TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1438: Đàn Ông Thối

Trans : xSnowballx

 

Hoả mạch ,giá trị cao nhất là nguyên liệu đá thức tỉnh .

 

Những nguyên liệu đá thức tỉnh cho dù họ có bán thế nào ,tính như nào thì cuối cùng cũng sẽ chảy về hiệp hội ma pháp .Chỉ có hiệp hội ma pháp mới có thể làm ra những đã thức tỉnh cho các thiếu niên thiếu nữ thể chất kém có thể tiếp thu chân chính.

 

Có giá trị cao ngang đá thức tỉnh là hoả ma thạch .

 

Năng lượng khoa học kỹ thuật ma pháp cần ma thạch ,ma thạch là nguồn năng lượng mạnh mẽ để duy trì toàn thể các thành thị của nhân loại.Như hoả mạch cấp B này sẽ sản sinh ra ma thạch cấp B ,có thể mang tới nguồn năng lượng lớn .Trong nước có những mỏ quặng đại ma thạch siêu cấp ,đều được chính phủ cùng quân đội nắm giữ ,hiệp hội ma pháp không can thiệp vào.

 

Đá thức tỉnh ,ma thạch đều vĩnh viễn là hai mặt hàng lớn cung không đủ cầu ,cũng phản ánh giá trị của một địa mạch nguyên tố ,thứ hai là loại nguyên tố ,mảnh vỡ nguyên tố ,nguyên tinh ,mỏ nguyên tố....những thứ này đều tích lũy theo thời gian.

 

Liên quan tới giá trị hoả mạch cụ thể thì Mạc Phàm cũng nghe Mục Quang Thanh nói trên đường đi .

 

Mục Quang Thanh là học giả chân chính ,một khi nói những thứ này thì trong đôi mắt sẽ lộ ra hào quang ,không còn nặng nề như trước nữa .Những người khác có thể không thích nghe Mục Quang Thanh lải nhải ,nhưng Mạc Phàm thì lại thích thú ,trên đường đi thì Mục Quang Thanh nói liên tục ,Mạc Phàm thì gật đầu như điên .

 

" Nói về điều này thì linh chủng ,hồn chủng ,hoả bí ngân ,không phải những thứ này đều đáng giá sao ,một linh chủng cũng mua được một xe tải nguyên liệu đá thức tỉnh, huống hồ là hồn chủng ,nguyên tinh còn hiếm hơn ? " Mạc Phàm cũng là một người ham học hỏi ,Mục Ninh Tuyết bảo mình nên đọc nhiều sách hơn ,là một người đàn ông tốt thì hẳn là nghe lời vợ nói , làm một người có học thức .

 

" Haha ,cậu là người ngoài nghề ,thực tế thì con cháu thế gia đều biết điều này.Nhưng thứ mà cậu nói đều có giá trị nhưng cũng chỉ là dùng một lần ,còn như địa mạch loại này ,nếu cậu lấy linh chủng ,hồn chủng ,nguyên tinh ,thì sẽ không còn.Nếu gộp chúng lại thì cậu cũng có khoảng 10 tỉ ,nhưng nguyên liệu đá thức tỉnh cùng ma thạch có thể sản xuất hàng loạt ,hàng năm sẽ cung cấp được hàng nghìn tấn ,mặc dù mỗi năm chỉ bán được 2 hoặc 3 tỉ ,nhưng nhiều năm gộp lại thì giá trị đều vượt qua cái cậu nói.Còn 10 năm ,20 năm thì sao,không có thế lực nào là không chú ý tới lịch sử lâu đời ,huống hồ thị trường vẫn luôn biến động ,những thứ liên quan tới ma pháp trong thời kì này đều rất đáng giá ,có phải là vô dụng khi kết nối với đời sống sinh hoạt hằng ngày không ? Kỳ thực là càng có giá trị " Mục Quang Thanh nói.

 

Mạc Phàm nghe mỗi năm thì đá thức tỉnh cùng ma thạch đều được sản xuất ,bỗng nhiên hiểu ra.

