TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1423: Kết Giao Qua Thận

Trans : xSnowballx

 

" Tôi không có hứng thú quá lớn với cái này " Mạc Phàm lắc đầu .

 

Khi làm một nghị viên thì phải lo nước thương dân ,nếu làm sai chuyện gì đó thì nhất định sẽ bị công khai ,còn phải thường xuyên tỏ ra mình là người đạo mạo,chính nhân quân tử .Nói về lương tâm thì Mạc Phàm không phải là người như thế ,ngày thường Mạc Phàm luôn là một người thích trêu ghẹo những thiếu phụ giữa thanh thiên bạch nhật.

 

" Cậu không muốn thì cũng không ép cậu được ,chỉ là cậu như thế làm tôi không biết báo đáp lại như nào " Thiệu Trịnh nói .

 

Mạc Phàm làm chuyện lớn như vậy mà đại nghị trưởng không báo đáp gì thì cũng áy náy.

 

" Tôi làm những việc này không phải là muốn nhận lại báo đáp gì " Mạc Phàm nói.

 

Ngăn cản được kim tự tháp Khufu chỉ là một lần chứng minh ,chứng minh mình có thể thay đổi,phòng ngừa được những bi kịch vô cùng đau đớn hoàn toàn.

 

" Tôi cũng đã nghĩ cậu cũng sẽ nói như vậy ,người theo đuổi báo đáp sẽ không có nghị lực kinh người như vậy.Nhưng mà mặc kệ nói thế nào thì tôi nợ ân tình một mình cậu ,có cái gì cần giúp thì cứ mở lời " Thiệu Trịnh nói.

 

" Được ,đại nghị trưởng đã nói khách khí như vậy thì tôi xin nhận " Mạc Phàm gật đầu.

 

Nhận thì cứ nhận ,Mạc Phàm cảm giác sẽ không bao giờ phải đụng tới phần ân tình này.

 

Quê hương của mình ,thành phố mình sống ,cả Phàm Tuyết Sơn cũng gần với duyên hải .Đại nghị trưởng Thiệu Trịnh đang nỗ lực để bảo vệ tất cả những thứ này ,nếu so với chuyện kim tự tháp Khufu của Mạc Phàm thì nhỏ bé ,không đáng là gì ,làm sao mà Mạc Phàm có thể đưa ra yêu cầu gì đối với người như vậy được.

 

Đây là một nghị trưởng đáng kính ,kính phục .

 

" Không còn gì nữa, không làm phiền cậu cùng bạn gái nhỏ của cậu đoàn tụ " Thiệu Trịnh đứng dậy, nở nụ cười với Mục Nô Kiều đang pha trà ,rồi bước ra ngoài.

 

" Chúng tôi không phải " Mục Nô Kiều cười ,giải thích .

 

" À tôi hiểu, là kết giao qua thận ,suy nghĩ giới trẻ bây giờ cũng thoáng .Giống bọn tôi vào lúc trước ,muốn làm nhiều ,phần lớn thời gian đều do nhu cầu của mỗi bên ,vậy tôi không làm phiền hai người nữa " Thiệu Trịnh nói trịnh trọng ,đàng hoàng.

 

"........." Mục Nô Kiều không biết trả lời như nào .

 

Mạc Phàm nghe xong cũng sửng sốt ,không hổ là làm tới đại nghị trưởng ,còn ** biết một hai ,kết giao qua thận ,ngậm đến không được .

 

" À đúng rồi,còn sự việc đồ đằng ...cậu làm phiền tới tôi ,mà tôi lại làm phiền tới cậu ,xin lỗi nhé " Thiệu Trịnh bước tới cửa ,nhớ ra điều gì đó .

 

" Sự việc đồ đằng tôi sẽ tiếp tục ,tôi có lên được siêu giai nhanh chóng hay không thì phải trông vào đồ đằng rồi ,vậy cũng coi như là chuyện của tôi " Mạc Phàm đi đến cửa.

