Trans : xSnowballx
....
Sau khi đến Phàm Tuyết Sơn ,tất cả đềy tính là bình tĩnh ,cái tên dùng vong linh thuật cũng không có xuất hiện, chỉ là loại thời khắc đề phòng ,cảm giác thần kinh căng thẳng làm cho người ta không thoải mái.
Mạc Phàm ngốc ở trong sân ,mái hiên kéo dài vừa đủ che chắn cơn mưa dữ dội, ngồi ở trong sân ,gió lạnh từng trận ,thoáng nhìn về phía xa ,nhìn thấy được bầu trời màn mưa che khuất dãy núi phía Tây cùng hải dương phía Đông để tất cả biến thành màu mực .
Mưa như châu ,từng viên lớn rớt xuống ,sau khi chạm đất thì vẫn bắn lên bọt nước ,Mạc Phàm vốn định ra ngoài đi bộ bị mưa to như trút nước nhốt lại trong hai ngày ,Mục Ninh Tuyết không có ở đây,điều này làm cho trong lòng Mạc Phàm một trận bất đắc dĩ ,chỉ có thể ngồi trong nhà lẳng lặng tu luyện.
" Mưa này ,quá lớn " Linh Linh cũng đặt ghế ngồi bên cạnh ,ôm Tiểu Viêm Cơ ấm áp trong lồng ngực ,xoa Tiểu Viêm Cơ như vuốt ve một con mèo nhỏ .
" Đúng vậy ,lâu rồi không nhìn thấy mưa to khí thế hùng mãnh như vậy " Mạc Phàm cảm khái một tiếng .
" Đoán chừng sẽ xảy ra chuyện " Linh Linh nói.
" Em nói khu căn cứ Phi Điểu? " Mạc Phàm hỏi.
" Không biết ,nhưng đây đã là ngày thứ ba mà mưa còn chưa ngớt ,loại cuồng kích này còn không có một dấu hiệu yếu bớt " Linh Linh nói.
" Không phải là em muốn nói ,em có một loại linh cảm không lành chứ ? " Mạc Phàm nói.
Linh Linh không nói gì ,đôi mắt linh động nhạy cảm như một con mèo nhỏ nhìn kỹ cổng sân ,vừa vặn có người đi vào đình viện,một thân tao bao bạch y, cầm ô lớn màu đen.
" Mạc Phàm " người kia đi vào ,đặt ô xuống, dáng vẻ ướt nhẹp,nhưng vẫn lập tức mở miệng nói :" Khả năng tới phải tới phía Nam một chuyến ".
" Ồ? Rất khẩn cấp sao,hiện tại chúng ta còn chưa tìm được tên dùng vong linh thuật kia ,mạo muội rời khỏi Phàm Tuyết Sơn như vậy,cũng không phải cách làm sáng suốt " Mạc Phàm nói.
" Hết cách rồi ,vừa mới nhậm chức đã phát sinh chuyện nghiêm trọng như vậy, tớ là dực khôi đoàn pháp sư nam dực ,vẫn phải đi " Mục Bạch nói.
" Cậ nói trước đi đã xảy ra chuyện gì " Mạc Phàm nói.
" Là Hạ Môn sao ? " Linh Linh ngẩng đầu, biết trước nói.
Mục Bạch há miệng,hơi kinh ngạc ,không biết tại sao Linh Linh biết là Hạ Môn, dù sao chuyện này vẫn chưa công khai.
" Đúng vậy,mưa to tập kích 3 ngày 3 đêm ,nuớc biển dâng qua cầu lớn tới đảo Hạ Môn ,thành thị cũng bị nước mưa ngâm ,đa số khu vực đều vượt quá 1 mét .Mưa tới giờ chưa tạnh,nước mưa cùng nước biển cộng hưởng cùng nhau, rất có thể ngâm toàn bộ đảo..." Mục Bạch nói.
Mục Bạch nhận được báo động từ đoàn pháp sư nam dực đầu tiên,nhưng giờ xem tình huống hiện tại thì đảo Hạ Môn rất có thể trở thành một chỗ quan trọng cho hải yêu đột phá vào trong lục địa,đã có bao nhiêu quân đội đã tới đảo Hạ Môn,đoàn pháp sư nam dực bọn họ cũng nhất định phải điều động đi viện trợ.
" Nội thành Hạ Môn ở trên hòn đảo lớn,vì thế mà được gọi là đảo Hạ Môn ,nối tới đại lục địa bất quá là vài cây cầu lớn.Bản thân mực nước biển dâng lên tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với đảo Hạ Môn bọn họ, cũng may địa thế hòn đảo tương đối cao ,chưa từng xuất hiện tình huống như Phố Đông ,nhưng thêm trận bão nhiệt đới mưa xối xả không ngừng nghỉ như này....." Linh Linh nói.
" Chỉ là anh cảm giác được hiện tại không quá thích hợp mọi người ra ngoài " Mạc Phàm nói.
