Trans : xSnowballx
Thiên Sơn yêu thích yên tĩnh, tựa hồ nhận ra được đám người ngoại huyên náo cho nên lấy phong sơn đại tuyết để diễn tả sự phẫn nộ, nhưng không phải tất cả đều thành kính với Thiên Sơn, bọn họ vẫn cứ tùy ý ở lại , vẫn chăm chú vào lợi ích của mình.
Tầng sông băng không chỉ có đoàn người này, toàn bộ tầng sông băng Thiên Sơn liên miên vô tận, mới đầu đi cùng nhóm Mạc Phàm có một hai ngàn người , càng không cần phải nói những người mở đường cũng những kẻ đến sau. Phong sơn đại tuyết lại báo động trược cho mọi người , những pháp sư ở tầng hoang mạc , tầng thảo điện, tầng núi cao có cảm nhận được nộ tuyết Thiên Sơn, bọn họ chỉ thấy màu trắng đồ độ, nhưng đợi tới khi cảm nhận được hàn y xong muốn quay đầu chạy thì e là muộn rồi.
Tất cả người từng tới Thiên Sơn đều nói cho những người đi vào nhất định phải kính nể như tín ngưỡng , tuyết đến , người đi , không có do dự gì.
Uy lực của phong sơn đại tuyết còn lớn hơn tưởng tượng của mọi người, không chỉ là che khuất tầm nhìn, bao phủ con đường, còn mang tới sự đáng sợ vốn có của băng ngân lên mặt sông băng .
Khiến người ta biến sắc khi nói tới tầng sông băng là băng xâm phong quất , cần ma pháp sư không ngừng tiêu tốn ma năng để bảo hộ thân thể của mình để không bị băng sương cuồng phong tra tấn, nhưng băng xâm phong quất so với tử hoang chi phong, tử hoang băng tia dưới băng ngân thì quả thực là gió xuân gột rửa .
Tử hoang chi phong có lực hút cực kỳ quái lạ , thậm chí sẽ đánh gãy tinh đồ trở lên, cũng trực tiếp hấp thu ma năng chuyển thành lực hút càng mạnh hơn, để người rơi vào băng ngân không cách nào tự cứu bản thân được.
Tử hoang băng tia , thứ này có năng lực yêu ma tự nhiên có thể trong thời gian ngắn bao trùm một người thành băng mộc nãi y, giống như là một đôi tay trắng vừa dài vừa ôn nhu lại tàn nhẫn , cho người ngoại lai mặc ngân khải hoa lệ , đánh đổi là sẽ làm bạn vĩnh viễn cùng băng tuyết hàn phong.
Trên thiên hoang băng lĩnh , mỗi sinh mệnh đều chịu uy hiếp của phong sơn đại tuyết , cửu mang cố trận lại nhốt bọn họ lại , các pháp sư hoàn toàn tạo phản , bọn họ bắt đầu dùng hết kiến một đời để phá giải trận pháp này.
Cửu mang cố trận kéo dài một ít thời gian , hơn nữa băng tuyết thiên nhiên rít gào , tính vững chắc kém hơn ban đầu, mà trong pháp sư liên minh không ít người có tu vi không cao, lại hiểu biết về trận pháp, bản thân trận pháp là một loại ma pháp học thuật công khai, bện một trận pháp mạnh mẽ hoàn chỉnh rất khó, nhưng hoá giải lại dễ dàng hơn nhiều.
" Phá trận lại còn nhanh hơn tưởng tượng của chúng ta " Triệu Mãn Duyên kích động nói.
" Cái gì mà lợi ích liên minh là tin cậy nhất , tai vạ tới nơi rồi mọi người mới đồng tâm hiệp lực , sức mạnh như thành đồng " Mạc Phàm cảm thán một câu, không thể không nói nhân loại là sinh vật kỳ diệu , nếu cửu mang cố trận là thứ chuyên dụng của dị tài viện tập nã dị đoan , muốn phá bỏ hẳn là độ khó không thua gì hái Thiên Sơn thánh liên bên trong cửu ngân chi địa mới đúng .
" Còn Thiên Sơn thánh liên thì làm sao bây giờ , chúng ta nhọc nhằn khổ sở tới nơi này, không hái mấy đoá để bồi bổ cơ thể thì làm sao mà nói đã từng qua ?" Giang Dục nói.
" Đến lúc này rồi còn không mau lăn xuống núi, không cần mạng nữa à " Triệu Mãn Duyên mắng .
" Xác thực cứ thế mà đi thôi, rất có thể ...ồ , tiểu bạch bánh bao nhân thịt đâu ? " Mạc Phàm nhớ lại tham luyến , không biết tại sao lại nhớ tới tiểu bạch hổ.
