Trans : xSnowballx
Đến Đông Phương Minh Châu tháp ,đến thẳng lên một cái hình cầu ,trước đó Mạc Phàm còn nghĩ khi nào có thể lên đây ngắm cảnh ,cuối cùng đến đây vì việc mua một mảnh đất .
Đi đến hội đánh giá ,Mạc Phàm thấy nơi đây có ít người đến đây còn nhân viên thì nhiều hơn người đến.
Thú vị chính là không có nhiều người tới đây nhưng cũng không ai chạy ra đón tiếp bọn họ cả ,Mạc Phàm nói với Mục Ninh Tuyết :" xem ra những người ở đây đều có thành kiến với môn tộc của chúng ta thì phải ? " .
Qua thời gian lâu thì mới có một người đàn ông trung niên mập mạp tới ,mặt mũi áy náy nói : " Thật ngại quá ,tôi có một cuộc họp không thể bỏ được .Là như này ,mảnh đất kia không thể làm được đất ở ,nhất là mấy người xin 300 dân ,số lượng đó bằng với một ngôi làng .Mà muốn ngôi làng được an toàn thì khu vực đó phải được xét nằm trong khu vực an toàn ,cần thêm vị trí yêu ma phân bố cách đó 100 km" .
"Uỷ viên Phan này,có một điều mà tôi không hiểu ,trước đó tôi có để người đến kiểm tra mảnh đất ,các ông nói với bạn của tôi là mảnh đất đó không có vấn đề gì .Vì sao đến lúc tôi định xây dựng sơn trang thì mấy người lại nói kết quả khác ? " Mục Ninh Tuyết nghiêm túc chất vấn.
" Cái này ,kết quả đánh giá sẽ thay đổi ,dù sao nơi yêu ma ở cũng sẽ thay đổi ,theo như người của tôi đến xem tài liệu của liên minh liệp giả cho thấy thì cách mảnh đất đó 30 km có một tộc bầy yêu ma ,phía Bắc cách 40 km cũng có .Nếu mấy người có kết giới bảo hộ thì chúng tôi cũng chẳng phải làm thế ,nếu các pháp sư tuần tra trong ngôi làng đạt yêu cầu thì cũng sẽ không có ý kiến .Như cả hai thứ này đều không đạt yêu cầu thì làm sao chúng tôi dám phê duyệt ,tôi phải lo an toàn cho người dân ,mấy người lắm tiền nhiều của ,bồi thường cho những người chết là xong ,còn chúng tôi lại bị hoài nghi về cách làm việc " ủy viên Phan nói nghiêm túc .
" Vì sao tôi nghe ông nói câu này cảm giác như ông nói chúng tôi không quan tâm đến sống chết của người đến ở thì phải ? "Mạc Phàm hỏi ngược .
Uỷ viên Phan không hài lòng ,nói :" Tôi chỉ nói đến vấn đề này ,còn chuyện không tiếp đón hai người chu đáo được thì tôi xin lỗi .Hy vọng là hai ngươi suy nghĩ cho kỹ ,mảnh đất đó chúng tôi đánh giá là không cho phép sử dụng ".
Người đàn ông mập mạp xoay người rời đi ,dáng vẻ vênh váo đắc ý .
Chờ sau khi ủy viên Phan đi ,Mạc Phàm cùng Mục Ninh Tuyết nhìn nhau.
" Em biết tên mập này sao ? " Mạc Phàm hỏi.
Mục Ninh Tuyết lắc đầu ,nói :" ông ta có quyền lực lớn ,một khi nói mảnh đất đó có rủi ro thì đó sẽ là đất chết .Mà anh cũng biết là ở vùng duyên hải rồi ,bên trong khu vực an toàn thì tấc đất tấc vàng ,cho dù không có chính phủ khai hoang thì tư nhân cũng khó có thể mua được ".
"Được rồi ,trên cơ bản là bị những gia tộc, thế gia khác chiếm mất đúng không ? "Mạc Phàm nói
" Ừm, đúng như thế ,em mua mảnh đất này gần với thành phố Phi Điểu " Mục Ninh Tuyết đưa một bản vẽ ra cho Mạc Phàm xem .
Mạc Phàm qua ,đúng là gần với thành phố Phi Điểu .
