TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Pháp Sư
Chương 1868: Mưa To Gió Dữ Chân Chính

Trans : xSnowballx

 

Liễu Như kiến nghị vẫn nên nói chuyện này cho Mạc Phàm, Mục Bạch lấy điện thoại gọi cho Mạc Phàm .

 

" Chỗ cậu cũng xảy ra vấn đề sao? " Mạc Phàm là người hỏi đầu tiên .

 

Mục Bạch sửng sốt một chút ,liếc nhìn Liễu Như ,Liễu Như cũng tỏ vẻ nghi hoặc.

 

" Chỗ cậu xảy ra chuyện gì ? " Mục Bạch hỏi.

 

" Cái tên giả mạo tớ ở trường học chết rồi, Tiêu viện trưởng nói cho tớ, có thứ vọng tưởng xông vào Minh Châu học phủ ,tới chỗ căn hộ của tớ , nhưng bị một giáo sư Quang hệ học viện nhận ra " Mạc Phàm nói.

 

" Phía bên tớ cũng gần như vậy,Mục Hủ Miên suýt nữa thì chết " Mục Bạch nói .

 

Mục Bạch vừa dứt lời,nghe thấy tiếng của Triệu Mãn Duyên :" Lợi hại ,cậu đem cái * cho người ta ngủ ,hơn nữa cô ta còn giúp cậu cản sát ,Mục Bạch cậu quả nhiên có được chân truyền của tớ ,Triệu Mãn Duyên tớ đây khá là vui mừng ".

 

" Vui mừng gì ,tớ với cô ta không có quan hệ gì ,cô ta chiếm nhà của tớ " Mục Bạch tức giận lập tức khi nghe thấy những lời này của Triệu Mãn Duyên.

 

" Vì thế cậu chiếm luôn cô ta ?" .

 

" Không thể giao tiếp với cậu bằng phương thức nhân loại được,phiền cậu trước tiên ngậm miệng lại ,cố gắng phân tích sự việc,thật sự Mục Hủ Miên rất thảm ,giả như tớ trúng phải loại bí thuật kia thì khả năng hai cậu sẽ không còn gặp lại được tớ " Mục Bạch mắng .

 

Triệu Mãn Duyên này ,còn muốn bị mắng hơn cả Mạc Phàm .

 

" Có thể là hướng về tớ ,phát hiện không đối phó được tớ thì lập tức đối phó với người bên cạnh tớ ....Lão Triệu ,cậu cũng cẩn thận một chút đi ,tớ sẽ thông báo cho những người khác để bọn họ duy trì cảnh giác " Mạc Phàm nói.

 

" Tớ không quan tâm ,tớ muốn đi bế quan ngay lập tức " Triệu Mãn Duyên nói.

 

" Chúng ta phải được tên đó, loại quỷ hàng không rõ như tên kia rốt cuộc dựa vào cái gì để phát động cùng bám thân ,những thứ này chúng ta lại không biết.Một mực phòng bị ,lại có thêm một người trúng chiêu thì không có khả năng sống tiếp .Mạc Phàm, đây là quỷ chú mà tớ cảm thấy mạnh nhất cùng khó phòng bị ,người muốn lấy mạng của cậu tuyệt đối không tầm thường ,dù như nào cũng phải cẩn thận " Mục Bạch nói nghiêm túc.

 

" Tớ biết ,loại chó má này ra tay với nguời bên cạnh tớ ,tớ tuyệt đối không tha " Mạc Phàm nói.

 

....

 

Nếu đã phát sinh chuyện như vậy,Mạc Phàm cũng không còn an tâm tiếp tục tu luyện ở Ma Đô ,để Triệu Mãn Duyên xuống ,Mạc Phàm đưa Linh Linh tới Phàm Tuyết Sơn.

 

Khu căn cứ Phi Điểu đã kiến tạo sân bay,hiện tại từ Ma Đô bay tới Phàm Tuyết Sơn cũng mất có 14 phút ,vậy mà vừa mới dự định lên máy bay tới thành phố Phi Điểu ,đang đi trên đường tới sân bay thì mưa lớn.

 

Đột nhiên mưa xối xả ,Mạc Phàm nhớ lúc sắp đi còn nắng ,mới ngồi xe chưa được 10 phút thì mây đen kéo tới dày đặc ,mưa lớn, xe cộ chạy trên cầu cao để bật đèn flash ,tầm nhìn rất thấp .

 

" Ài ,tại sao lại mưa ,mưa một thoàn cũng làm lão tử bất an " tài xế taxi rất bất mãn ,tả oán nói.

 

" Bác tài bất an cái gì,không phải trời mưa sẽ có nhiều khách hay sao, còn tôi đang lo chuyến bay bị hủy ,nói như thế thì tôi cũng chỉ đội mưa chạy xe ,hiệp hội ma pháp còn cố định không cho triệu hoán thú chạy trên đường cao tốc, dù tôi đã trả thuế cầu đường ? " Mạc Phàm cũng oán giận theo.

 

" Tôi tốt xấu cũng là Thượng Hải ngân liệt,hiện tại dáng vẻ bên trong phố đêm yêm thành, tôi có thể không lo lắng được sao,mưa như vậy ,nước sẽ lên .....Không làm được ,những hải yêu ăn thịt ngườ còn chạy vào nội thành ,còn phải oa .Mà nói tới thì ma pháp sư mấy người làm ăn được gì ,sống băng Nam Cực tan ra sao mấy người mặc kệ không quản ,tôi mới mua nhà ở Phố Đông ,quốc gia còn chẳng trợ giúp gì " Tài xế taxi nói.

