TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 1016: Ngươi quên (2)

Đoạn Thiên Lang sợ hết hồn, vẻ mặt mang theo vẻ hoảng loạn, muốn giải thích. Thế nhưng lại không biết vì sao mình lại nói thế.

Tình cảnh này tự nhiên bị đám người Cừu Đoạn Thiên xem ở trong mắt, hắn lạnh lùng nói:

– Chí bảo, chí bảo gì chứ?

Trên thực tế, đối với mục đích động thủ của Huyền Cơ Tông đối với Lam Quang Học Viện, bọn họ cũng rất là hiếu kỳ. Huyền Cơ Tông chỉ giải thích với bọn họ là, đối phó với Lam Quang Học Viện chỉ là vì muốn đưa cường giả của các thế lực lớn khác tới. Muốn một mẻ bắt hết tất cả, thế nhưng đám người Cừu Đoạn Thiên cũng không phải là kẻ ngớ ngẩn, tự nhiên có thể cảm giác ra được, Huyền Cơ Tông đối với Lam Quang Học Viện dường như có mục đích khác.

Vì lẽ đó bọn họ mới hiếu kỳ đối với mục đích của Huyền Cơ Tông như vậy.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

– Rốt cuộc chí bảo này là cái gì, ở chỗ này ta không tiện nói. Thế nhưng ta có thể nói ra một chuyện, món chí bảo này cũng không phải là bản thân Huyền Cơ Tông muốn, mà là cướp để dâng lên cho một vị đại nhân vật nào đó của Huyền Vực. Không biết mấy vị có biết hay không a? Ai, có đại nhân vật Huyền Vực làm người chống đỡ, khó trách tam tông các ngươi lại có ý nhất thống Mộng Cảnh Bình Nguyên. Đổi lại là ta nói không chắc ngay cả ý nghĩ muốn nhất thống Huyền Thiên đại lục cũng sẽ sinh ra a.

– Cái gì? Đại nhân vật Huyền Vực?

Sắc mặt Cừu Đoạn Thiên và Tạ Ly đột nhiên biến đổi, Huyền Cơ Tông tìm bọn họ tới đây chỉ nói là ba bên liên thủ, nhất thống Mộng Cảnh Bình Nguyên. Thế nhưng đại nhân vật Huyền Vực gì đó lại chưa bao giờ nhắc tới a.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt bén nhọn của hai người trong nháy mắt quét về phía Đường Chiêu.

Hai người nhìn qua, sắc mặt Đường Chiêu không chút hoang mang, lạnh lùng nói:

– Hai vị, không phải chỉ có chút lời gây xích mích châm ngòi ly gián ấy các ngươi cũng sẽ tin tưởng đó chứ? Cái gì mà đại nhân vật Huyền Vực. Nếu thực sự có người như vậy, sao bản tông lại phải liên lạc với hai thế lực lớn các ngươi cơ chứ? Ta đã sớm một mình nhất thống Mộng Cảnh Bình Nguyên này rồi a.

Ánh mắt Cừu Đoạn Thiên và Tạ Ly nheo lại, bởi vì lời nói của Đường Chiêu dường như cũng không phải là không có đạo lý a.

Hai người không có chú ý tới, sau khi Đường Chiêu nói xong lời này thì ở sâu trong ánh mắt đa xuất hiện một tia tức giận. Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn Đoạn Thiên Lang một cái.

Chuyện này, vô cùng cơ mật, người biết trong toàn bộ Huyền Cơ Tông đã ít lại càng ít. Chỉ có Đoạn Thiên Lang, mới hiểu được một chút như thế mà thôi. Còn Lam Quang Học Viện căn bản không thể biết được. Ở trong mắt của hắn, tin tức này tất nhiên là do Đoạn Thiên Lang tiết lộ ra ngoài.

Đoạn Thiên Lang khóc không ra nước mắt, hắn căn bản không nhớ rõ bản thân mình có nói những lời này cho dám người Diệp Huyền nghe hay không a.

Những hình ảnh này đều bị Diệp Huyền hết sức lưu ý, ghi vào trong lòng.

– Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi tùy tiện nói như thế thì lão phu sẽ tin tưởng ngươi sao?

Cừu Đoạn Thiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền hừ lạnh nói.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

– Có tin hay không đó là chuyện của các ngươi. Thế nhưng sự thực chính là như vậy, đây chính là lời mà phó tông chủ Đoạn Thiên Lang Huyền Cơ Tông vì mạng sống mà chính mồm nói cho ta biết. Hơn nữa hắn còn nói, vị đại nhân đến Huyền Cơ Tông bọn họ là người đến từ một trong bảy đại tông môn trên đại lục. Tên là Vô Lượng Sơn, một thân tu vi thông thiên triệt địa đây.