 

" Được ,cậu làm việc vẫn làm tôi yên tâm ,đi vào nhà đi ,chú ý an toàn " Thiệu Trịnh tự đóng cửa ,không để Mạc Phàm tiễn ,còn muốn đi dạo quanh Minh Châu học phủ một lúc ,tận hưởng không khí về đêm.

 

Mặt của Mục Nô Kiều ửng đỏ ,như muốn khóc ,nói cái gì bậy bạ vậy chứ ,không thể làm một đại nghị trưởng nghiêm túc được sao..

 

......

 

Cửa đóng lại ,trong phòng chỉ còn Mạc Phàm cùng Mục Nô Kiều ,Ngải Đồ Đồ ra ngoài lêu lổng với các bạn khác .Nhớ lại lời của đại nghị trưởng nói cái gì mà kết giao qua thận , Mục Nô Kiều nhìn chằm chằm Mạc Phàm ,không khỏi cả người cảm thấy khó chịu ,khá nóng.

 

" Đang định nói chuyện này với cậu ,khả năng là tớ với Ngải Đồ Đồ sẽ chuyển đi chỗ khác ,cậu vẫn sẽ ở đây chứ ? " Mục Nô Kiều xếp lại chén trà ,đổi chủ đề sang chuyện này.

 

" Nghĩ kỹ rồi sao ? " Mạc Phàm hơi.

 

" Luôn cảm thấy khổng thoả đáng ,huống hồ chúng ta đều đã tốt nghiệp " Mục Nô Kiều nói.

 

" Đây là lời biệt ly khi tốt nghiệp à " Mạc Phàm cảm khái .

 

" Cái gì mà biệt ly ,chúng ta lại không phải là gì ,chỉ là ...." .

 

" Ở riêng ? ".

 

" ....." Mục Nô Kiều không còn gì để nói ,làm sao nói bị Mạc Phàm chiếm cái loại tiện nghi .

 

Thực tế thì Mục Nô Kiều coi đây là nhà của mình ,tộc Mục Nô Kiều rất lớn ,ở đó đúng là có nhà to hơn ,đình viện cũng lớn ,có nhiều người nhà.Nhưng mà thế gia càng lớn thì sự phân tranh càng làm cho tâm gan người ta lạnh lẽo, ở nơi này Mục Nô Kiều rất thoải mái,có Ngải Đồ Đồ ở cạnh sẽ cảm thấy không cô đơn .Thỉnh thoảng Mạc Phàm cũng sẽ ở đây ,có Mạc Phàm ở thì Mục Nô Kiều càng có thêm động lực ,đương nhiên là ở đây rất vui vẻ.

 

Ngải Đồ Đồ là một người ồn ào ,mặc dù giúp Ngải Đồ Đồ xử lý những sự việc lộn xộn ,Mục Nô Kiều cũng cảm thấy như một loại thả lỏng.

 

Mạc Phàm cũng là người thú vị ,cũng đáng để tin cậy ,là người cũng không quá gần gũi hay cảm giác xa lạ ,Mục Nô Kiều hi vọng có thể duy trì được trạng thái này.

 

Chỉ có điều là con người cũng thay đổi từ từ theo thời gian ,có một con đường cần phải vượt qua ,một khi vượt qua thì quãng thời gian sống chung ở đại học này cũng sẽ kết thúc .

 

" Cậu đừng chuyển đi " Mạc Phàm nói.

 

" Hả ? " Mục Nô Kiều còn tưởng Mạc Phàm sẽ không giữ mình lại .

 

" Coi như là căn hộ,muốn náo nhiệt thì đến ,muốn thanh tĩnh thì đến .Nhớ bọn tớ thì đến ,cậu cũng biết mà ,tớ đâu có ở lại đây thường xuyên ,nói thế nào thì phòng này cũng phải có người ở " Mạc Phàm nói.

 

Mạc Phàm không nói việc căn hộ này đã được mình mua lại ,nếu nói thế thì Mục Nô Kiều sẽ tránh hiềm nghi mà rời đi .Vừa nghĩ tới kế hoạch kim ốc tàng song kiều sẽ bị phá vỡ ,không thịt được thì chả lẽ còn không được nhìn sao ,huống hồ còn định lúc nào đó biến thành tra nam súc sinh thì cần phải có đối tượng để thực hành ,căn hộ này cách âm tốt như vậy, hai người bọn họ có la hét khàn cổ cũng không ai nghe được đâu.......hề hề hề .

