TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Chúa Tể
Chương 1328: Đại chiến Viêm Ma

Nghe ảm thanh gầm thét giận dữ phía sau, Mục Trần ôm lấy eo thon của thanh sương, xoay người lại, ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm vào tên thống lĩnh viêm ma tộc quanh người toàn hắc sắc hoả diễm này.

Lúc này, hắn dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Mục Trần, giống như một con dã thú hung ác.

Bất quá, Mục Trần cũng không quan tâm đến sự giận dữ của thống lĩnh viêm ma tộc, hắn đưa mắt nhìn phía xa xa, thanh linh vốn đang định chạy trốn thì lúc này cũng quay đầu lại.

“Mục Trần?”

Nàng nhìn thấy thân ảnh của Mục Trần thì chợt ngẩn người ra, sau đó khi nhìn thấy thanh sương đang hôn mê nằm trong ngực Mục Trần thì ánh mắt nàng có chút phức tạp, hiển nhiên nàng không ngờ tới, người hiện thân cứu các nàng ở thời khắc mấu chốt này lại là Mục Trần.

Mục Trần vỗ nhẹ tay, linh lực bao lẩy thân thể mềm mại của thanh sương, đưa nàng đến cạnh thanh linh, nói: “Chăm sóc cho nàng”.

Thanh linh vội vàng đỡ lấy thanh sương, sau đó nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thấp giọng nói với Mục Trần: “cám ơn!”

Trước kia nàng cũng không quá coi trọng thực lực thượng vị địa chí tôn của Mục Trần, có lúc còn cảm thấy Mục Trần quá tự đại và không thức thời nên mới không nhận sự trợ giúp của các nàng.

Mà bây giờ, nàng suy nghĩ lại những chuyện lúc trước, chợt cảm thấy có chút xấu hổ và hối hận.

Thanh niên trước mắt tuy có huyết mạch phù đồ cổ tộc, nhưng cũng không được phù đồ cổ tộc cấp cho bất cứ tài nguyên tu luyện nào, nhưng dù thế, thành tựu hiện tại của hắn cũng không kém hơn bao nhiêu so với những thiếu chủ như huyền la, mặc tâm.

Từ góc độ nào đó mà nói, sợ rằng so với huyền la, mặc tâm, hắn còn xuất sắc hơn.

“Ngươi cẩn thận một chút, hắn rất mạnh”. Thanh linh lùi về phía sau, nàng không nhịn được nhắc nhở một câu, dù sao nàng cũng biết thực lực mạnh mẽ của tên thống lĩnh viêm ma tộc này rồi, cho dù Thanh Sương lúc toàn thịnh cũng chĩ có thể miễn cưỡng chống lại mà thôi.

Mục Trần khẽ gật đầu, từ đầu đến cuối ánh mắt của hắn đều gắt gao theo dõi tên thống lĩnh viêm ma tộc này, bởi vì hắn cảm giác được một chút khí tức nguy hiểm.

Lúc trước sở dĩ hắn có thể khiến tên thống lĩnh viêm ma tộc này chật vật như thế, chẳng qua là do tên này ứng phó không kịp mà thôi, hiện giờ đã có chuẩn bị rồi, nếu muốn đạt hiệu quả như trước rõ ràng cũng không dễ.

Dưới ánh mắt soi mói của Mục Trần, ánh mắt của thống lĩnh viêm ma tộc vốn bắt đầu bạo ngược, thì lúc này lại dịu bớt, thay vào đó là vẻ ngưng trọng cùng sắc bén.

So với 2 tên cường giả viêm ma tộc bị Mục Trần giết lúc trước, nhãn lực của hắn hiển nhiên mạnh hơn nhiều, cho nên hắn có thể nhận ra, tên Mục Trần trước mắt này, dù nhìn qua chỉ là thượng vị địa chí tôn, nhưng sức chiến đấu của hắn lại vượt xa vẻ ngoài.

Từ đợt giao thủ chớp nhoáng lúc nãy, hắn đã có thể nhận ra điểm này.

“Tiểu tử, giao 2 nữ nhân kia ra đây, bổn thống lĩnh có thề cho ngươi đi!”. Ánh mắt thống lĩnh viêm ma tộc loé lên, sau đó ảm trầm nói.

Nhưng mà, đối với yêu cầu của hắn, Mục Trần cũng chỉ cười một tiếng, sau đó ánh mắt trở nên lăng lệ như đao phong, lạnh lùng nói: “Cút”

“Đồ không biết sống chết!”

Trong mắt thống lĩnh viêm ma tộc dâng lên vẻ hung ác, Mục Trần trước mắt mặc dù không dễ đối phó, nhưng dám nói như vậy với hắn thì tuyệt đối không thể tha thứ!

“Lúc trước chẳng qua bị ngươi đánh lén mà thôi, giờ nếu ngươi muốn chết, bản thống lĩnh sẽ cho ngươi toại nguyện!”

