Thanh quang và hắc quang điên cuồng lan tỏa trong không gian, nháy mắt chiếm cứ cả bầu trời, thứ sức mạnh đáng sợ đó khiến không ít người phải kinh hãi thất sắc.
Con Thanh Long nhào ra từ trong không trung, trong ánh thanh quang đậm đặc kia mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh của Lâm Động. Trên người hắn không ngừng có máu tươi chảy ra. Cơ thể rắn chắc của hắn lúc này cũng đã có một vài thương tích. Nhưng đó không phải do ngoại lực tác động mà là vì Thiên Long Khí trong cơ thể bạo phát vượt quá cực hạn hắn có thể chịu đựng.
Thiên Long Khí mà Thanh Trĩ để lại trong người Lâm Động vô cùng lớn mạnh, tuyệt đối không phải thứ mà Lâm Động có thể dễ dàng khống chế. Dù chỉ thúc động một phần rất nhỏ nhưng vẫn có thể gây ra thương thế cho cơ thể có thể xem như là rắn chắc của Lâm Động.
Nhưng dù máu có chảy thì Lâm Động cũng không để ý nhiều, trong mắt hắn lấp lánh sự điên cuồng khiến người ta phải run rẩy.
– Đi!
Lâm Động chợt quát lên, Thanh Long gào rít, giơ nanh múa vuốt lao thẳng về phía Hắc Long!
Ầm!
Vào khoảnh khắc va chạm, mọi âm thanh cơ hồ như biến mất, thậm chí thời gian cũng như dừng lại.
Thanh quang và hắc quang như hai vầng mặt trời chói lọi bùng phát trên bầu trời. Theo sau đó là làn sóng sức mạnh đáng sợ không thể hình dung tạo nên những đợt cuồng phong lan tỏa ra bốn phía xung quanh.
Hai luồng thanh hắc quang vẫn đảo lẫn nhau, khiến cho thiên địa rung chuyển dữ dội.
Trên bầu trời cách đó không xa, sắc mặt Phong Thương tái nhợt nhìn hai luồng sáng. Dù là hắn cũng không khỏi kinh hãi khi nhìn thấy một chiêu đó của Lâm Động. Với thực lực Tứ Nguyên Niết Bàn của hắn thúc động Linh bảo Thiên cấp đã tạo nên uy lực khiến bọn Mộc Lân cũng phải trọng thương, vậy mà công kích của hắn lúc này lại bị Lâm Động chặn đứng!
Hắn vốn nghĩ một khi dùng tới Linh bảo Thiên cấp chắc chắn hắn sẽ có phần thắng áp đảo, nhưng cục diện lúc này lại khiến hắn cảm thấy lạnh run.
Quả thực Phong Thương không thể tưởng tượng được tại sao Lâm Động chỉ có thực lực Tam Nguyên Niết Bàn mà lại có lực chiến đấu đáng sợ nhường ấy. Dù hắn có truyền thừa của một trong Tứ Đại Huyền Tông thì cũng không thể đến mức này…
Ầm!
Trong rừng, hai đạo thân ảnh đầy máu tanh hung hăng lao vào nhau, năng lượng cuồng bạo khiến mặt đất nứt ra vô số đường rãnh sâu, kình phong bùng phát, ngay những ngọn cây khổng lồ xung quanh cũng bị chấn động nổ tan thành vụn.
Làn sóng năng lượng đáng sợ lan tỏa, hai thân ảnh đều thê thảm bay ngược về sau hàng chục trượng, rồi hai mắt lại đỏ ngầu đầy sát ý lao vào quyết chiến.
Máu tươi bắn tung tóe, mặt đất bị nhuộm thành một màu đỏ tươi, cuộc chiến giữa hai bên thật lúc này mới thật sự ác liệt!
Đây là cuộc huyết chiến vô cùng đáng kinh hãi!
Thanh Long và Hắc Long không ngừng phát ra những luồng sức mạnh kinh người che khuất cả mặt trời, ngay cả mây đen trên trời cũng bị đánh tan.
Tất cả những ai nhìn về phía này đều đang trọng trạng thái há hốc mồm sững sờ, ngay cả nhân vật như Mộc Lân, sắc mặt cũng phải đông cứng lại.
Thanh quang và hắc quang lan tỏa không ngừng, Lâm Động bên trong con Thanh Long, lúc này ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.
– Grào!
Tiếng gầm trầm đục bỗng vang lên, rồi trên bề mặt da hắn bị rạn nứt, máu tươi ứa tràn, thanh quang bắn phụt ra.
– Phá!
Trong mắt Lâm Động ánh lên vẻ điên cuồng, hắn nắm chặt tay, tung ra một quyền. Ngay lúc đó, móng vuốt của con Thanh Long khổng lồ đang bao phủ hắn cũng tung ra. Thanh quang ngưng tụ trên móng vuốt, xuyên thủng không gian, nhanh như chớp oanh kích thẳng vào đầu con Hắc Long.
Ầm!
Sức mạnh đáng sợ bùng phát từ đầu con Hắc Long, rồi dẫn ra vô số phản ứng liên hoàn, thân thể đồ sộ của con Hắc Long từ đầu đến cuối đều phát ra thanh âm nổ tung liên tục, hắc quang đậm đặc cũng dần nhạt đi.
– Nổ!
Móng vuốt con Thanh Long tóm mạnh một phát, đầu con Hắc Long nổ tung, trong khoảnh khắc phát nổ, mọi ánh mắt đều đầy vẻ kinh hãi.
