TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 803: Quân Phượng Linh trở về (3)

Edit: Sahara

"Ngươi thân là khách nhân của Diệp trạch, nhất định phải nghe theo lời của ta nói! Nếu ngươi không lập tức xin lỗi Nhu Nhi tỷ, ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi đây, cho ngươi ngủ đầu đường!"

Diệp Kỳ cho rằng mình nói như vậy thì sẽ làm cho tiểu nha đầu này sợ hãi một chút, nhưng khiến Diệp Kỳ thất vọng chính là, cô ta đã uy hiếp như thế rồi mà tiểu nha đầu này vẫn mang bộ mặt không cho là đúng.

Đang lúc Diệp Kỳ tức giận muốn mắng lên, thì từ phía hậu viện bỗng xuất hiện một bóng người đi tới, làm cho hai mắt Diệp Kỳ tức khắc liền sáng lên.

"Đại ca, huynh rốt cuộc cũng tới rồi!"

Trong mắt Diệp Kỳ, vĩnh viễn chỉ có mình Diệp Hi Mạch.

Còn về Vân Lạc Phong và Vân Tiêu đang đi bên cạnh, hoàn toàn bị cô ta xem nhẹ.

"Xảy ra chuyện gì?" Diệp Hi Mạch chau mày, lạnh giọng hỏi.

Diệp Kỳ đắc ý liếc nhìn Hỏa Hỏa.

Ngươi càn rỡ như thế còn không phải là bởi vì có đại ca ta chống lưng hay sao? Tuy nhiên, chắc là ngươi không ngờ được, trong cảm nhận của đại ca, người quan trọng nhất của huynh ấy luôn luôn là nghĩa mẫu.

Vì nghĩa mẫu, huynh ấy nhất định sẽ từ bỏ ngươi!

Nghĩ đến đó, Diệp Kỳ liền quay sang nhìn Diệp Hi Mạch, nói: "đại ca, vị này là sư phụ của Nhu Nhi tỷ, ngài ấy nói rằng có biện pháp chữa được chứng không thể sinh con của nghĩa mẫu!"

"Muội nói cái gì?"

Tâm Diệp Hi Mạch hơi chấn động một chút, bàn tay gắt gao ấn lấy bả vai của Diệp Kỳ: "muội nói thật sao? Người này có thể chữa được bệnh của nghĩa mẫu?"

Diệp Kỳ khẳng định mà gật đầu: "đúng vậy, ngài ấy thực sự có bản lĩnh này, nhưng mà, con tiểu nha đầu này vừa rồi mới vũ nhục Nhu Nhi, cho nên, ngài ấy giận dữ muốn bỏ đi, nếu muốn giữ ngài ấy ở lại thì phải bắt tiểu nha đầu này xin lỗi với Nhu Nhi tỷ!"

Đôi mắt đắc ý lại lần nữa liếc nhìn về phía Hỏa Hỏa, nét mặt Diệp Kỳ lộ ra vẻ vui sướng khi người gặp họa, cô ta dường như có thể nhìn thấy được tình cảnh Diệp Hi Mạch cưỡng ép Hỏa Hỏa xin lỗi Tiết Nhu Nhi.

Trên khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng cứng rắn của Diệp Hi Mạch, một tia kích động vừa hiện lên đang chậm rãi biến mất, đôi bàn tay đang ấn chặt lấy vai Diệp Kỳ cũng chầm chậm buông lỏng ra.

"Diệp Kỳ, những chuyện khác ta đều có thể đáp ứng, duy chỉ có chuyện này là tuyệt đối không được!"

Nụ cười trên mặt Diệp Kỳ tức khắc liền cứng đơ lại, cô ta kinh ngạc đến nỗi trừng lớn hai mắt, biểu tình không thể nào tin được: "đại ca, đến thời khắc này rồi mà huynh còn che chở cho con nha đầu này? Ngay cả bệnh tình của nghĩa mẫu huynh cũng không màn sao?"

Diệp Kỳ không thể tin được người đại ca mà cô ta luôn sùng bái lại là người như vậy! Vì một người ngoài mà ngay cả nghĩa mẫu cũng không quan tâm.

"Đừng nói nữa! Bất luận thế nào, ta cũng sẽ không đồng ý!"

Ánh mắt Diệp Hi Mạch trở nên lạnh lùng, khuôn mặt mất đi hết mọi cảm xúc.

Lão giả kia cũng chau mày, trong mắt lão ta, bắt một con tiểu nha đầu xin lỗi là một chuyện rất đơn giản, nhưng không dự đoán được, Diệp Hi Mạch lại sống chết không chịu đồng ý.

"Sư phụ!" Tiết Nhu Nhi vội kéo kéo ống tay áo của lão giả, thấp giọng nói: "đừng quên mục đích của chúng ta tới nơi này!"

Một câu này, Tiết Nhu Nhi đã cố tình nói rất nhỏ, nhưng trước mặt hai con yêu nghiệt như Vân Lạc Phong và Vân Tiêu, dù Tiết Nhu Nhi đã nói rất nhỏ thì hai người họ đều nghe thấy rất rõ ràng không sót một chữ!

Vân Lạc Phong nhợt nhạt nhướng mày, thân mình lười biếng dựa lưng vào một cây cột lớn, như cười như không mà tà tà liếc mắt nhìn Tiết Nhu Nhi, trong mắt mang theo tia sáng không rõ ý vị.

Còn về Vân Tiêu....

Bỏ đi!

Mặc kệ mục đích của Tiết Nhu Nhi đến đây là gì? Chỉ cần không liên quan đến Vân Lạc Phong, vậy thì không có quan hệ gì với hắn cả.

Hắn sẽ không lãng phí thời gian với những người dư thừa.

"Lão phu đại nhân tất có đại lượng*, cũng chẳng so đo làm gì với một con tiểu nha đầu!" lão giả cao ngạo liếc nhìn Hỏa Hỏa, sau đó lại chuyển ánh mắt sang người Diệp Hi Mạch, nói: "nói thật cho ngươi biết! Nếu không phải đồ đệ ta ra mặt hết lòng câu xin, ta cũng chẳng thèm ra tay chữa bệnh cho các ngươi! Bây giờ ta ra tay, phí chẩn bệnh cũng không thể thấp, ngươi đưa trước cho ta một lọ Tụ Linh Dược, ta sẽ chẩn bệnh cho Diệp phu nhân!"

Đọc truyện chữ Full