Thống lĩnh viêm ma cười dữ tợn, đột nhiên dẫm chân một cái, dường như cả bầu trời đều rung lên, hắc sắc hoả diễm từ trong cơ thể hắn phun trào ra,trong nháy mắt nhiệt độ thiên địa đã tăng vọt, thậm chí ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt.

Một cỗ uy áp vô cùng cường hãn bộc phát ra từ cơ thể thống lĩnh viêm ma.

Thanh linh cảm nhận được uy áp này, khuôn mặt cũng khẽ biến, thực lực của tên thống lĩnh viêm ma tộc này tất nhiên là đã đứng đầu tầng thứ đại viên mãn.

Đối với đối thủ bậc này, dù có là nhân vật như mặc tâm, huyền la cũng cảm thấy khó giải quyết.

“viêm ma thủ!”

Thống lĩnh viêm ma tộc nhìn Mục Trần bằng ánh mắt dữ tợn, chợt bàn tay đột nhiên vỗ ra một cái, nhất thời hắc sắc hoả diễm đầy trời kia chợt ngưng tụ lại, lập tức biến thành một ma chưởng khổng lồ che khuất cả bầu trời, hung hăng giáng xuống Mục Trần.

Chưởng phong như vậy, cho dù chưa đánh xuống nhưng cả vùng đất phía dưới cũng đã sụt lún xuống, trong khoảnh khắc núi rừng cũng hoá thành biển lửa

Ma chưởng ầm ầm đánh xuống, ánh mắt Mục Trần cũng ngưng lại, chợt hít sâu một hơi, một tay kết ấn, nhất thời 3 chiếc cầu vồng linh lực từ trong cơ thể quét ra.

Hống!

3 chiếc cầu vồng linh lực ngưng tụ lại một chỗ, chợt phình to ra, một cột sáng kình thiên không cút do dự mạnh mẽ đam vào ma chưởng.

ầm!

Thiên địa chấn động,lúc này hắc sắc hoả diễm cùng cầu vồng linh lực lập tức phun trào ra.

soạt!

Mà trong lúc 2 công kính hung hãn này đảm vào nhau, thản ảnh của thống lĩnh viêm ma tộc lại quỷ mị xuất hiện trước mặt Mục Trần, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn, hạt châu hừng hực hắc sắc hoả diêm kia chợt bắn ra vô số luồng ánh sáng hoả diễm.

“Khốn linh ma võng!”

Những luồng ánh sáng này nhanh chóng đan vào nhau, biến thành một tấm lưới lửa vô biên vô tận, nháy mắt bao vây 3 Mục Trần lại.

“Hắc, một khi rơi vào ma võng của ta, dù các ngươi là đại viên mãn cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ”! Một chiêu thành công, nhất thời thống lĩnh viêm ma cười lạnh một tiếng.

Đoành!

Bất quá, hắn cười chưa được bao lâu, thì trong tấm lưới lại có ánh sáng linh lực chói chang như mặt trời bộc phát, chớp mắt sau, một quang ảnh tử kim vô cùng to lớn hiện ra bên trong lưới.

Ánh sáng tử kim dường như mang theo khí tức bất hủ ăn mòn lên, lập tức cứng rắn phá huỷ tấm lưới kia.

“Bất hủ thần văn, thiên biến vạn hoá, Bất Hủ Thần Quyền!”

Thời điểm ma võng nổ tung, dường như có tiếng quát khẽ vang lên, chợt con ngươi của thống lĩnh viêm ma co rụt lại, ở giữa không trung, [T R U Y E N F U L L. V N] một cự quyền tử kim to chừng vạn trượng, tựa như bàn tay của thần, mang theo sức mạnh kinh khủng, một quyền đánh vỡ nát không gian, hung hăng đập xuống đầu của hắn.

“Viêm ma thuẫn!”

Thống lĩnh viêm ma vội vàng cầm lấy hạt châu hắc sắc hoả diễm, nhất thời có ngọn lửa hừng hực quét ra, hoá thành một chiếc Hắc sắc hoả thuẫn to lớn, ở trên tấm thuẫn khắc một hoa văn đầu lâu dữ tợn.

Đoành!

Cự quyền tử kim hung hăng đánh lên ma thuẫn, hai luồng sức mạnh kinh khủng va vào nhau, bất quá trên cự quyền tản ra ánh sáng bất hủ, dường như có hiệu quả áp chế đối với ma viêm.

ầm!

Cho nên, ma thuẫn chỉ trụ được mấy hơi thở, sau đó ầm ầm nổ tung, mà thân thể thống lĩnh viêm ma kia cũng hung hăng bắn ra như đạn pháo, đụng vào một ngọn núi, khiến cả ngọn núi vỡ vụn ra.