Sau khi thành phố Phi Điểu bị hải yêu càn quét thì trong vài năm gần đây cũng đang phát triển một cách nhanh chóng ,Mục Ninh Tuyết chọn nơi này cũng không tệ ,lại còn gần Ma Đô nữa.
" Em để hiệp hội ma pháp của thành phố Phi Điểu giúp em đánh giá qua thì họ nói không có vấn đề gì ,rủi ro nằm ở giữa việc dùng hay không dùng được .Bọn họ gửi đơn thỉnh cầu lên phía tổng bộ ở nơi này là có thể sử dụng được ,nhưng không biết vì sao ủy viên Phan lại không chịu kí giấy thông qua " Mục Ninh Tuyết .
" Để anh ẩn thân đi xem thế nào " Mạc Phàm nói xong đi đến căn phòng kia .
Khe cửa văn phòng hé mở ,Mạc Phàm dùng độn ảnh cũng có thể vào,Mục Ninh Tuyết còn chưa kịp ngăn thì đã không thấy Mạc Phàm đâu nữa.
Mạc Phàm cũng là một cao thủ gan lớn ,ở nơi này dùng thủ đoạn ,ám tước đấu bồng có thể che mắt được những con mắt của nhân viên chính phủ có tu vi không thấp.
Đã tới văn phòng của ủy viên Phan ,Mạc Phàm đã nghe thấy được âm thanh của một cô gái khác .
" Cô cứ yên tâm đi ,chỉ cần cô ta mua là phải thông qua tay tôi ,tôi không cho phép ở là không được ,tôi làm nhiều năm rồi cũng chưa một ai dám nghi ngờ phán đoán của tôi cả "âm thanh ủy viên Phan truyền ra.
Lúc này hắn đang ngồi ,tay kẹp điếu thuốc .
Bên cạnh hắn còn một người phụ nữ tóc dài gợn sóng ,có vài phần nhan sắc ,ngồi đối diện với bàn của ủy viên ,mỉm cười nói :" Cũng là chuyện của chị của tôi Chu Nghệ Lâm nhờ .Cô ta trước đây rất tốt tính ,nhưng từ khi tu vi cao ,trở thành ngôi sao học phủ chi tranh thì lập tức vong ân phụ nghĩa .Mục thị của chúng tôi đã tốn không biết bao nhiêu tài nguyên để bồi dưỡng ,nhưng cô ta còn chẳng báo đáp ,lại còn nói sẽ đối đầu với chúng tôi,nếu không phải thế thì làm gì chúng tôi phải dùng tới cách này " .
" Hừ ,cuộc đời tôi khinh thường nhất thể loại này ,cô ta muốn đối đầu với Mục thị ,tôi để cho cô ta đến một cái môn tộc nho nhỏ cũng không lập được " ủy viên Phan vừa nói vừa híp mắt lại nhìn dưới váy của người phụ nữ.
" Vậy thì làm phiền ủy viên Phan rồi ,có thời gian thì đến Đại Lê thế gia của chúng tôi chơi ,chúng tôi sẽ tiếp đón một cách tốt nhất " người phụ nữ cười khanh khách .
" Sẽ đến ,tôi vẫn còn nhớ khu sơn trang nghỉ dưỡng nhà cô ,nơi đó quả thật là một chỗ tốt " ủy viên Phan nói.
" À ,suýt nữa quên mất điều này ,nếu lần này ngài muốn đến nơi đó thì không được ,có mấy thợ săn phát hiện ra dấu chân của sơn thú ,vẫn đang tìm cách loại bỏ .Vẫn có bảo hộ an toàn tuyệt đối ,cũng không biết là thợ săn nào thông báo với hiệp hội ma pháp tin đồn thất thiệt này ,hại chúng tôi phải ngừng kinh doanh ,quét sạch núi một lần nữa.Nhưng không khéo là pháp như nhà chúng tôi gần đây đều chuẩn bị cho tranh đấu giữa các thế gia .Rất khó để tiến hành việc kia ,ông cũng biết là một lần quét sạch tốn thời gian và nhân lực như nào rồi đấy " người phụ nữ làm dáng vẻ bi ai với ủy viên Phan .
" Nếu như thợ săn đã phát hiện ra dấu chân thì cùng đầy đủ chứng cứ thì hiệp hội ma pháp nhất định sẽ chú ý đến " ủy viên Phan nói.