 

" Chuyển đi thì vẫn tốt hơn " Mục Nô Kiểu nói.

 

" Đừng mà ,tớ không chịu đâu " Mạc Phàm nói .

 

Nói như nào cũng không thể để hai bạn cùng phòng như hoa như ngọc chạy thoát.

 

" Chuyển cái gì ??? Chuyển đi đâu ??? Cậu muốn chuyển đi à đại ma đầu.A ,quá tốt rồi ,cuối cùng cũng đợi được ngày cậu chủ động chuyển đi ,Ngải Đồ Đồ tớ đã đợi ngày này quá lâu rồi ,miễn cho cậu xem chùa thứ không nên thấy ,lại còn không trả phí ,tớ cùng chị Mục thiệt thòi lớn rồi " Ngải Đồ Đồ đẩy cửa vào ,âm thanh bao trùm toàn bộ phòng khách.

 

" Tử Đồ Đồ này ,nói cái gì đó ,cái gì mà không trả phí " Mục Nô Kiều nghe xong cảm thấy xấu hổ .

 

Chỉ có Ngải Đồ Đồ mới là người lộ áo ngủ trong phòng khách ,Mục Nô Kiều ít khi như vậy,thỉnh thoảng sẽ mặc một hai bộ quần áo quá mỏng để cảm thấy thoải mái,nhưng mà đa số đều là những lúc không có Mạc Phàm ở đây.Nhiều lắm thì cũng chỉ bị Mạc Phàm bằng cả hai mắt ,nhưng đó là lúc Mạc Phàm trở về đột ngột ,nhưng ngay sau đó mình cũng đi thay bộ quần áo khác ngay ,cái đó vẫn không tính.

 

" Đại ma đầu ,cậu chiếm hai bọn tớ lâu như vậy ,nếu không phải cậu trả tiền thuê nhà phần hơn thì đã đuổi cậu từ lâu rồi ,có biết ở ngoài có bao tên con trai muốn ở chung cùng chúng tớ không " Ngải Đồ Đồ nói.

 

" Đồng chí Ngải Đồ Đồ ,trước tiên làm rõ vấn đề rồi mới nói được không ,là chị nhỏ Mục Nô Kiều của cậu muốn chuyển đi ,không phải tớ " Mạc Phàm nói.

 

" A ??? Kiều Kiều ,tại sao lại muốn chuyển đi ,có phải tên đại sắc lang này bắt nạt cậu ,chạy vào phòng cậu lắp camera ,nhân lúc tớ không có ở đây,làm chuyện quá đáng với cậu .......a a a a ,đồ cầm thú ,Mạc Phàm ,cậu không phải là người ,cậu dựa vào cái gì mà thịt cậu ấy trước ,sao không thịt tớ trước ,vóc người tớ không đẹp sao " Ngải Đồ Đồ hét lớn .

 

Mục Nô Kiều nghe xong suýt nữa làm vỡ mấy cái chén ,Mạc Phàm thì há to mồm,hồi lâu vẫn chưa hồi phục tinh thần .

 

" Đồ Đồ ,nói lung tung gì đấy ,còn nữa ,tại sao cậu lại tranh giành cả thứ này " Mục Nô Kiều không biết nói gì với Ngải Đồ Đồ .

 

" Chính là cảm thấy không công bằng ,rõ ràng hai ta đều là gái ,dựa vào cái gì mà mấy tên sắc lang nhìn mỗi cậu ,rõ ràng chỗ này của tớ còn to hơn cậu " Ngải Đồ Đồ nói.

 

Mục Nô Kiều cảm giác muốn ngất xỉu đi rồi,tốt xấu gì Mạc Phàm vẫn còn ở đây .Nói riêng tư với nhau còn được ,đằng này nói thẳng ra trước mặt người khác ,còn biết xấu hổ hay không đây.

