TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Thần Bùng Cháy Đi
Chương 2306: Ngân nguyệt tế ca (5)

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

“Đúng rồi, các anh theo dõi Côi Lam giúp tôi.”

“Côi Lam? Là Huyết tộc phương Đông lần trước có xung đột với tiểu thư sao?”

“Chính là cô ta.”

A Quỷ hơi chần chờ: “Tiểu thư, bây giờ cô ta là Huyết tộc phương Đông duy nhất, liên minh Huyết tộc nói, đây chính là động vật quý hiếm được bảo vệ, chúng ta nhịn đi được không?”

Sơ Tranh: “…”

Đúng rồi.

Làm Huyết tộc phương Đông hiện có duy nhất, Côi Lam chính là động vật quý hiếm được bảo vệ cấp bậc quốc bảo.

Sơ Tranh: “Tôi lại không nói muốn làm gì, chỉ bảo anh theo dõi cô ta.”

A Quỷ: “… Vâng.”

Ý theo dõi của cô không phải là muốn động thủ sao?

Nếu liên minh Huyết tộc mà biết, bẩm báo đến chỗ thân vương, thì tiểu thư còn tốt được à?

Trăng tròn.

Vùng ngoại thành, trong biệt thự ẩn trong lưng chừng núi.

Sơ Tranh tựa bên cửa sổ, nhìn trăng tròn treo trên bầu trời.

Thế mà lại dưỡng thương mất một tháng…

“Tiểu thư, đống đồ sứ ngài mới đặt đã đến.” A Quỷ đứng ở cửa ra vào.

“Để ở nhà kho.”

“… Nhà kho không để được nữa.” Gần đây tiểu thư như bị điên cuồng mua sắm.

Tài phú mà Huyết tộc tích lũy nhiều vô số kể, những thứ này đương nhiên không tính là gì, nhưng ngài mua về nhét nhà kho là có ý gì hả?

“Vậy thì mua thêm cái nhà kho nữa.”

“…”

Tiểu thư dưỡng thương nghẹn ra bệnh rồi sao?

“Vâng, tôi lập tức cho người đi làm.” Làm một thuộc hạ tận tụy, A Quỷ không dám hỏi nhiều.

Sơ Tranh chuyển về trong phòng, quơ lấy bình in chữ sữa chua hộp trên bàn, cắm ống hút vào, hút hai ngụm.

“Gần đây Côi Lam đang làm gì?”

“Mỗi ngày đều đi học, tan học, đi dạo phố cùng bạn học, đều là những chuyện mà mấy nữ sinh hay làm, không có dị thường gì.”

“Bên cạnh không có thêm người nào à?”

A Quỷ: “Vậy thì có. Có một nam sinh tên là Ký Nhất, xuất hiện vào nửa tháng trước, còn làm thủ tục nhập học.”

Ký Nhất…

Đây chính là người sói bên cạnh Côi Lam.

Sơ Tranh: “Anh có phát hiện ra gì không?”

A Quỷ lắc đầu, sau khi nam sinh kia xuất hiện, cũng không có dị thường gì.

Sơ Tranh nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không rõ ý vị mà nói: “Hôm nay trăng tròn.”

“Vâng…” A Quỷ nhìn ra ngoài theo: “Tiểu thư, có gì kỳ quái sao?”

“Đến trường học xem sao.”

“Lúc này?” A Quỷ kinh ngạc.

“Đi.”

“…”

A Quỷ nghĩ tiểu thư nhà anh ta dưỡng thương lâu như vậy, cũng nên ra ngoài đi dạo một chút, trường học cũng không nguy hiểm, vậy thì… Đi thôi.

Nơi nguyên chủ học tập chính là một trường đại học tư nhân, hoàn toàn xây dựng dựa theo kiểu của quý tộc, trường học chiếm diện tích cực lớn.

Lúc này bóng đêm càng đậm hơn, trong trường học không có một ai.

Sơ Tranh và A Quỷ leo tường vào trường, A Quỷ cũng nghĩ không thông, trực tiếp bảo người ta mở cửa rồi đi từ cửa chính vào không được sao? Vì sao lại phải leo tường?

Sơ Tranh phủi phủi vụn cỏ trên quần áo, hai tay đút túi, đi vào trong trường học.

A Quỷ nhìn hai bên một chút, đuổi theo sát.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, đêm trăng tròn đầu tiên sau khi cô ấy bị thương, rất nhiều người trong trường học nghe thấy tiếng sói tru, không chỉ như thế, còn có người phát hiện hội trường phía bắc bị phá hư, phía trên xuất hiện vết cào rất sâu.

Nhưng chuyện này sau này nguyên chủ mới nghe nói, cũng không tận mắt nhìn thấy.

Khi cô ấy đến hội trường phía bắc xem, thì nơi đó đã sớm sửa xong.

Cho nên rốt cuộc chuyện này có phải thật hay không… Bây giờ là lúc công bố đáp án!

Nếu như thật sự có sói, vậy thì chắc chắn không thoát được quan hệ với Ký Nhất kia.

Làm một Huyết tộc ưu tú, sao có thể tha thứ cho kẻ địch có thù truyền kiếp nhảy nhót dưới mí mắt mình được chứ!

Ngày hôm nay cũng đang cố gắng làm một người tốt đó!

【…】 Cô nha, chính là nuốt không trôi cục tức của mình chứ gì.

Hội trường bắc là một hội trường nằm ở góc vắng vẻ của trường học, bởi vì cách các nơi khác đều rất xa, nên rất ít người đến đó.

