TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 618: Thực lực của Tiêu Sở Hà

Tiêu Sở Hà thật giống như đại địa khôn cùng, đao pháp của Thẩm Thiên Lãng nhìn như rất mạnh liệt, nhưng lại nào có thể thoáng cái bao phủ hết đại địa, từ đầu đến cuối, Thẩm Thiên Lãng ngay cả một chút hi vọng phản kích cũng không có, bị động gặp chiêu phá chiêu, lâm vào tiết tấu của Tiêu Sở Hà, trông thấy chiến đấu như vậy, ngay cả Tạ Bách Đình cũng nhịn không được thấy lạnh cả người, hắn tự nhận là dưới tình huống thực lực ngang bằng, việc chiến thắng Tiêu Sở Hà chỉ nắm chắc được ba bốn thành thôi.

- Phân Hải Đao Tiêu Sở Hà, lợi hại!

Cao Trường Thiên có thể trở thành trưởng lão Tri Mạc Vấn, quan sát thực lực Tông Sư Linh Hải Cảnh trên thiên hạ, thực lực bản thân tự nhiên không kém, cũng là một gã Tông sư Linh Hải Cảnh, hắn nhìn ra, Thẩm Thiên Lãng rất rất mạnh, top 20 có vẻ có chút không chắc chắn, nhưng top 25 thì không có vấn đề gì, nếu đổi đối thủ thành người khác, chiến đấu khẳng định thập phần kịch liệt, chiêu so chiêu trùng trùng điệp điệp, nhưng đối thủ của hắn lại là Tiêu Sở Hà, hắn không thể làm được chút gì cả, ngay cả một lần phản kích hữu hiệu cũng không có.

- Tiêu Sở Hà, ngươi cũng có thể xếp vào top 15 Tông Sư Bảng!

Cao Trường Thiên tuyên bố. Truyện Tiên Hiệp -

Mọi người đối với nội dung mà Cao Trường Thiên tuyên bố cũng không nghi ngờ lắm, nhỏ giọng nghị luận.

- Trận chiến đấu này quá bình thường, nhưng sao ta lại nổi da gà chứ.

- Ta cũng thế.

- Các ngươi có cảm giác được không, Thẩm Thiên Lãng như phi trùng trong mạng nhện, dù giãy dụa thế nào, đều rơi vào trong miệng Tri Chu.

Có người biểu đạt ra giải thích chuẩn xác nhất.

Đánh bại Thẩm Thiên Lãng, Tiêu Sở Hà mặt không đổi sắc, ánh mắt chuyển hướng sáng Kiếm Chi Tông Lục Thiếu Du thần sắc hờ hững

- Lục Thiếu Du, một năm sau, ta hướng ngươi tuyên chiến.

- Có thể!

Lục Thiếu Du thản nhiên nói.

- Lại là ước chiến một năm sau!

Mọi người hưng phấn, cộng thêm Độc Cô Tuyệt và Diệp Trần nữa, một năm sau, sẽ có hai trận quyết đấu kịch liệt, bất kể thế nào, một năm sau, bọn hắn tất nhiên sẽ đến xem cuộc chiến.

Sau khi chiến đấu giữa Thẩm Thiên Lãng và Tiêu Sở Hà kết thúc, Cửu Long Hồ yên tĩnh lại.

- Chúng ta đi thôi!

Diệp Trần biết rõ tiếp theo không có ngươi ước chiến nữa rồi, cho dù ước chiến, cũng chỉ là hạng tôm tép thôi.

Người rời đi ngày càng nhiều, cứ như vậy, Cửu Long Hồ mấy hôm trước còn rất náo nhiệt giờ lại nhân tẩu trà mát* ( nhân tẩu trà mát: người đi rồi, trà nguội lạnh, ý ở đây mọi người đã rời đi nên không còn náo nhiệt nữa), triệt để kết thúc, bất quá tuy rằng kết thúc rồi, nhưng về chuyện xảy ra mấy ngày nay, tất nhiên sẽ lưu truyền ở Thiên Vũ Vực trong thời gian rất lâu, trở thành đề tài nói chuyện của mọi người khi trà dư tửu hậu.

Mà về chuyện Tông Sư Bảng, tự nhiên sẽ mượn miệng của mọi người, truyền khắp thiên hạ, tiếp tục tạo lên một phen phong ba.

Bầu trời mây mù cuồn cuộn, một phi hành khôi lỗi trông giống phi cầm giương cánh bay vút, lơ lưng trên biển mây không bờ bến.

Lưng của phi hành khôi lỗi rộng rãi bằng phẳng, đủ để sáu bảy người ngồi lên trên, đương nhiên, hiện giờ trên đó chỉ có Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thôi.

Diệp Trần hai tay vòng qua ôm lấy Mộ Dung Khuynh Thành, lúc hô hấp tràn đầy mùi hương thân thể của đối phương.