" Nếu như tên kia không ra ,chúng ta cũng không thể trốn được cả đời như vậy,giả như hắn thật sự hướng tới cậu cùng chúng tớ ,vậy thì đi tới Hạ Môn cũng là cơ hội tốt để dụ rắn ra khỏi hang, xử lý hắn xong ,miễn cho sợ mất mật " Mục Bạch nói.
" Ừm ,tớ cũng chẳng thích bị động như vậy,nếu như cậu muốn đi,vậy tớ đi cùng cậu tới Hạ Môn.....Tớ cũng từng chiến đấu trên đó ,không phải là tổng bộ của hiệp hội ma pháp Đông Hải ở trên Hạ Môn -Cổ Lãng Tự à " Mạc Phàm nhớ lại.
" Lần này chính hiệp hội ma pháp Đông Hải yêu cầu bọn tớ hiệp trợ ..... " Mục Bạch nói.
Mấy người đang nói chuyện thì có tiếng bước chân ngoài đình viện truyền tới, nghe vào như ủng dày nặng nào đó ,đi trên sàn đá phát ra tiếng như vậy .
3 người nhìn chỗ cửa phát hiện một chàng trai mặc quân trang thẳng tắp, da đen khoẻ mạnh,một đôi mắt lấp lánh có thần ,vốn trên mặt mang theo cỗ đặc huấn uy nghiêm cùng nghiêm túc ,nhưng sau khi nhìn thấy ba người ở đình viện, khuôn mặt này lập tức thay đổi ,mang theo nụ cười ngây ngô hứng phấn .
" Anh Phàm " âm thanh của Trương Tiểu Hầu đặc biệt giống như xé màn mưa .
" Hầu tử ,sao em lại tới đây,không phải tình thế Tần Lĩnh hiện giờ nghiêm túc sao? " Mạc Phàm có chút kinh hỉ nhìn Trương Tiểu Hầu đang bước nhanh tới .
" Là nghiêm túc ,nhưng quân bộ của em vừa mới nhận được mệnh lệnh quan trọng hơn,muốn bọn em chuyển giao tới phía Nam,đi tới Hạ Môn....Máy bay quân đội của bọn em một tiếng trước bị bão táp vây trên trời,khó bay được về phía Nam ,cho nên hạ cánh xuống khu căn cứ Phi Điểu.Em thấy máy bay quân đội không thể cất cánh trong thời gian ngắn được ,vì thế mà vội vàng tới thăm anh một chút .Đúng rồi ,anh Phàm ,anh mang tới tà điểu gì đó ,chúng nó thật sự là một đám dũng tướng ,chúng nó đánh với bộ tộc bạch ma ưng ,lập tức giúp bọn em giảm áp lực cực lớn ,bộ tộc bạch ma ưng trong thời gian ngắn sẽ không gây ra sóng gió .Vốn tưởng được nghỉ ngơi một chút ,nào có biết vùng biển phía Nam xảy ra chuyện " Trương Tiểu Hầu nói.
" Ngay cả quân bộ Tần Lĩnh của bọn em cũng đều phát động ?" Mạc Phàm có chút thở dài ,nói.
"Khả năng là thật sự không có quân lực để điều động,bão nhiệt đới làm cho toàn bộ vùng duyên hải nâng mức báo động lên màu lam ,đoán chừng rất nhiều thành thị sẽ để cảnh giới lên màu lam, quân bộ trên cả nước đều trong trạng thái điều khiển ,Tần Lĩnh của bọn em cũng xem như nhàn một ít " Trương Tiểu Hầu nói.
" Xem ra lần này biển phía Nam Hạ Môn thật sự khá là nghiêm trọng, toàn bộ hải yêu đều lấy biển phía Nam Hạ Môn làm chỗ đi vào " Linh Linh nói.
Trước đó trên máy bay thì Mạc Phàm cho rằng Linh Linh nói bão nhiệt đới thì cũng chỉ là giả thiết nguy cơ, nào có biết khi bão nhiệt đới bao phủ ngày thứ ba ,một hồi tai nạn chưa từng có đã xuất hiện.
Nước mưa ,nước biển ,cuồng phong,bạo vân....những thứ này không phải hải yêu thích nhất sao ,như vậy chúng nó đi từ hải dương tới đất liền ,chúng nó sẽ được lướt sóng thoả thích ở thành thị nhân loại đã thèm nhỏ dãi bấy lâu.
" Bọn anh cũng đi một chuyến,chờ bọn anh một chút được không ? Hàng không dân dụng thì quá nửa là không được,không bay tới Hạ Môn " Mạc Phàm nói.
" Bọn anh cũng đi,máy bay của em có thể chở đi được,mà kỳ thực em có chút bận tâm ,bởi vì cấp trên ít khi đưa ra loại lệnh điều khiển này " Trương Tiểu Hầu có thể linh cảm được chuyện này có tính chất rất nghiêm trọng .