Mới không nhìn tiểu bạch hổ một trận mà hoàn toàn không biết tên này chạy đi đâu . Tiểu bạch hổ có tốc độ ngang với dạ la sát , Mạc Phàm không lo lắng nó sẽ gặp nguy hiểm, cái lo lắng là tiểu bạch hổ còn giữ ty thạch anh để cứu Mục Bạch .
" Không phải nó bị mẹ gọi về nhà ăn cơm thật đó chứ, xong đời rồi, xong đời rồi " Mạc Phàm sốt ruột.
Đời này Mạc Phàm không muốn gặp Thiên ngân bạch hổ thành niên kia lần thứ hay, bắt cóc con người ta trước mặt , nó sẽ xé xác mình làm dầu dưỡng tay cho dù nó có đối xử tử tế với nhân loại.
" Meo ~ " dạ la sát phát ra tiếng kêu thiếu kiên nhẫn, ra hiệu Mạc Phàm nhìn vào lớp tuyết phía sau.
Mạc Phàm nhìn chỗ đó, phát hiện một thân ảnh béo mập như Satsuma đang chạy về phía mình, đáng sợ như tử hoang chi phong ma quỷ còn không tác dụng gì với nó , một bộ lông thuần trắng mỹ lệ tựa hồ có miễn dịch tuyệt đối với nguồn sức mạnh này.
Tiểu bạch hổ lắc đầu, vừa bước chân ngắn vừa lăn, rốt cuộc như bóng cao su tới chân Mạc Phàm.
" Cái con gấu nhỏ nhà ngươi....à con hổ con nhà ngươi, đừng có chạy lung tung được không , ta còn bận tâm hơn cha mẹ của ngươi. Ngươi chơi cũng đủ rồi, có phải là nên đưa...Ồ, ngươi ngậm cái gì trong miệng thế này ? " Mạc Phàm ôm tiểu bạch hổ định giáo huấn, chợt phát hiện tiểu bạch hổ ngậm một đoá thực vật trong suốt long lanh như chàng trai Châu Âu ngậm bông hồng vậy.
Mà cái này không khác hoa hồng là bao, toàn thân trắng như tuyết , rễ cây cũng màu trắng , cánh hoa trắng nõn lập loè dụ người bằng ánh sáng lộng lẫy, xếp theo từng mảng có thứ tự tạo ra hình rất tinh mỹ tao nhã.
" Có người nói Thiên Sơn thánh liên mỗi 100 năm mới mọc ra được một cánh hoa hoàn chỉnh , các cậu đếm xem có bao nhiêu cánh hoa " Quan Ngư đi tới , khuôn mặt kinh ngạc.
" Một , hai , ba , bốn, năm ...sáu....Bảy, vãi , cái này không phải đoá Thiên Sơn thánh liên 700 năm kia à " Mạc Phàm suýt chút nữa thì lác mắt .
Những người khác thấy cũng choáng váng.
Thiên Sơn thánh liên 700 năm là lợi ích lớn nhất mà dị tài viện đồng ý cho pháp sư liên minh, tiểu bạch hổ làm sao tiện tay hốt luôn của người ta đi rồi ?.
" Hình như tiểu bạch hổ miễn dịch với tử hoang chi phong cùng tử băng tơ tằm, nó chính là được Thiên Sơn thánh linh quan tâm , nó muốn Thiên Sơn thánh liên không phải như nhổ củ cải trắng sau vườn à " Triệu Mãn Duyên bỗng tỉnh ngộ.
Nghe được câu này thì Mạc Phàm tinh thần phấn chấn lên, mở miệng nói :" Tớ có một ý nghĩ lớn mật ".
" Cậu xác định là chúng ta không mau chóng xuống núi ? " Ngải Giang Đồ ổn định lại hỏi.
" Được , cậu xuống núi trước tiên "
" Tớ quan sát đã " rốt cuộc Ngải Giang Đồ nói thật .
Ý nghĩ của Mạc Phàm rất lớn mật , nhưng tiểu bạch hổ cũng không phải phối hợp như vậy, nó khua tay múa chân ngụ ý là nó hái bông hoa đẹp đẽ như này bỏ ra rất nhiều khí lực, muốn nó tiếp tục hái thì phải dẫn nó tới chỗ vui hơn.
" Mạc Phàm , có một vấn đề " Triệu Mãn Duyên bỗng nghĩ tới điều gì , nói với Mạc Phàm đang còn chìm đắm trong việc cướp đoạt một bao tải Thiên Sơn thánh liên .
" Đừng đẩy nhiều , mau mau nghĩ cách làm tiểu tổ tông hài lòng đi " Mạc Phàm nói.
" Không phải , cậu có nghĩ tới hay không , miệng tiểu bạch hổ hẳn chỉ ngậm được một thứ. Giả như nó ngậm thánh liên 700 năm rồi thì ty thạch anh lúc đầu nó ngậm trong miệng ...." Triệu Mãn Duyên nói.
Mạc Phàm nghe xong run người một cái.