Hai người từ lúc ở Huyền Minh thành, liền bắt đầu trở nên thân mật, ngoài trừ chưa làm chuyện nam nữ ra, nhưng thứ khác đều đã làm rồi, mà Mộ Dung Khuynh Thành lúc này trên mặt cũng không mang hắc sa, toàn bộ khuôn mặt tuyệt mỹ hiện rõ ra trước mặt Diệp Trần.

Mi như thúy vũ, da như mỡ dê, mũi đẹp cao vút, mắt như sao sáng, đôi môi không điểm mà hồng, hơn nữa so với thường nhân còn hồng hơn một chút, tóc đen mềm mại theo tai chảy xuống dưới, có mấy sợi phớt qua chóp mũi Diệp Trần, nhẹ nhàng ngửi một cái, mũi tràn ngập hương, thấy Diệp Trần nhìn chằm chằm nàng, hai má Mộ Dung Khuynh Thành hiện lên một tia đỏ ửng.

- Túy ngọa mỹ nhân tất, tỉnh chưởng sát nhân kiếm.*

( Ý nghĩa đại khái là: có mỹ nhân nằm kề, thì đôi tay nên sờ sờ một phen, ka ka)

Cảm nhận thân thể mềm mại không xương trong lòng, trong đầu Diệp Trần tự nhiên xuất hiện một câu.

Kiu kiu!

Trong lúc hai người thân mật, dưới vân hải đột nhiên có một con tứ trảo yêu cầm vọt lên, yêu cầm này so với phi hành khôi lỗi của Diệp Trần còn lớn hơn mấy lần, cặp mắt phảng phất như đèn pha, cả người uốn lượn khí tức đỏ đậm hóa đen, hung ác vô cùng.

Tứ trảo yêu cầm tính thích huyết thực, nhất là sinh mệnh có huyết nhục, nhục thể cường hãn càng là thứ nó yêu thích, Diệp Trần đã tu thành tam giai Linh Khu, cường độ thân thể tự nhiên không phải bàn, mà Mộ Dung Khuynh Thành Ma Khu, nếu luận về mặt sinh mệnh thì còn trên cả Diệp Trần, khiến lòng của con tứ trảo yêu cầm kia cảm thấy ngứa ngáy không thôi.

Thấy Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành tu vị đếu chưa đạt đến tu vi Linh Hải cảnh hậu kỳ, tứ trảo yêu cầm hét lớn một tiếng, vồ về phía hai người, bốn cái móng vuốt xé rách trường không.

Thương!

Tay trái ôm Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Trần bạt Hoàng Kim Kiếm, chém ra một kiếm.

Phốc xuy!

Một cái đầu chim cực lớn bay lên trời, thi thể của tứ trảo yêu cầm cũng bị chia lìa, xa xa dừng ở phía sau phi hành khôi lỗi, rớt xuống vân hải.

- Tứ trảo yêu cầm bình thường sinh hoạt ở Bắc phương Vực Quần, nhiều nhất là ở Hoang Hỏa Vực, xem ra rất nhanh sẽ đến Hoang Hỏa Vực rồi.

Mộ Dung Khuynh Thành nói.

Rời đi Cửu Long Hồ, hai người bay không ngừng nghỉ, trực tiếp tiến đến Bắc phương Vực Quần Hoang Hỏa Vực, dù sao kỳ hạn phát tác của Vô Ảnh Độc đã ngày càng gần rồi.

Cho Hoàng Kim Kiếm vào trong vỏ, Diệp Trần phóng xuất linh hồn lực ra, lan tràn xuống dưới vân hải, lập tức nói:

- Đến Thiết Vũ Giang.

Phía trước của Thiết Vũ Giang chính là Hoang Hỏa Vực.

Bờ Thiết Vũ Giang, một hắc bào nhân và một thải y lão giả đứng ở trên mõm đá ngầm.

Ầm ào ào!

Điểu thi không đầu rơi xuống trong Thiết Vũ Giang, làm bọt nước bắn tung tóe đầy trời.

- Một kiếm miểu sát tứ trảo của ta, đây cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Thải y lão giả cũng không phải là yêu thú, nhưng đồng tử lại là thị đồng, toát ra ngũ thải quang mang quỷ dị.

Hắc bào nhân âm trầm nói:

- Tiểu tử này tiến bộ rất nhanh, nếu lại cho hắn ít thời gian nữa, chỉ sợ dưới Sinh Tử cảnh, không người nào có thể chế trụ, muốn có được bí pháp Bất Tử Chi Thân, chỉ có cơ hội lần này, bỏ qua lần này, ngươi và ta cũng không cần nghĩ đến nữa, có lẽ nên bán tin này cho người khác đi thôi.

Hắc bào nhân đúng là Âm Ma Tông.

Đọc truyện chữ Full