kia.

Thân thể Lâm Động không thể so sánh được với con Yêu thú nhưng hắn không hề tránh né mà cứ bình thản lao tới.

Ầm!

Một quyền tung ra, không hề có sự dao động của sức mạnh, nhưng con Yêu thú có thể sánh ngang với một Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong lại bị đấm ầm một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, ngay cả xương cốt thịt thà cũng không còn.

Một quyền của Lâm Động đã đấm nổ tung con Yêu thú Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong! Sức mạnh thật khủng bố!

Một quyền đánh nổ tung con Yêu thú, Lâm Động cũng không kềm được sự sảng khoái, hắn ngửa mặt cười lớn, tay bắt lấy viên Yêu tinh hạch của con Yêu thú rồi hấp thụ Niết Bàn Khí trong nó.

Từng đợt Niết Bàn Khí chảy vào trong cơ thể Lâm Động, nhưng lần này không hề tạo ra bất kỳ sự đau đớn nào, có Tiểu Niết Bàn Kim Thân rồi, Niết Bàn Khí không thể tạo sự uy hiếp nào với hắn nữa.

– Sảng khoái!

Cơ thể Lâm Động khẽ vặn vẹo, cơ bắp giãn ra phóng thích một luồng năng lượng mạnh mẽ. Tuy khí tức của Lâm Động không mạnh hơn nhưng thực lực của hắn đã tăng lên không ít. Nếu giờ để hắn đối đầu với Lê Thịnh một lần nữa, có lẽ không quá ba chiêu là hắn có thể đánh tan xác Lê Thịnh.

– Này, chỉ là tiểu thành có gì mà sảng khoái? Hơn nữa nếu không phải ta thấy không ổn, dùng một vạn viên Niết Bàn Đan biến thành Niết Bàn Khí giúp ngươi xung kích thì chưa biết giờ ngươi có thành công hay không đâu…

Tiểu điêu hiện ra, bỉu môi nói.

– Một vạn viên Niết Bàn Đan?

Nghe thế, sắc mặt Lâm Động tái đi, vội vàng nhìn lại, quả nhiên túi Càn Khôn đã bị nó lấy mất, thế là đau lòng đến tím mặt lại. Hắn vất vả khổ sở bao lâu mới có được hơn một vạn viên Niết Bàn Đan, nhưng giờ tiểu điêu trong một lúc đã dùng hết rồi…

– Hài, tiểu tử thúi, một vạn viên Niết Bàn Đan đổi lấy Tiểu Niết Bàn Kim Thân tiểu thành, ngươi phải mừng mới phải, đừng có bày cái bộ dạng khó coi đó ra cho điêu gia ta nhìn.

Thấy sắc mặt tối sầm của Lâm Động, tiểu điêu hắng giọng nói.

Lâm Động không nói được gì, chỉ biết ấm ức trong lòng. Nhưng rồi hắn chỉ đành lắc đầu, vẫy tay một cái, hắc động lập tức thu nhỏ lại biến thành Thôn Phệ Tổ Phù chui vào nê hoàn cung.

– Đi thôi, về chỉnh đốn một chút rồi đến Dương Thành!

Mục đích tu luyện đã đạt được thì Lâm Động cũng không định ở lại đây thêm nữa. Dù sao hắn cũng không yên tâm để ba người Mạc Lăng ở Điểm tập trung, thế là vẫy tay với Tiểu Viêm, Tiểu Viêm rống lên một tiếng đập cánh bay tới.

Tiểu điêu gật gù rồi nhảy vào thạch phù trong bàn tay Lâm Động, Lâm Động nhảy lên lưng Tiểu Viêm, huýt một tiếng, Tiểu Viêm biến thành một đạo hồng quang biến mất nơi chân trời.

Trên đường trở về không có bất cứ sự cản trở nào, vì thế chỉ khoảng hai giờ sau là Điểm tập trung trên bình nguyên lại xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động.

Lâm Động đứng trên lưng Tiểu Viêm, thấy Điểm tập trung rất bình yên cũng thở phào một tiếng.

– Lâm Động, trong tòa thành đó có thêm một vài khí tức rất mạnh mẽ, trong đó có ba kẻ không hề thua kém Lê Thịnh!

Thế nhưng, khi Lâm Động vừa thở phải thi tiếng của tiểu điêu bỗng vang lên.

Nghe thế sắc mặt Lâm Động thay đổi, mắt ánh lên tia sáng.

– Ngươi chính là Lâm Động đã giết Lê Thịnh? Bọn ta đã đợi ngươi hai ngày rồi, nếu ngươi còn không xuất hiện thì có lẽ ba gã bằng hữu của ngươi sẽ phải đền mạng đấy!

Đúng lúc ấy, từ tòa thành bỗng có một con cự thú bay lên, trên người nó là vài thân ảnh đang nhìn Lâm Động với ánh mắt âm u lạnh lẽo, đồng thời, một giọng nói mang đầy sát khí cũng vang lên.

Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Lâm Động dần tối lại.

Đọc truyện chữ Full