– Tông chủ, ta không nói gì, đừng nghe hắn ăn nói linh tinh.

Vẻ mặt Đoạn Thiên Lang đầu tiên là khiếp sợ, thế nhưng vẫn không nhịn được sợ hãi nói.

Diệp Huyền cười nói:

– Đoạn Thiên Lang, đừng nóng vội phủ nhận như vậy a. Lẽ nào ngươi đã quên, ngày đó ngươi vì mạng sống mà đã chính mồm nói cho chúng ta biết rất nhiều về bí mật của Huyền Cơ Tông. Còn nói vị đại nhân kia đã hạ xuống Kim Khuyết Thiên Tỏa Ấn ở trên thân thể ngươi. Trừ phi ngươi tự mình mở miệng, nếu không bất luận kẻ nào cũng không thể từ trong miệng ngươi lôi ra được một chút tin tức nào. Ngay cả sưu hồn cũng vô dụng, những chuyện này lẽ nào ngươi đã quên tất cả rồi?

– Ngươi còn nói Huyền Cơ Tông ngươi bề ngoài là liên thủ cùng Cửu Dương Tông và Minh Nguyệt đế quốc. Kỳ thực chỉ lợi dụng bọn họ một hồi, một khi chờ đại công cáo thành, đến lúc đó Cửu Dương Tông và Minh Nguyệt đế quốc cũng sẽ nối giót chúng ta, toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên sẽ trở thành thứ nằm trong khống chế ở trên tay vị đại nhân Vô Lượng Sơn kia. Truyền bá vinh quang Vô Lượng Sơn, những câu nói này, lẽ nào ngươi cũng đã quên rồi?

– Coi như ngươi đã quên. Thế nhưng khi đó ngươi vì kéo dài hơi tàn, vì mạng sống lại giống như con chó nằm nhoài ở trước mặt chúng ta xin tha, hình ảnh này đến hiện tại ta vẫn còn nhớ rất rõ ràng a.

Mỗi một câu nói của Diệp Huyền nói ra thì sắc mặt Đoạn Thiên Lang lập tức trắng xám thêm một phần, chờ Diệp Huyền đem tất cả mọi chuyện nói ra. Lúc này toàn bộ khuôn mặt Đoạn Thiên Lang đã hoàn toàn trở nên trắng bệch, không có một chút máu nào nữa.

Trước mắt bao người, Đoạn Thiên Lang hoảng sợ nói với Đường Chiêu nói:

– Tông chủ, ta chưa nói, ta thật không có nói ah, những việc này ta là Huyền Diệp nói, ta thực không có nói cái gì ah. Tông chủ ngươi nhớ rõ lúc trước ta lập qua lời thề, ta không có tiết lộ việc của đại nhân kia, một khi tiết lộ, Kim Khuyết Thiên Tỏa Ấn sẽ tự bạo, khi đó linh hồn ta mất đi, ta không có nói ah.

Đoạn Thiên Lang nói năng lộn xộn, bối rối giải thích.

– Đoạn Thiên Lang, ngươi im ngay cho ta.

Đường Chiêu gầm lên, sắc mặt tái nhợt.

Đoạn Thiên Lang lúc này thanh tỉnh, sắc mặt hắn tái xanh.

Diệp Huyền cười nói:

– Hai vị, hiện tại các ngươi nghe được chứ? Vị đại nhân kia sử dụng Kim Khuyết Thiên Tỏa Ân, linh hồn mất đi, Đoạn Thiên Lang, xem ra âm mưu của Huyền Cơ Tông các ngươi không nhỏ mà, chậc chậc, còn chính ngươi thừa nhận nữa.

Ban đầu Diệp Huyền còn không rõ hậu trường của Huyền Cơ Tông, hiện tại hắn khẳng định đó chính là Vô Lượng sơn.

Sắc mặt Cừu Đoạn Thiên và Tạ Ly vô cùng âm trầm, ánh mắt lóe sáng, hiển nhiên nội tâm bị xúc động rất lớn.

Bọn họ lạnh lùng nhìn về phía Đường Chiêu, lạnh lùng nói:

– Đường tông chủ, ngươi có gì giải thích với chúng ta việc này hay không?

Đường Chiêu nhíu mày nói:

– Hai vị, các ngươi cũng đừng nghe tiểu tử này châm ngòi ly gián, chuyện này thực tế có ẩn tình khác, sau khi xong việc này ta sẽ giải thích tỷ mỉ với các ngươi.

Đọc truyện chữ Full