TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 1741: Càng Thêm Hỗn Loạn, Bong Đen Do Cúng Ta Bắt

Trong những ngày tiếp theo, Lôi Nhụy tiếp tục tìm hiểu gió, thử kết hợp với lôi để phát ra uy lực càng lớn hơn. Sở Nam thì lấy ra áo choàng, nghiên cứu cách làm sao để phù văn bảo tồn lâu trên đó, uy năng không bị biến mất.

Về phần nhiệm vụ tìm kiếm hắc ảnh thì rơi lên vai Thổ Phách. Trong quá khứ, Thổ Phách ở trong một không gian đen kịt tìm tòi lâu như vậy cũng không được gì khiến hắn lửa giận ngút trời, nhưng hiện giờ hai mắt Thổ Phách sáng ngời, có thần.

Ngoài ra, Thổ Phách bội phục Sở Nam đã đạt tới tột đỉnh, đại nhân đã chinh phục được mỹ nữ có huyết mạch vương giả kia. Chỉ có điều, bởi vì Thổ Phách không được nghe nhiều cuộc đối thoại giữa Sở Nam và Lôi Nhụy cho lên vẫn còn có chút mơ hồ và lo lắng.

- Đợi sau khi đại nhân khôi phục thân phận thật, liệu mỹ nữ Lôi tộc kia còn đi theo đại nhân nữa hay không?

Không gian dưới mặt đất ngày càng có nhiều người tiến vào hơn, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, còn có rất nhiều đệ tử Đại Đạo tông thông qua nhiều cách khác nhau tiến vào không gian dưới lòng đất. Thiên Tử cũng tiến vào, lão giả âm thầm che chờ Lôi Nhụy cũng vào…

Vu Xạ đánh bậy đánh bạ cũng xông vào không gian dưới lòng đất, chỉ có một điều chính là hắn dùng bí pháp tăng lên thực lực, giờ đã vô cùng suy yếu. Vu Xạ sắc mặt tái nhợt, suy nghĩ có nên tiếp tục thi triển bí pháp một lần nữa, nhưng hậu quả mang lại khiến hắn không khỏi chùn bước.

Nhưng vẫn không ngừng có người tiến vào không gian dưới lòng đất.

Vạn Trận lão tổ phá vô số trận pháp tiến tới, tình hình của Hành Giả, Điện Chủ tốt hơn nhiều, Thường Danh Ca đã có thể đánh trọn vẹn một khúc, Sơn Lý Nhân và Úc Bách Hồi đã sắp tới đỉnh núi. Chiến Thần vẫn hoàn toàn không chú ý việc thêu hoa, nhưng hiện giờ hắn đang thất thần nhìn cây tú hoa châm kia, tựa hồ nghĩ tới vấn đề gì đó rất quan trọng.

Bội Tư Ngọc vẻ mặt kinh hỉ, đan đã sắp thành. Tình cảnh của tiểu Tinh càng thêm nguy hiểm, chỗ của nàng có một nữ nhân khác xông vào, nữ nhân này nhìn thấu thực lực của tiểu Tinh, nhưng cũng không hạ sát thủ, chỉ chuyên tâm phá trận, sau đó rời khỏi. Tiểu Tinh đi theoo ra ngoài liền bị người đuổi giết, may mà có chút vận khí, vào thời khắc nguy hiểm thì người kia đạp vào một chiếc lá rụng, rơi vào trận pháp, do đó tiểu Tinh mới thoát được, sau đó vội vàng chạy trốn. Nhưng phương hướng nàng chạy trốn chính là trận pháp của Bội Tư Ngọc.

Giờ phúc này, Trịnh Vĩ Tán cũng tìm được phương pháp phá trận hoàn toàn khác Sở Nam, chẳng qua khuôn mặt hắn tràn đầy thống khổ, nghiến răng nói:

- Mỹ nữ ta muốn, giai nhân ta muốn, nhưng sao lại bắt ta bỏ mỹ nữ, bỏ giai nhân? Việc này còn khó chịu hơn giết ta đi, nhưng trận này không thể không phá!

Hiện giờ Cửu Vũ đã không quan tâm gì tới trận pháp nữa, hắn đang rèn luyện kiếm của mình, lĩnh ngộ sâu hơn một kiếm kia. Hiện giờ hắn chém ra một kiếm có thể khiến mười hạt giống này mầm, lớn lên, nở hoa, nhưng chưa kịp kết quả thì đã héo rũ. Cũng chính lúc này có một võ giả xông vào, tu vi Chân tổ!

Mà người Thủy động, Nguyệt động, Dương động đang cấp tốc chạy tới Thiên Vũ đại lục, đã sắp tới thông đạo Tỏa Hải bí cảnh, nhưng trên mặt ba phân động chủ hiện lên vẻ ngưng trọng, tựa hồ cảm thấy phía trước có nguy hiểm.