 

Mục Nô Kiều lo Ngải Đồ Đồ sẽ nói vài câu làm mình không biết giấu mặt đi đâu,đưa tên hề Ngải Đồ Đồ về phòng ,nếu còn tiếp tục thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể sạch hết được.

 

" Chị Kiều Kiều , không cần phải nghi ngờ gì cả ,người ta đồn rằng hai chúng ta là tiểu tam được đại ma đầu bao nuôi.Nếu như cậu rời đi thì người ta sẽ nói hai ta già rồi ,nhan sắc cũng tàn phai cho nên mới bị đuổi đi ,vậy thì còn chẳng ai muốn " âm thanh của Ngải Đồ Đồ vẫn vang lên ở trong phòng.

 

Mạc Phàm bội phục Ngải Đồ Đồ ,vậy mà lại nói ra hết những suy nghĩ của mình.

 

Chậc chậc ,lắp camera trong phòng Mục Nô Kiều .

 

Ý kiến này không tệ .

 

Không biết qua bao lâu Mục Nô Kiều mới đi xuống.

 

Mục Nô Kiều thấy Mạc Phàm còn ngồi ở phòng khách uống trà ,suy nghĩ một lúc .Đi đổ ấm trà cũ ,pha ấm trà mới ,thuận tiện lấy một ít đồ ăn vặt .

 

Mạc Phàm còn đang suy nghĩ một số chuyện,phát hiện những cử chỉ nhỏ của Mục Nô Kiều ,ấm áp trong lòng.Ai mà cưới được cô gái này nhất định sẽ thích lắm ,khí chất như u lan ,hiểu ý ,xinh đẹp ,dáng người lại đoan trang hiền thục ......a a a a ,làm cầm thú thôi ,chiếm tiện nghi làm gì nữa.

 

" Ngải Đồ Đồ uống say ,giờ thì ngủ rồi ,haizzz " Mục Nô Kiều thở dài.

 

Nếu thật sự muốn rời đi thì mình cùng Ngải Đồ Đồ sẽ tách ra ,dù sao khi về trong gia tộc thì Ngải Đồ Đồ ở cũng không được thuận tiện .

 

Đôi khi Mục Nô Kiều trở thành chị gái ,trở thành mẹ của Ngải Đồ Đồ .

 

" Không phải Ngải Đồ Đồ chọn ở lại trong trường sao " Mạc Phàm hỏi.

 

" Hừm ,tớ cũng có một chức vụ trong trường học ,Tiêu viện trưởng hi vọng tớ ,cậu ,Triệu Mãn Duyên đều có một chức vụ trong Minh Châu học phủ.Có cơ hội quay lại giảng dạy cho các tân học viên nhiều hơn ,bây giờ thời buổi loạn lạc ,cách cục căng thẳng ,các học phủ cũng chịu gánh nặng trong việc bồi dưỡng các pháp sư theo học ....Tớ cũng đã suy nghĩ kỹ còn đường tiếp theo ,đó là tớ muốn đi các học phủ cùng các trường cấp 3 về ma pháp ,xây dựng một số trường học ma pháp ở căn cứ thành dựa vào quan hệ của gia tộc " Mục Nô Kiều nói.

 

" Cậu tính đi theo còn đuờng giáo dục ma pháp ư ? " Mạc Phàm hơi kinh ngạc .

 

" Ừm ,danh vọng mà học phủ chi tranh mang lại cho tớ vẫn còn đó ,gia tộc cũng mong tớ nắm lấy cơ hội tốt ....Những lợi ích theo đuổi quá mức tớ lại không hiểu ,tớ là pháp sư chứ không phải thương nhân.Hồi trước tớ cũng đã nghĩ kỹ những thứ này, vừa vặn Mục gia chúng tớ còn một ít tài nguyên từ học phủ chi tranh " Mục Nô Kiều tự rót một chén trà cho mình ,đặt nhẹ nhàng ở bờ môi.

 

Đây là con đường mà Mục Nô Kiều đã chọn ,Mục Nô Kiều cũng muốn nghe qua ý kiến của Mạc Phàm.

Đọc truyện chữ Full