– Quả nhiên là người của Vương triều Thánh Quang…
Nhìn tấm huy chương quen thuộc đó, ánh mắt Lâm Động tối lại, lạnh lùng nói:
– Nếu làm tổn hại đến ba bằng hữu của ta, ta sẽ chém hết toàn bộ người của Vương triều Thánh Quang tại Chiến trường Viễn Cổ.
– Ha ha, khẩu khí lớn thật, chỉ sợ kẻ bị chém hôm nay là tên tiện dân ngươi!
Nghe Lâm Động nói, ba người trên cự thú cười nham hiểm, sát khí lan tỏa toàn thân.
– Ngươi vẫn tưởng giết được Lê Thịnh là có thể trèo lên cổ Vương triều Thánh Quang mà ngồi sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết đắc tội với Vương triều Thánh Quang là việc ngu xuẩn đến mức nào!
Nam tử mặc hoàng y đứng giữa nhìn Lâm Động với ánh mắt đùa giỡn nói:
– Yên tâm, ba người bằng hữu của ngươi tuy có phải chịu khổ một chút nhưng bọn ta vẫn chưa giết, vì thế giờ ngươi lo cho mình đi thì tốt hơn!
Vừa nói hắn vừa vỗ tay một cái, trên tường thành lập tức có người đẩy ba người bị trói chặt cứng ra. Lâm Động nhìn kỹ, chính là ba người bọn Mạc Lăng. Mặt mũi họ lúc này có phần chật vật nhưng cũng may không nguy hiểm đến tính mạng.
– Lâm Động, lần này Vương triều Thánh Quang có ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, nếu huynh không chống cự được thì mau chạy đi!
Hiển nhiên ba người Mạc Lăng đã nhìn thấy Lâm Động, sắc mặt đều thay đổi, hét lớn.
– Ha ha, cũng nghĩa khí thật, nhưng hôm nay không kẻ nào chạy được hết! Đợi ta dọn dẹp hắn rồi bọn ta sẽ giam các ngươi lại, hàng ngày cô đọng Niết Bàn Đan cho bọn ta!
Nam tử hoàng y cười lớn nói.
Sắc mặt Lâm Động vẫn bình tĩnh, không ai biết được đằng sau gương mặt đó có những suy nghĩ gì. Hắn nhìn ba người bọn Mạc Lăng một cái rồi quay sang ba kẻ đứng trên cự thú, bình thản nói:
– Tấn Mục không đến à?
– Hừ, ngươi tưởng ngươi là cái thá gì mà xứng để Đại sư huynh động thủ? Ba người bọn ta là đủ xử lý ngươi rồi. Đại sư huynh đã bảo bọn ra đem đầu ngươi về gặp huynh ấy là được!
Một người bên cạnh nam tử hoàng y cười với vẻ coi thường.
– Không đến thì thật đáng tiếc!
Nghe vậy, Lâm Động lắc lắc đầu, nói:
– Nếu hắn đã muốn đầu như thế thì ta sẽ gửi đầu của ba người về cho hắn!
Trên tường thành lúc này cũng xuất hiện không ít người, nhưng nhìn lên không trung họ không dám nói nửa lời. Thực lực của Vương triều Thánh Quang căn bản họ không thể chống chọi lại được. Họ sợ là sau hôm nay địa Điểm tập trung này sẽ đổi chủ, nơi đây lại bị Vương triều Thánh Quang nắm giữa, và tiền đồ của họ sẽ cực kỳ tối tăm.
Không phải tại họ dễ tuyệt vọng mà là vì thực lực của Vương triều Thánh Quang quả thực quá mức ngang ngược. Lần trước chỉ mình Lê Thịnh đã thành bá chủ của nơi này, nay lại có đến ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong thực lực không hề thua kém Lê Thịnh, đối mặt với trận dung thế này, e là Lâm Động cũng phải lo lắng.
– Tên ngu xuẩn không biết trời cao đất dày! Bọn ta biết ngươi có đủ thực lực chống chọi với Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong đồng thời còn có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp rất mạnh. Có điều ba bọn ta liên thủ thì ngươi sẽ biết mình nhỏ bé đến mức nào!
