Kỳ thật hắn nói những lời kia, tất cả đều là nội dung hắn ghi trong ngọc giản đưa cho Hoàng Phủ Tú Minh, biểu hiện là tâm đắc của Hoàng Phủ Tú Minh nhưng trên thực tế là Diệp Huyền lĩnh ngộ.
Diệp Huyền nghĩ đến nếu như Hoàng Phủ Tú Minh thật chỉ điểm đám người Cát Phác Tử cũng sẽ giảng giải nội dung trong ngọc giản.
Không nghĩ tới hắn vừa dò xét lại đúng là như vậy.
– Kỳ thật ta đã có hơn một năm không liên lạc được với viện trưởng đại nhân.
Cát Phác Tử thở dài nói với Diệp Huyền, Đông lão và Dược lão.
Hắn nói lời này đám người biến sắc.
– Cát phó viện trưởng, ngươi không thể liên lạc với viện trưởng đại nhân sao? Trên người của ngươi có ốc đồng truyền tin với viện trưởng đại nhân mà?
– Đúng thế, trên người ta đúng là có ốc đồng truyền tin, mỗi lần truyền tin thì viện trưởng đại nhân sẽ trả lời nhanh chóng, bắt đầu hơn một năm trước ta không liên lạc được.
– Tại sao có thể như vậy?
Nội tâm Đông lão và Dược lão trong đều trầm xuống.
Ốc đồng truyền tin là pháp khí truyền tin đường dài, thập phần quý trọng và quý giá, năm đó Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng hao phí cái giá thật lớn mua được bảo vật này tại Huyền Vực, mục đích là bảo trì liên lạc giữa mình và học viện.
Sau khi nghe Cát phó viện trưởng nói thế, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng đã có đã hơn một năm chưa trả lời, nội tâm hai người sinh ra cảm giác không tốt.
Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ không trả lời, hiện tại nội tâm của bọn họ chỉ có một suy nghĩ chính là viện trưởng đại nhân lành ít dữ nhiều.
– Không, không có khả năng?
Ý niệm này vừa xuất hiện, đám người Đông lão liên tục lắc đầu, nói ra hắn không muốn tin tưởng, hơn nữa không muốn thừa nhận.
Hoàng Phủ Tú Minh không chỉ là viện trưởng Lam Quang học viện đơn giản như vậy, hắn còn là trụ cột tinh thần của mọi người.
Lam Quang học viện được sáng lập hơn một nghìn năm trước, lại sừng sững trong Mộng Cảnh bình nguyên nhiều năm, bởi vì cái gọi là có thịnh có suy, hơn trăm năm trước Lam Quang học viện gặp nguy nan to lớn, tùy thời đều có thể bị diệt vong.
Chính Hoàng Phủ Tú Minh xuất hiện mới kéo Lam Quang học viện quật khởi lần nữa, một lần nữa trở thành một trong các thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên.
Có thể nói Hoàng Phủ Tú Minh chính là cột chống trời của Lam Quang học viện.
Nếu như mọi người biết được tin tức Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng vẫn lạc, chỉ sợ cả Lam Quang học viện sẽ hủy hoại trong chốc lát.
– Diệp thiếu, ngươi đã gặp Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng tại Huyền Vực, ta rất muốn biếtviện trưởng đại nhân hắn hiện tại như thế nào?
Cát Phác Tử nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, vẻ mặt chờ mong hỏi.
– Thời gian gần nhất ta gặp được Hoàng Phủ Tú Minh đã là chuyện vài năm trước, về sau ta rời khỏi Huyền Vực lịch lãm rèn luyện đại lục, về sau hắn xảy ra chuyện gì thì ta hoàn toàn không biết.
Diệp Huyền làm sao biết được hành tung của Hoàng Phủ Tú Minh ở nơi nào chứ.
Cát Phác Tử sinh ra một tia mất mát.
– Nếu như có thể ta hi vọng Diệp thiếu ngươi có thể liên lạc người trong gia tộc thay chúng ta tìm hiểu tung tích viện trưởng đại nhân.
– Ta tận lực thôi.
Diệp Huyền chỉ có thể gật gật đầu:
– Nhưng ta rất muốn biết, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng có nói với ngươi hơn một năm trước hắn ở nơi nào không? Tại sao đột nhiên mất đi tin tức?