Sơ Tranh dựa theo bảng hướng dẫn, tản bộ đến gần hội trường phía bắc.

A Quỷ: “Tiểu thư, chúng ta đến đây xem gì vậy?”

Sơ Tranh: “Xem Husky.”

“Husky?” A Quỷ gãi gãi đầu, trường học còn nuôi Husky à? Tiểu thư thích chó lúc nào thế?

“Ngao uuuu — “

A Quỷ đột nhiên nghe thấy một tiếng như thế, lông tơ toàn thân dựng đứng.

Thật sự có chó??

Không phải… Đây không phải chó sủa mà?

Âm thanh truyền đến từ phương hướng hội trường bắc, lúc này họ cách hội trường tầm mấy chục mét.

A Quỷ cảnh giác nhìn chằm chằm bên kia: “Tiểu thư, có thể là người sói…”

“Ừ. Đi qua xem một chút.” Giọng điệu của Sơ Tranh bình tĩnh như là đối diện chỉ có Husky, đi qua sờ đầu một cái.

A Quỷ: “…”

Ngẫm lại sức chiến đấu của anh ta và tiểu thư nhà mình… Được rồi, thương thế của tiểu thư vừa khỏi, sức chiến đấu giảm một nửa, nhưng cho dù thật sự gặp phải người sói, thì chỉ cần không thành đàn, vậy thì không có…

A Quỷ còn chưa nghĩ xong, thì đã nhìn thấy hội trường bên kia đột nhiên nhảy ra hai con sói.

Tiếp đó là hai người sói nhảy từ trên hội trường xuống… Chuẩn xác mà nói là ngã xuống, lăn trên bãi cỏ hai vòng.

A Quỷ: “…” Đây là vận khí gì vậy!

“Tiểu thư, không thể tới đó.” A Quỷ lập tức ngăn Sơ Tranh lại.

Người sói đại khái là có một loại nhạy cảm trời sinh đối với Huyết tộc, Sơ Tranh và A Quỷ còn chưa tới gần, hai con sói dẫn đầu quay đầu nhìn qua.

Hai người sói ngã xuống đất đứng lên, cái đuôi to lớn xoã tung cụp xuống sau lưng, bọn họ đồng thời nhìn về phía Sơ Tranh.

Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên cái đuôi to lớn xoã tung của bọn họ, nhìn có chút động tâm.

Người sói Giáp mặt mũi tràn đầy cảnh giác: “Huyết tộc?”

Người sói Ất hỏi đồng bạn: “Làm sao bây giờ?”

Lời này ý như kiểu có đánh không.

Người sói Giáp nhìn về phía hội trường bắc một chút, bây giờ đánh nhau với Huyết tộc sẽ rất phức tạp.

Người sói Giáp đề cao âm lượng: “Huyết tộc làm gì ở đây?”

A Quỷ tiến lên một bước, lên tiếng thay Sơ Tranh: “Người sói làm gì ở đây?”

Người sói Giáp trầm mặc, thương lượng với A Quỷ: “Hôm nay chúng ta nước sông không phạm nước giếng, mọi người xử lý chuyện riêng của mình đi.”

Kỳ thật A Quỷ cũng không muốn đánh.

Bây giờ đối diện có hai con người sói, nhìn dáng vẻ của bọn họ thì chắc bên trong vẫn còn có nữa.

Này nếu mà đánh nhau, người ăn thiệt sẽ là họ.

Thương thế của tiểu thư vừa khỏi, không thể bị thương nữa, nếu không thì anh ta sẽ bị phạt.

Nhưng A Quỷ không thể làm chủ, chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Sơ Tranh.

Có đánh hay không, còn phải xem ý tiểu thư.

Sơ Tranh không có hứng thú đánh nhau với người sói, cô không rảnh rỗi như vậy, cho nên chỉ vung tay lên, biểu thị mình không sẽ động thủ.

Mặc dù người sói tương đối nghi ngờ về độ thành thật của Huyết tộc, nhưng bọn họ có chuyện quan trọng hơn phải làm, cho nên chỉ có thể tạm thời tin tưởng trước.

Hai người sói dẫn theo hai con sói kia rất nhanh trở lại bên trong hội trường.

“Đi vào xem sao.”

“Tiểu thư!” Không phải nói không đánh sao?

“Chỉ xem.” Giọng điệu Sơ Tranh bình thản.

“…”

Sơ Tranh dẫn đầu đi vào bên trong, A Quỷ im ắng “a” một tiếng, chạy bước nhỏ đuổi theo.

Sơ Tranh như có điều suy nghĩ hỏi: “A Quỷ, anh nói người sói làm tiêu bản được không?”

A Quỷ xém chút đụng đầu vào cửa.

“Tiểu thư, vì sao ngài lại có suy nghĩ như vậy?” Anh ta vẫn nên nhanh chóng gọi người đi thì hơn, dáng vẻ này của tiểu thư, nhìn thế nào cũng giống muốn gây sự!!

Sơ Tranh: “…” Cái đuôi của nó rất lớn.

Cần phải giữ gìn thiết lập của đại lão, sao Sơ Tranh có thể nói ra những câu kiểu ấy được, nghiêm khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc nói: “Tôi chỉ tùy tiện nói một chút.”

A Quỷ: “…”

A Quỷ vội vàng gửi tin tức ra ngoài, gọi người tới chi viện.

*

A Quỷ: Tôi sắp không chịu nổi rồi!

Tranh gia: Là đàn ông không thể nói không được.

A Quỷ: Bỏ phiếu đi tôi còn có thể cố gắng được.

Đọc truyện chữ Full