" Tôi đã xem qua ,nó không phải là dấu chân của sơn thú mà là một dã thú lớn ,sơn trang trên núi ,có dã thú là chuyện bình thường .Không ít người tới đó nghỉ dưỡng còn thích thịt dã thú .Ủy viên Phan ,ngài cũng biết một lần càn quét tốn nhân lực ,thời gian ,tiền bạc như nào mà ,những chuyện như này không phải chỉ cần ngài nói một câu là giải quyết xong sao ? " Người phụ nữ chớp mắt liên tục.
" Chà .." ủy viên Phan làm vẻ khổ sở .
" Lần sau ngài đến đó thì tôi sẽ đi uống trà với ngài ,nơi đó có gió đêm thôi rất dễ chịu " âm thanh cô gái nhẹ nhàng ,cũng có phần dễ ám chỉ .
Ủy viên Phan hiểu ra ,trên mặt không có cảm xúc gì ,nói :" Việc nhỏ ,việc nhỏ ,tôi sẽ nói lại với hiệp hội ma pháp địa phương.Nói thế nào thì tôi cũng thích nơi đó .Nếu đóng cửa thì quả thực là một sự mất mát " .
"Ửm ,cảm ơn ủy viên Phan ,đến lúc đó tôi sẽ pha trà tốt nhất cho ngài "
" Được rồi ,được rồi " Ủy viên Phan cười híp cả con mắt ,vừa nghĩ tới sơn trang mát mẻ thoải mái kia ,màn đêm đen kịt ,một bình trà ngon ,rừng trúc không người ,một mình tùy ý cho mình hành hạ ,nghĩ thôi mà đũng quần cũng đã căng cứng rồi .
...
Rời khỏi phòng ,Mạc Phàm không khỏi lắc đầu .
Quả nhiên trong xã hội này đầy quy tắc ngầm , tên ủy viên Phan mập mạp này dựa vào quyền lực mà làm không biết bao nhiêu chuyện buồn nôn .
Trở về cạnh Mục Ninh Tuyết ,Mạc Phàm kể hết lại mọi chuyện.
Mục Ninh Tuyết nhíu mày ,trong lòng cảm thấy không vui .
Thực tế thì trước đó tên ủy viên Phan cũng hẹn mình gặp hắn một mình ,có vẻ như là ở một quán trà khá xa .Giờ nghĩ lại thì đây là một ám hiệu ,nếu không làm thoả mãn ham muốn của hắn thì đừng có mơ mà được phép sử dụng mảnh đất kia .
Thật là một người hèn hạ cực điểm ,tại sao loại người này có thể ngồi lên vị trí này được .
" Tu vi tên mập này rất cao ,anh có ám tước đấu bồng còn suýt nữa bị hắn ta phát hiện ,cho nên không có hy vọng dạy dỗ hắn một trận được " Mạc Phàm nói .
" Đừng làm gì ,dù sao hắn cũng là thành viên trung cấp của tổng bộ hiệp hội ma pháp ,đụng vào hắn thì hắn sẽ gây phiền phức lớn cho chúng ta .Ngược lại là Đại Lê thế gia ,bọn họ đúng là một thế gia phụ thuộc vào Mục thị ,chủ yếu là kinh doanh khu sơn trang nghỉ dưỡng đắt đỏ ,nhưng hơn phân nữa là hối lộ những nhân viên hiệp hội ma pháp cùng chính phủ ,coi như là một thế gia chuyên về các mối quan hệ trong bóng tối của Mục thị" Mục Ninh Tuyết nói.
Một thế gia vọng tộc thì phải có các thế gia khác phụ thuộc dưới chân .Mục thị là một trong những thế gia vọng tộc khổng lồ nhất trong nước ,mỗi thành phố đều có thế lực của bọn họ
Mà Đại Lê thế gia chính là một thế gia ở thành phố Phi Điểu ,Mục Ninh Tuyết xây dựng tộc ở thành phố Phi Điểu thì sẽ liên quan tới Đại Lê thế gia .Chỉ là Mục Ninh Tuyết vừa muốn bắt đầu thì đã đụng phải đại địa đầu xà quấy nhiễu .
" Đúng rồi ,quét núi là gì ? "Mạc Phàm hỏi Mục Ninh Tuyết.