 

".... " Mạc Phàm cũng không nói gì khi đụng vào một tài xế như thế.

 

Thực sự lái xe cái gì cũng dám nói,việc sông băng Nam Cực tan ra làm cho mực nước dâng lên không phải hẳn là do phật Như Lai hoặc Thượng Đế quản sao, ma pháp sư nào quản được ,nói thật ma pháp sư bọn có cố gắng hơn nữa không cho sông băng tan ra ,Nam Cực cùng Bắc Cực đâu phải là nơi mà ma pháp sư nói tới là tới được,pháp sư cấm chú đều chết ở đó cả .

 

" Hiện tại là giữa mùa hè ,mùa bão nhiệt đới hải dương ,Thượng Hải liên tiếp bị bão nhiệt đới mang theo mưa to gió dữ tập kích giả như cấp bậc bão nhiệt đới khá cao, vậy thì hải vực ngoài khơi Phố Đông vẫn sẽ tiếp tục tăng lên " Linh Linh nói.

 

" Đối liệt , đối liệt ,tôi lo lắng nhất là cái này,vùng duyên hải ác liệt như vậy,tôi cảm thấy muốn chuyển về quê nhà Tứ Xuyên " tài xế nói.

 

" Không phải vừa nãy sư phụ nói lớn lên ở Thượng Hải sao? " Mạc Phàm nói.

 

"Nhà mẹ đẻ của tôi không được sao ".

 

" Hic, đàn ông mà lấy nhà mẹ đẻ ra làm lời giải thích ".

 

" Nhà chồng tôi ,cậu còn tới sân bay không ? ".

 

" Muốn ,muốn,phiền nhìn đường ,mưa lớn như vậy ,bác tài nổi nóng thì nổi nóng,đừng quay đầu lại, nếu như bác tài đụng phải, tôi thì không sao ,nhưng tôi sợ bác tài thì xảy ra chuyện đó " Mạc Phàm nói.

 

" Ai bảo cậu nói nhiều ".

 

".......".

 

Mưa rất lớn, đa số chuyến bay đều bị hủy ,Mạc Phàm chờ ở sân bay gần 3 tiếng ,lúc này mới có thông báo cất cánh.

 

Mạc Phàm cũng buồn bực, sớm biết tốn thời gian như thế,Mạc Phàm đã gọi cho tường đầu thảo Lê Đông để bay trên không trung ,như thế tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

 

Máy bay cất cánh trong mưa to, vào trong mưa vân dày đặc, Mạc Phàm ngồi ở ghế cũng cảm thấy trận mưa này hung mãnh,máy bay chở khách bắt đầu hạ cánh cùng cất cánh, giống như đi tàu lượn siêu tốc vậy,làm Mạc Phàm chột dạ trong lòng chứ đừng nói tới những hành khách bình thường.

 

Máy bay lên càng cao hơn ,mưa xối xả mới chậm rãi bị vứt xuống dưới,Mạc Phàm ngó đầu nhìn lại,phát hiện mây đen như dãy núi,rất khó tưởng tượng phía dưới tầng này mới thật sự là thổ địa nhân gian, trái lại như hạ tầng địa ngục .

 

" Bão nhiệt đới thật là đáng sợ " Mạc Phàm thở dài nói.

 

Mới bay lên cao ,khả năng tầm nhìn bao la một mảnh mấy trăm cây số,có thể thấy toàn bộ mấy trăm dặm từ trên cao bị mưa to gió dữ từ Thái Bình Dương chiếm ngầm ,đừng nói người cực kỳ nhỏ bé dưới tai hoạ thiên nhiên ,những dãy núi ,những dòng sông ,những bồn địa,những thung lũng cũng bị mưa tàn phá giội rửa cho run rẩy.

 

" Mùa bão nhiệt đới,cũng là mùa của hải yêu..." Linh Linh nhẹ giọng nói.

 

" Rất nghiêm trọng sao ? " Mạc Phàm hỏi.

 

" Khó nói ,Nhật Bản là quốc gia thường có sóng thần ,bão nhiệt đới tàn phá ,vì thế mà hải chiến của bọn họ đứng đầu trên thế giới ,bờ biển Đông của chúng ta yên hình lâu hơn Nhật Bản, hiện tại phòng ngự dựng lên cũng rất thô ráp ,ngay cả nhân viên trong đất liền còn bị điều chuyển tới vùng duyên hải,vô cùng thiếu kinh nghiệm chiến đấu...đại nghị viên Thiệu Trịnh cũng đã làm nhiều biện pháp phòng bị ,cũng coi như có một chút hiệu quả .Có thể bão nhiệt đới mới là thời gian mà hải yêu xâm chiếm, xem ra mưa trong mấy ngày này, vượt quá ba ngày thì đại chiến sẽ bạo phát " Linh Linh nhìn ra thế giới màu xám mênh mông,lộ ra vẻ lo âu.

 

Cái gì nên đến đã đến ,trước đó tất cả vùng duyên hải đã chuẩn bị chính là để nghênh tiếp trận mưa to gió dữ chân chính này.

Đọc truyện chữ Full