Bất quá,từ trong đống đất đá bắn tứ tung, thân hình thống lĩnh viêm ma cũng rất nhanh phóng lên cao, hắn đứng giữa trời, sắc mặt âm trầm nhìn nơi xa,nơi đó, trên bầu trời có một cự ảnh tử kim đứng sừng sững, trên vai cự ảnh, ba Mục Trần sắc mặt lạnh như băng nhìn hắn.

“Đây chính là chí tôn pháp thân của đại thiên thế giới sao?”

Ánh mắt viêm ma thống lĩnh loé lên, chợt trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.

“Cũng được, hôm nay ta sẽ cho tiểu tử ngươi biết một chút, thế nào là thủ đoạn của Viêm ma tộc ta!”. Thống lĩnh viêm ma chập 2 tay lại, trong 2 con ngươi có hắc sắc hoả diễm điên cuồng thiêu đốt, tựa như đang thiêu huỷ cả 2 mắt hắn vậy.

ù ù!

Chợt lúc này, bầu trời sau lưng hắn điên cuồng chấn động, hắc sắc hoả diễm điên cuồng tụ hợp, ngắn ngủi vài hơi thở sau, một toà ma tượng màu đen to mấy vạn trượng đã ngưng tụ sau lưng thống lĩnh viêm ma.

Toà ma tượng này, cả người thiêu đốt hắc sắc hoả diễm, nhìn qua tràn đầy khí tức giết chóc hung tàn vô tận.

Một cỗ cảm giác áp bách kinh khủng phát ra từ trên người ma tượng.

xa xa, Mục Trần thấy cảnh này, ánh mắt cũng hơi ngưng lại, khuôn mặt hiện vẻ kinh hãi, hiển nhiên hắn cũng không ngờ rằng, tên thống lĩnh viêm ma này lại khó chơi như vậy, thủ đoạn này quả nhiên là rất kinh người.

Theo suy đoán của hắn, nếu là đại viên mãn bình thường nếu đối mặt với hình thái này của thống lĩnh viêm ma thì thật sự không trụ qua một hiệp.

Hít

Mục Trần hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên nghiêm túc, thực lực của

Thống lĩnh viêm ma này đúng là mạnh mẽ, xem ra hôm nay nếu muốn

xử lý xong xuôi, cũng phải trải qua một trận đại chiến kinh thiên động địa.

Mục Trần một tay kết ấn, Bất Hủ Klm Thân dưới chân cũng bắt đầu bộc phát ra ánh sáng tử kim, ánh sáng lưu chuyển, cũng bắt đầu toát ra một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ.

Bất quá, trong lúc 2 bên đang giương cung bạt kiếm, chợt trong thiên địa hiện lên một cỗ khí tức băng hàn mãnh mẽ, Mục Trần cùng thống lĩnh viêm ma đều cả kinh, tầm mắt di chuyển, cũng thấy thanh sương vốn hôn mê thì lúc này đã tỉnh dậy, tay nàng cầm hàn băng trường kiếm, ánh mắt đem theo ý lạnh lẽo tập trung vào thống lĩnh viêm ma.

“Nữ nhân phiền toái này!”

Thống lĩnh viêm ma thấy vậy, sắc mặt nhất thời trầm xuống, lúc này chỉ Mục Trần thôi cũng đã khiến hắn cực kỳ khó giải quyết, nhất định phải dốc sức đối phó, nếu như thêm cả thanh sương nữa thì chỉ sợ dù là hắn cũng sẽ không địch nổi.

ánh mắt thống lĩnh viêm ma loé lẽn, một khắc sau, hắn cười lạnh với Mục Trần, nói: “Lần này coi như ngươi may mắn, lần sau nếu gặp lại thì mở to mắt mà xem ta dùng ma tượng xé nát chí tôn pháp thân của ngươi!”

âm thanh vừa dứt, ma tượng dưới chân của hắn chợt hoá thành gió lốc màu đen, hoả diêm bên trong gió lốc cuốn hắn lên, lập tức bỏ chạy đi, tốc độ cũng nhanh kinh người.

Mục Trần cũng không ngờ tên này lại dứt khoát như vậy, hắn hơi ngẩn ra, nhìn về phương hướng thống lĩnh viêm ma chạy trốn, không nhịn được nhíu mày lại.

giao thủ lúc trước dù ngắn ngủi, nhưng hắn cũng đã lĩnh giáo được chỗ quỷ dị và lợi hại của những cường giả ngoại vực tà tộc này.

Trong số cường giả ngoại vực tà tộc tiến vào thượng cổ thánh uyên lần này, tên này hẳn cũng là cấp bậc hàng đầu, chẳng qua không biết, rốt cục có bao nhiêu cường giả cấp bậc như vậy tiến vào tầng này mà thôi.

Mục Trần chậm rãi thu hồi ánh mắt, mím môi một cái, xem ra lần này muốn đoạt được “bát bộ phù đồ” cũng sẽ rất khó khăn đây…

Đọc truyện chữ Full