Căn cứ Diệp Huyền biết, thời gian trăm năm qua Hoàng Phủ Tú Minh đã tu luyện tới cảnh giới bát giai đỉnh phong, khoảng cách Vũ Đế cửu thiên chỉ một bước ngắn mà thôi, dựa theo đạo lý có gặp nguy hiểm cũng có thực lực biến nguy thành an.
– Ta cũng không biết rõ đang ở nơi nài nhưng có một lần trong lúc nói chuyện với nhau, dường như ta cảm thấy viện trưởng rất kích động, nói là muốn đi Hắc Long cung đòi công đạo, về sau không bao lâu viện trưởng đại nhân không còn tin tức, cũng không biết Hắc Long cung là địa phương nào!
Hắc Long cung?
Nội tâm Diệp Huyền kinh ngạc:
– Tại sao hắn đi tới nơi đó?
– Diệp thiếu, ngươi biết Hắc Long cung ở đâu?
Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Huyền như thế, Cát phó viện trưởng kích động hỏi thăn,
– Ta tự nhiên biết rõ.
Diệp Huyền cau mày:
– Hắc Long cung nằm trong Vô Tận Hải, chính là môt trong các thế lực đỉnh phong tại Vô Tận Hải, hơn nữa cực kỳ đáng sợ.
– Kỳ thật các ngươi có nghe qua Hắc Long cung trong lịch sử đại lục, trên sử sách ghi lại, ba vạn năm có một hùng chủ cái thế, hắn có được Hắc Long vũ hồn và cô đọng thành Hắc Long cửu phẩm, khi đó hắn ngao du tung hoành đại lục, về sau viễn độn hải ngoại, nhất thống Vô Tận Hải, xưng tôn trong vùng biển này.
– Người này chính là người thành lập Hắc Long cung.
– Hôm nay ba vạn năm qua đi, Hắc Long cung đã sớm xuống dốc nhưng cũng là một trong các thế lực khủng bố, Hắc Long cung nằm trong Vô Tận Hải, lại có liên hệ với Hải tộc và ít kết giao với người đại lục, tại sao Hoàng Phủ Tú Minh lại đi nơi đó?
Hôm nay trên đại lục lấy Huyền Vực vi tôn, hiệu lệnh thiên hạ, có chút thế lực không phải Huyền Vực có thể tùy ý trêu chọc, Hải tộc và Hắc Long cung là một trong số đó.
càng làm Diệp Kỳ quái là, dựa theo đạo lý Hoàng Phủ Tú Minh tiến đi tìm tin tức của hắn tại Huyền Vực mới đúng, tại sao hắn đi Vô Tận Hải ah.
– Hắc Long cung nằm trong Vô Tận Hải?
Đám người Cát phó viện trưởng nhìn nhau, bọn họ sống trong Mộng Cảnh bình nguyên nên không quen thuộc tình hình thế lực lớn trên đại lục..
– Ta nghe Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng nói chuyện, hắn đi Hắc Long cung là vì tìm một nữ nhân.
Cát phó viện trưởng cẩn thận nhớ lại.
– Nữ nhân?
Đám người Đông lão trợn mắt há hốc mồm.
– Là nữ nhân gì?
– Ta cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói là đại nhân vật trong Huyền Vực, hình như là Vũ Đế vô cùng nổi danh, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng nói chỉ cần tìm được nàng mới có thể xác nhận Tiêu Dao Hồn Hoàng vẫn lạc thế nào, Vũ Đế kia tên là Nguyệt gì đó…
Tâm thần Diệp Huyền chấn động.
– Dao Nguyệt Vũ Đế!
Đột nhiên hắn nói ra.
– Hình như là tên này, lúc ấy viện trưởng đại nhân chỉ thuận miệng nói mà thôi, ta không biết rõ.
Vào lúc này nội tâm Diệp Huyền loạn như ma.
– Dao Nguyệt tới đó làm gì?
Hoàng Phủ Tú Minh biết rõ mình có quan hệ với Dao Nguyệt cho nên hắn vì tìm hành tung của mình nên đi tìm Dao Nguyệt Vũ Đế là chuyện bình thường.
Tại sao Dao Nguyệt không ở lại Huyền Vực? Tại sao Hoàng Phủ Tú Minh lại đi Vô Tận Hải tìm nàng?
Hay là nói bên trong có chuyện ẩn mà hắn không biết?
Diệp Huyền lúc này hận không thể lập tức bay tới Huyền Vực xem thế nào.