Những lời của Lâm Động hiển nhiên đã chọc giận ba cường giả của Vương triều Thánh Quang, vậy là cả ba cùng cười lạnh, thân hình rung lên rồi lao tới Lâm Động với trận hình tam giác.
Tuy ngoài miệng vô cùng coi thường Lâm Động nhưng hành động của bọn chúng lại vô cùng cẩn trọng, công phòng cân đối, hành động rất phối hợp nhau.
Khi cả ba lao tới, ba đạo nguyên lực mạnh mẽ cũng bùng lên từ trong cơ thể, nguyên lực của cả ba dường như có dấu hiệu ngưng tụ lại với nhau tạo nên thanh thế vô cùng ngang ngược.
– Tiện dân, những ngày tháng tươi đẹp của ngươi đến đây là hết, đi chết đi!
Nguyên lực dâng trào, ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong này cũng tự tin lên hẳn, hét lên một tiếng, nguyên lực ngưng tụ lại trên không thành một ngọn núi lớn ập xuống đầu Lâm Động.
Ngọn núi nguyên lực tạo thành từ hợp lực của ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong có uy lực vô cùng, đến không khí cũng bị chấn động nổ tung.
Thế nhưng, đối diện với công kích mạnh mẽ đó, trước bao ánh mắt kinh ngạc, Lâm Động vẫn bình tĩnh đứng yên đợi khi ngọn núi nguyên lực đến đỉnh đầu rồi mới tung quyền.
Nhìn dáng vẻ thì dường như Lâm Động muốn dùng nắm đấm không hề có chút dao động nguyên lực đó để chống lại ngọn núi nguyên lực. Cảnh tượng đó khiến ba người kia không khỏi cười lạnh.
Nhưng nụ cười lạnh đó không kéo dài được lâu, cảnh tượng tiếp đó đã khiến sắc mặt họ đông cứng. Vì khi nắm đấm của Lâm Động tiếp xúc với ngọn núi nguyên lực, cái nổ tung không phải nắm đấm Lâm Động mà lại chính là ngọn núi nguyên lực kia.
Bùm một tiếng, cả ngọn núi nguyên lực nổ tan tành biến thành những đốm sáng đầy trời.
Trên tường thành lập tức xôn xao, đến ba người Mạc Lăng cũng bị chấn kinh. Chỉ dựa vào sức mạnh đơn thuần mà đánh tan đòn công kích của ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong? Thực lực này có phải quá khủng bố rồi không?
Hơn nữa bọn họ cũng biết rõ mấy ngày trước Lâm Động không thể mạnh đến mức này, nếu không thì hắn cũng không bị Lê Thịnh giằng co lâu như vậy mới phân thắng bại. Cũng có nghĩa là chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà thực lực của Lâm Động đã tăng vọt!
– Tên tiểu tử này rất cổ quái, không được nương tay, toàn lực công kích!
Sắc mặt của ba cường giả kia cũng thay đổi, nhưng cũng coi như có kinh nghiệm phong phú, lập tức hét lên, điều động nguyên lực chuẩn bị tấn công toàn lực.
– Hừ!
Thế nhưng Lâm Động không cho chúng cơ hội, hắn không muốn kéo dài những cuộc chiến đấu kiểu này, vì thế khi ba kẻ kia một lần nữa chuẩn bị công kích thì hắn đã thi triển bộ pháp Thái Thanh Du Thân Bộ.
Ầm!
Không khí dưới chân bỗng phát nổ, thân hình Lâm Động tựa như viên đạn bắn ra đến trăm trượng, chỉ trong hai nhịp thở đã xông vào trận hình của ba người kia. Một vòng năng lượng đáng sợ cuộn lên đánh bật ba người bay ra.
– Cẩn thận, hắn muốn đánh riêng lẻ từng người!
Thấy vậy, một kẻ trong đó lập tức hét lên.
– Biết rồi cũng vô ích thôi!
Vừa dứt tiếng hét, kẻ kia bỗng cảm thấy không khí phía sau lưng bùng nổ, như một bóng ma, Lâm Động đã xuất hiện ngay phía sau hắn.
– Quang Minh Giáp!
Cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo phía sau, sắc mặt kẻ đó hơi thay đổi rồi cơ thể rung lên, nguyên lực dần ngưng tự lại thành một bộ giáp quang minh.
Ầm!
Khi tấm áo giáp vừa được hình thành thì nắm đấm của Lâm Động cũng vừa tới, đấm mạnh vào tấm giáp. Một luồng sức mạnh đáng sợ lan tỏa!
Rắc!
Không gian như chao đảo, sắc mặt cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong đó đầy vẻ kinh hãi, vì hắn nhận ra rằng tấm giáp của mình lúc này lại mỏng manh yếu ớt tựa tờ giấy..
Rắc rắc!
Áo giáp quang minh nổ tung, nổ theo tấm giáp còn có thân thể của gã cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong kia. Sức mạnh cuồng bạo của Lâm Động đã xâm nhập thẳng vào trong cơ thể đánh tan xác thân thể gã cường giả đó.
Nhìn màn máu me mà Lâm Động gây ra, vô số tiếng hít vào lãnh khí vang lên, chẳng ai có thể ngờ một cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong lại bị Lâm Động đánh một quyền tan xác như vậy!
Người bị chấn kinh còn có hai người bọn nam tử hoàng y. Bọn chúng không thể ngờ đồng bọn có thực lực tương đương mình lại bại dưới một quyền của Lâm Động, điều này rõ ràng không khớp với tin tình báo mà chúng nhận được. Chúng được biết rằng, Lâm Động trải qua một trận đại chiến ác liệt mới may mắn giết được Lê Thắng, vì thế khi Tấn Mục phái đi, chúng mới nghĩ đây là nhiệm vụ chắc chắn sẽ hoàn thành. Nhưng giờ nhìn cảnh tượng này chúng mới hiểu, tình báo hình như nhầm lẫn rồi!
Đương nhiên, nhầm lẫn nhưng không có cơ hội để hối hận. Vì thế khi ánh mắt lạnh lùng của Lâm Động chiếu tới, sắc mặt bọn nam tử hoàng y tái đi, không hẹn mà cùng lùi sau rất nhanh. Chúng biết đã chứng kiến sức mạnh của Lâm Động đương nhiên không muốn bị kết cục như đồng bọn.
Bốp bốp!
Thế nhưng, với tốc độ của chúng muốn thoát khỏi Lâm Động là chuyện không thể. Chỉ nháy mắt Lâm Động đã lao tới, tung ra hai quyền, hai đạo quyền phong hung hãn phá tan mọi chướng ngại, cách không đánh trúng người bọn nam tử hoàng y.
Khi cảm nhận được trận kình phong đáng sợ đó, hai tên đó mới hiểu tại sao đồng bọn lại bị đánh tan tành như vậy. Sức mạnh này dường như có thể sánh được với cường giả Bán Bộ Niết Bàn!
– Phụt!
Hai kẻ kia nháy mắt phun ra một ngụm máu tươi, vì đó là đòn đánh cách không nên chúng vẫn chịu đựng được một chút. Có điều sắc mặt đã tái nhợt, mắt đầy sự sợ hãi chứ không còn ngông cuồng như lúc trước.
– Mau đi thôi, hắn quá mạnh, chỉ có Đại sư huynh mới đối phó được hắn!
Hai kẻ này cũng là người quyết đoán, thấy Lâm Động như vậy không dám ở lại nữa, bay lên con cự thú, cự thú vỗ cánh muốn thoát thân.
Vút!
Thế nhưng ngay khi con cự thú chuẩn bị bay đi thì một đạo hồng quang rạch ngang chân trời, một con Huyết Mãng màu đỏ tươi như máu sắc bén xuyên qua thân thể cự thú, thừa thế còn xuyên thẳng qua người hai kẻ trên đó, máu tươi bắn tung trời.
Tất cả mọi người nhìn con cự thú và hai đạo thân ảnh con Huyết Mãng xuyên qua, nhất thời đều rơi vào trạng thái im lặng như tờ.
Ba người Mạc Lăng cũng phải nuốt nước bọt. Ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong thậm chí không nói được mấy lời đã bị giết sạch!