 

Chẳng trách một hoả mạch có thể nuôi sống ba gia tộc lớn ,chuyện này quả thực là một mỏ vàng .

 

Chẳng trách những thế lực lớn đều nắm trên tay mỏ quặng nguyên tố,cũng rất coi trọng.

 

" Hiện tại cậu đã biết tầm quan trọng của hoả mạch rồi đấy,không phải Mục gia chúng tôi không mở được thì làm sao kêu cậu tới ,haha " Mục Quang Thanh nói thản nhiên.

 

" Bản chất con người ,nếu tôi có thể hoàn thành được tất cả các quy trình một mình thì tôi cũng chả chia cho ai đâu " Mạc Phàm gật đầu.

 

Giời ạ ,hoá ra là một mỏ quặng nhân dân tệ ,không được ,nói thế nào thì cũng phải mở nó ra ,về sau mình có thể nằm trên đống tiền mà ngủ thoải mái, chẳng lo lắng về mấy cái hệ nữa ,bao dưỡng chúng nó cũng không thành vấn đề.

 

Đương nhiên bánh gato lớn, ăn một mình sẽ nuốt không trôi ,đem đi chia sẻ mới là cách tốt nhất .Thương nhân thật sự đều hiểu ,tiền đồng thời kiếm lời ,kiếm lời cùng nhau mới là nhân.Làm một mình ,làm một phép cộng ,vĩnh viễn không thành tài được .

 

Hiện tại Mục gia là bên phát hiện và chịu trách nhiệm hoạt động sản xuất ,Đông Phương thế gia chịu trách nhiệm vận chuyển cùng gia công ,dù sao cũng là nguyên tố hoả lại là năng lực cùng thực lực của Đông Phương thế gia ,có thể làm ra hàng hoá có giá trị lớn hơn .Phàm Tuyết Sơn thì phụ trách việc bán ,một thành phố căn cứ lớn như vậy,lại gần chiến trường Nam Hải ,trên căn bản là lô hàng mới ra thì đều sẽ bị mua hết sạch....ba nhà vui vẻ kết thành một phường ,vừa tạo phúc cho xã hội ,lại kiếm được bộn tiền ,tội gì không làm .

 

Phàm Tuyết Sơn rất nghèo ,mấy ngày trước Mạc Phàm có nghe Mục Lâm Sinh báo cáo ,là đem tiền thuê đội tuần tra ,đảm bảo an toàn cho tân thành.

 

Danh tiếng tốt lên ,nhưng phương diện kiến thiết sẽ không theo kịp ,không có tiền kiến thiết cũng là một vấn đề lớn.Không còn dòng tiền mới chảy vào thì Phàm Tuyết Sơn thật giống một sơn trại ,không có ai đồng ý ở lại nơi rách rưới .

 

Bởi vậy mà chuyến đi này của Mạc Phàm có thành công hay không thì không chỉ liên quan tới hồn hoả ,mà còn liên quan tới vận mệnh của Phàm Tuyết Sơn .May là lần này kéo theo Triệu Mãn Duyên xuống nước cùng ,còn có cả Linh Linh ,nếu chỉ có mỗi bản thân Mạc Phàm thì cũng không có quá nhiều tự tin.

 

" Mà nói đến việc này thì chúng ta cũng cần một pháp sư Băng hệ xuất sắc ,Đông Phương thế gia của chúng tôi không có pháp sư Băng hệ nào cả ,Mục gia cũng không tìm được con cháu thích hợp .Không biết là pháp sư Băng hệ Phàm Tuyết Sơn của cậu ....tốt nhất là gọi Mục Ninh Tuyết đến đây đi ,có Mục Ninh Tuyết thì sẽ nắm chắc phần hơn " Đông Phương Mạch nói .

 

" Há ,chúng tôi cũng đã liên hệ ,hẳn là cũng sắp ..." Mạc Phàm vừa muốn nói tiếp,liếc qua thấy một thanh niên đại thiếu gia có mái tóc bóng loáng đang đứng ở một góc sạch nhất ,hình tượng hoàn toàn không phù hợp với xã thôn này ,dáng vẻ coi trời bằng vung ,Mạc Phàm hô to lên :" Lục trà nam,nơi này ,chúng tớ ở chỗ này ".