Hắc Long Linh mà Phong Thương dùng Linh bảo Thiên cấp ngưng tụ ra đã bị Lâm Động bóp nát!
– Phụt!
Hắc Long nổ tung, Phong Thương tâm thần tương liên với nó cũng hộc máu, khí tức sút giảm, hiển nhiên đã bị thọ thương không nhẹ.
– Sao có thể?
Máu tươi bắn ra không ngừng nhưng Phong Thương vẫn chưa hoàn hồn, hắn nhìn Hắc Long Linh nổ tung trên bầu trời với ánh mắt không tin nổi, gầm lên.
Xoẹt!
Thế nhưng ngay lúc đó, thanh quang chói lòa, một đạo thân ảnh bị máu tươi bao phủ bay ra từ con Thanh Long đang nhạt dần, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Phong Thương.
Thấy thân ảnh đầy máu tanh đó xông tới, sắc mặt Phong Thương thay đổi, đang định rút lui thì một bàn tay đầy máu đã giơ ra rồi tóm lấy cái thiết ấn.
Không ngờ Lâm Động muốn cướp đi Linh bảo Thiên cấp từ tay Phong Thương!
– Ngu ngốc, ta đã đặt huyết ấn trong Linh bảo, đâu phải ngươi muốn đoạt là đoạt được!
Phong Thương bạo nộ quát lên, thủ ấn biến hóa định thúc động Hắc Long Phiên Thiên Ấn thoát khỏi sự nắm giữ của Lâm Động.
– Có huyết ấn sao? Xóa đi là được!
Lâm Động cười lạnh một tiếng, nhìn chiếc thiết ấn lan tỏa sức mạnh cuồng bạo đang có dấu hiệu phóng ra hắc quang mạnh mẽ. Ánh mắt Lâm Động sắc lạnh, Thạch phù trong lòng bàn tay lập tức bắn ra bạch quang.
Bạch quang bùng phát từ bàn tay Lâm Động bao phủ lấy Hắc Long Phiên Thiên Ấn. Ngay khoảnh khắc đó, Phong Thương bỗng cảm thấy sự liên hệ mong manh giữa hắn và Linh bảo đã bị cắt đứt.
– Sao có thể?
Đồng tử Phong Thương co rút lại, trong lòng dâng lên sự sợ hãi mãnh liệt. Hắn đã hạ huyết ấn vào trong Linh bảo Thiên cấp Hắc Long Phiên Thiên Ấn kia, cho dù là cường giả ở tầng thứ tương đương hắn cũng rất khó có thể xóa đi, làm sao Lâm Động có thể làm được?
– Ha ha, đa tạ đã tặng món quà quý! Thứ Linh bảo trị giá ba nghìn vạn Niết Bàn Đan này ta nhận lấy vậy!
Bạch quang bao phủ lấy thiết ấn màu đen, ánh sáng lóe lên rồi biến mất, Lâm Động không kìm được ngửa lên cười lớn. Cuối cùng nó cũng rơi vào tay hắn!
Sắc mặt của vô số người lúc này cũng kịch biến, đặc biệt là bọn Mộc Lân, mí mắt co giật dữ dội, Lâm Động đã đoạt đi Linh bảo Thiên cấp trong tay Phong Thương?
– Phụt!
Phong Thương vốn đã có thương thế không nhẹ, nghe tiếng cười của Lâm Động bất chợt nộ khí công tâm, hộc ra thêm một ngụm máu tươi, ánh mắt oán độc nhìn Lâm Động, nhưng vẫn lùi nhanh về sau. Hắn không biết rốt cuộc Lâm Động đã thi triển thủ đoạn gì đạt được Linh bảo Thiên cấp của hắn, nhưng giờ đã mất sự trợ giúp, trận chiến này mà kéo dài tiếp thì hắn vô cùng bất lợi!
– Muốn chạy sao? Giao Niết Bàn Ấn của ngươi ra đây đã!
Thấy Phong Thương rút lui, ánh mắt Lâm Động sắc lẹm, chân bước ra, thân hình lao vút tới rồi xuất hiện ngay trước Phong Thương, thanh quang ngưng tụ trong lòng bàn tay, vận chuyển lượng nguyên lực gần cạn của mình, rồi một ngón tay phình to biến thành một cái long chỉ màu xanh.
– Thanh Long Chỉ!
Long chỉ xuyên thủng không gian, với tốc độ kinh người đem theo luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ lao vút về phía Phong Thương.
Thấy vậy sắc mặt Phong Thương cũng kịch biến. Sau trận khổ chiến vừa rồi lực chiến đấu của hắn đã gần như cạn kiệt, cũng đành dùng số nguyên lực còn lại tạo nên một vòng kim quang bảo hộ thân thể.
Xoẹt!
Long chỉ bay tới, chớp mắt đã chạm đến quầng kim quang tạo nên những đợt sóng dao động điên cuồng.
– Kết thúc rồi!
Khóe miệng Lâm Động nhếch lên nhìn Phong Thương.
Uỳnh!
Long chỉ rung lên dữ dội, uỳnh một tiếng, quầng kim quang cuối cùng bảo vệ Phong Thương xuất hiện vô số những vết rạn.
Rắc rắc!
Một âm thanh rất nhỏ phát ra, đồng tử Phong Thương co rút lại, sâu thẳm trong mắt cuối cùng cũng hiện lên sự sợ hãi.