Trong hư không vô tận, có một người đang chạy tới Thiên Vũ đại lục. Hắn không vì trận pháp, chỉ vì giết chóc mà tới, tại một góc trời, có một người đang hôn mê, mà phía ngoài có rất nhiều thế lực đang tìm kiếm hắn.

Trong không gian dưới mặt đất nhóm người Sở Nam vẫn không gặp được hắc ảnh, Lôi Nhụy đã có chút thu hoạch, dù sao thì Sở Nam đã giảng giải rất kỹ. Nhưng Sở Nam vẽ phù văn không có chút hi vọng, hoặc là không vẽ được, hoặc là không giữ được. Hắn khổ tâm suy nghĩ nát óc, cuối cùng mới nghĩ ra biện pháp có thể khiến phù văn bảo lưu ở trên trong một thời gian ngắn, nhưng lúc này mới phát hiện ra uy năng vốn có của phù văn đã mất.

- Rốt cục thì phải làm thế nào?

Sở Nam rất khi gặp tình huống bí bách thế này, đúng lúc này Thổ Phách lên tiếng:

- Đại nhân, phía trước có người đang đi về phía chúng ta…

Nghe Thổ Phách nói vậy, Sở Nam và Lôi Nhụy tạm thời dừng tìm hiểu, nhìn về phía trước.

Ánh mắt vừa nhìn, lập tức có ba thân ảnh xuất hiện trước mặt, thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi, nhưng chính xác là bao nhiêu thì không ai biết. Quần áo mặc trên người đều không phải phàm phẩm, hơn nữa bọn chúng còn thu liễm khí tức, không lộ chút tu vi ra ngoài, càng không thể phán đoán ra bọn chúng am hiểu thứ gì.

Nhóm Sở Nam quan sát đối phương, ba người kia cũng nhìn chằm chằm vào ba người Sở Nam. Đúng lúc này, một tên mặc áo lam trong đó ôm quyền cười nói:

- Không biết ba vị có thấy hắc ảnh đi qua đây.

- Không thấy, chúng ta cũng đang tìm!

Thổ Phách vừa dứt lời, tên mặc áo trắng liền nói:

- Lam Thu Sinh, ta đã bảo rồi. Ta sớm nói bọn chúng sẽ phủ nhận mà ngươi không tin, giờ ngươi vẫn tự tin như trước sao?

- Mộc Thông Tâm, chớ vội vã kết luận, vạn nhất hắc ảnh chạy trốn theo hướng khác, bọn họ không trông thấy thì sao?

Nói xong, Lam Thu Sinh nhìn vào người còn lại, cũng là người trẻ tuổi nhất:

- Sư Thiên Long, ngươi nói đi?

- Ta đồng ý với Mộc Thông Tâm, chúng ta một mực truy đuổi hắc ảnh nhưng vẫn không bắt được, vậy không phải bọn chúng đã bắt giam hắc ảnh thì là ai?

Sư Thiên Long cũng khẳng định nói.

- Thối lắm, chúng ta bắt hắc ảnh khi nào?

Thổ Phách lớn tiếng quát, hắn không tưởng được giờ mình vẫn bị oan uổng. Trên mặt Lôi Nhụy đã hiện lên vẻ giận dỗi, muốn tế lôi bổ chết ba người, nhưng lại bị Sở Nam ngăn lại. Sở Nam nhìn Mộc Thông Tâm, người này họ Mộc khiến Sở Nam coi trọng. Dựa theo kinh nghiệm quá khứ của hắn, Thủy tộc Thủy Chi Hàn, Hỏa tộc Hỏa Vô Song, Thổ tộc Thổ Phách, đối phương gọi là Mộc Thông Tâm rất có thể là người Mộc tộc, Sở Nam thản nhiên nói:

- Đừng có quanh co lòng vòng, nói ra mục đích thực sự của các ngươi!

Lam Thu Sinh cười ôn hòa:

- Mục đích thực sự chính là muốn hỏi ba vị có chứng kiến hắc ảnh hay không? Nếu như không ngại thì xin để chúng ta tìm kiếm thử một lần? Chỉ cần cho chúng ta điều tra cẩn thận một lần, khẳng định mấy người không làm thì tại hạ nhất định sẽ xin lỗi ba vị!

- Lam Thu Sinh, đừng nghĩ đơn giản vậy nữa, chúng bắt hắc ảnh rồi sao có thể cho ngươi soát người? Thực đúng là chuyện khôi hài! Dùng nắm đấm, đánh bại bọn họ, sau đó chậm rãi điều tra!

Sư Thiên Long bá đạo nói, cùng với Mộc Thông Tâm một trái một phải xông tới, vây quanh ba người Sở Nam.

Sở Nam thấy vậy, không khỏi cười cười nói:

- Đúng vậy, hắc ảnh là do chúng ta bắt!

Đọc truyện chữ Full