 

Thanh niên khí độ bất phàm nghe được âm thanh của Mạc Phàm hô to ,sắc mặt trở nên âm trầm.

 

Người này đi tới nơi này ,Mạc Phàm vẫn gọi mình là lục trà nam như trước ,không nhịn được nữa mà quát lên :" Nói thêm một câu nữa thì tớ lập tức rời khỏi nơi này, mấy người tự chơi vui vẻ một mình".

 

" Ồ ồ ,Mục Bạch lão đệ ,hà tất phải như thế ,từ nơi xa tới đây chắc cũng mệt gần chết ,có cần tớ gọi tới mấy em gái thuần khiết ở núi Côn Lôn tới bóp vai ,đấm chân cho không ,rồi chơi dịch vụ tàu nhanh ? " Mạc Phàm nói.

 

"Không cần " trán Mục Bạch nổi đầy vạch đen.

 

" Há ,hoá ra là gọi rồi ,sự thật à nha ,thận quan trọng lắm " Mạc Phàm nói.

 

" Cút ".

 

Sau khi tốt nghiệp trường cấp 3 ma pháp Thiên Lan thì Mục Bạch chửi bậy rất ít ,nhưng cứ nhìn thấy Mạc Phàm là lại không chịu được .Con hàng này chả thay đổi tính đê tiện cả ,cũng không hiểu tại sao người ở Cố Đô lại hận không thể gả con gái của họ cho mình .

 

" Trở lại vấn đề chính ,trở lại vấn đề chính ,lúc tớ đi qua đây mới thấy cậu ,lần hành động này rất nguy hiểm ,lại dễ mất mạng " Mạc Phàm nói.

 

" Tớ biết ,không cần cậu nói " Mục Bạch nói

 

Mục Bạch đã biết chuyện chấn chỉnh kỳ cổ của Mục Ninh Tuyết ,Mục Trác Vân ,những hộ gia đình cũ ở Bác thành đều tới Phàm Tuyết Sơn .Cố Đô không phải nơi họ thuộc về ,tóm gọn là có cảm giác ăn nhờ ở đậu ,tân thành chủ Phàm Tuyết Sơn chủ động xin các cư dân cũ của Bác thành đi vào ,cũng cung cấp cho nhiều ưu đãi ,những người Bác thành không chịu được ,đi tới dồn dập.

 

Mục Bạch vẫn còn mấy phần xấu hổ trong lòng ,vẫn luôn không quay về trong tộc ,sau lần nói chuyện với Mục Trác Vân qua điện thoại ,lại nghe tới đại sự hoả mạch lần này.Mục Bạch cảm thấy muốn về gia tộc thì bản thân cũng phải làm thứ gì đó ,nếu không rất khó yên lòng ,cho nên từ ngàn dặm xa xôi chạy tới ,vị trí pháp sư Băng hệ xuất sắc vẫn còn đang thiếu.

 

Lâu rồi Mạc Phàm cũng chưa thấy Mục Bạch ,chỉ nghe Trưởng Tiểu Hầu nói là thực lực bây giờ của Mục Bạch cũng rất mạnh ,danh tiếng ở Cố Đô cũng không nhỏ.

 

Mục Bạch cũng đã cùng Mạc Phàm trải qua bao nhiêu chuyện ,hiện tại đang trui luyện như một thanh bảo kiếm.Bây giờ Mục Bạch muốn tới Phàm Tuyết Sơn ,Mạc Phàm ,Mục Ninh Tuyết ,Mục Trác Vân đều rất hoan nghênh .Phiêu bạt một minh là chuyện khổ cực ,nhưng không biết Mục Bạch đã đi ra từ bên trong sự mù mịt mà Mục Hạ mang lại hay chưa.

 

" Thật sự ,con chó con mèo cũng gọi tới trong đội ngũ ,đừng quên là lần hợp tác này sẽ được thực hiện khi mấy người mở được hoả mạch ,đừng có mà quay đầu lại đã thấy chết hết rồi ,giống như dã luyện của học sinh cấp 3 " Đông Phương Minh bĩu môi ,có một số ý kiến với Mục Bạch.

 

" Tiểu Minh ,nếu mày không yên lòng thì đi xuống cùng bọn tao ,đừng ở đó mà nói mõm .Nếu xuống mà nhát gan thì làm một đứa trẻ thừa kế ngoan ngoãn ,ngậm núm vú cao su vào " Mạc Phàm chửi.

 

" Tại sao tao lại muốn tìm đường chết ? Bọn mày xứng đáng làm chuyện như này ,còn tao á, ngồi mát ăn mát vàng là được rồi " Đông Phương Minh đắc ý ,nói.

 

Hai đại thế gia sẽ không để những người thừa kế đi mạo hiểm ,mặc dù Mạc Phàm là lão đại Phàm Tuyết Sơn ,nhưng nhiều chuyện vẫn muốn đích thân làm ,ai bảo Phàm Tuyết Sơn vẫn còn non nớt.

 

" Lão Mạch ,nếu như tôi đánh con trai ông một trận ,ông sẽ không nhảy ra giúp nó hả giận chứ ? "Mạc Phàm quay đầu nhìn Đông Phương Mạch ,hỏi.

 

" Không sao ,không sao ,đừng đánh mạnh quá là được ,tên nhóc này ăn chút vị đắng mới được .Không phải vừa này tôi nói rồi sao ,cần cậu giáo huấn nó một chút....Lòng dạ đứa trẻ này quá kiêu ngạo ,lần trước bị cậu sửa một lần ,cả người tiến bộ lên không ít " Đông Phương Mạch cười .

 

Đông Phương Minh nghe được những lời này,mọi người còn muốn choáng váng ,liệu đây có phải thân sinh mình không .

 

Mọi người lập tức cười theo ,Đông Phương Minh biết mình xấu mặt ,ngay cả cha cũng không giúp mình ,tức giận rời đi ,còn không quên chửi trạm dịch này .

 

" Nơi rách nát này còn chẳng bằng nông thôn ở Hàng Châu ".

 

....

 

" Người tới đủ rồi ,sáng mai chúng ta lên đường ,việc này không nên chậm trễ " Đông Phương Mạch đặc biệt sốt ruột ,dự dẫn đội đi tới.

 

Đông Phương Mạch ngoài tới đây quan sát thì còn một nhiệm vụ quan trọng hơn ,đó là quan sát bá chủ ở Thái Dương lĩnh ,tình thế cấp bách ,Đông Phương Mạch phải dẫn bá chủ kia rời đi.

 

" Được ,chúng ta nghỉ ngơi một đêm ..." Mạc Phàm gật đầu.

 

Mọi người tách ra ,sau khi ăn bữa tối xong ,lông mày Triệu Mãn Duyên nhíu lại,nói nhỏ với Mạc Phàm:" Nơi này có quán bar nhỏ loại kia ,có muốn đi tìm thiếu nữ thôn xóm nhiệt tình ,giản dị tâm sự chuyện nhân sinh không ?" .

 

" Ý kiến hay ,nơi này buổi tối cũng không có phương tiện giải trí gì ,huống hồ nơi này cũng chả có ai nhận ra chúng ta " Mạc Phàm nói .

 

" Hai người đi đâu " mặt của Mục Bạch nghiêm nghị .

 

" Đi tìm những gà con trong trang trại thuần khiết ,tán gẫu thôi ,không có đen tối như cậu nghĩ đâu " Mạc Phàm kéo Mục Bạch đi theo ,thuận miệng nói với Linh Linh :" Linh Linh ,mau vào trong phòng làm bài tập đi ,bọn anh muốn đi uống rượu " .

 

Linh Linh nhìn ba người này với ánh mắt khinh thường ,bỏ lại ba tên " đàn ông thối " rồi rời đi lạnh lùng.

Đọc truyện chữ Full