TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
444: Con Không Thiệt Thòi!

Thu Lương Nhạc nhìn HạAn Nhiên đầy hoài nghi.

HạAn Nhiên cũng ngẩn ra.

Cô không ngờ Tôn Lão vừa rồi nói giúp Lãng Mặc, lại còn thuận miệng ném bom tấn ra ngoài.

Đối mặt với ánh mắt dò xét của Thu Khanh Khanh lúc này, cô không khỏi có chút áy náy.

Giống như bị bố mẹ bắt quả tang yêu sớm vậy.

Nhìn thấy bộ dạng trúng tim đen của Hạ An Nhiên, Thu Lương

Nhạc chắc chắn là Tôn Lão không nói lung tung

Một giây trước, Thu Lương Nhạc vẫn mang trong mình phong thái của một người thầy, giây tiếp theo liền gầm lên: “Tôi biết, tên xấu xa đó, không phải là loại người tốt, thực sự đã lấy đi học trò của tôi!”

Thu Lương Nhạc vô cùng tức giận, đứng dậy vỗ bàn, “Tôi sẽ giết tên họ Lăngđó !!!”

Rống xong, ông ấy định lao ra khỏi phòng riêng.

cố Kì, Mạnh Kiệt và Phó Tân đều bước tới và ngăn Thu Lương Nhạc lại.

Cố Kì đứng bên cạnh nói: “Thưa thầy, đừng tức giận, thầy phải tu thân dưỡng tính”

Thu Lương Nhạc gầm gừ, “Tu thân dưỡng tính cái con khỉ, học trò của tôi xong đời rồi!”

Phó Tân sẵn sàng bày tỏ ý kiến của mình, “Thật sự Lăng thiếu gia không xấu, tôi biết, anh ấy và cô Hạ là duyên trời định!”

Thu Lương Nhạc càng tức giận

hơn,” Cậu đã biết mối quan hệ giữa hai người họ rồi, nên cậu mới không muốn hẹn hò, đúng không? ”

Mạnh Kiệt ở bên nói giúp Phó Tân,“ Chú Nhạc, chú không thể để cho đàn em của tôi làm người thứ ba! ”

Thu Lương Nhạc càng tức giận hơn.

Đây là một đám người hùa lại ngăn cản ông sao?

Nó rõ ràng là đổ thêm dầu vào lửa!.

Cảnh tượng lại rơi vào hỗn loạn một lần nữa.

Hạ An Nhiên không ngờ rằng Thu Lương Nhạc biết tin cô có thai sẽ tức giận như vậy, còn muốn giết người.

Nhưng ông ấy có thể là đối thủ của Lăng Mặc sao?

Không phải!

Không chừng, nếu đụng vào Lăng Mặc, ông ấy có thể bị biến thành một mẫu vật sống.

Sau một hồi xem trò hề, HạAn Nhiên đứng dậy ân cần nhắc nhở Thu Lương Nhạc, “Thưa thầy, dù sao anh ấy cũng là cha của con con.

Thầy có thể để con con sinh ra mà không có cha được sao?”

Khi Thu Lương Nhạc nói chuyện với HạAn Nhiên, giọng điệu cùa ông ấy rõ ràng được hạ thấp hơn rất nhiều, “Cậu ta vốn là một con ma sống ngắn ngủi, con cùa con một ngày trước không có cha, một ngày sau cũng không có cha, có gì khác biệt sao?”

“Nhưng mà, con thật sự hy vọng anh ấy có thể ở bên con cùa con

được thêm ngày nào hay ngày đó”

Đau khổ cúi đầu xuống, đáng thương nói:“Con không muốn đứa bé này giống như con, một đứa trẻ mồ côi.

Thu Lương Nhạc nhìn thấy sự yếu đuối mỏng manh của Hạ An Nhiên, và ngay lập tức nghĩ về cuộc đời của cô ấy, ông ấy ngừng công kích.

Thu Lương Nhạc trờ lại vị trí cùa mình và nói: “Trước hết, thầy sẽ buông tha cho cái đầu heo đó!”

HạAn Nhiên cười nhẹ với Thu Lương Nhạc, “Con biết, thầy tốt với con nhất.

Thu Lương Nhạc gật đầu và nói trong lòng ngọt ngào, “Ai bảo ta là … Thầy của con!”

Tuy rằng tâm tình tốt mấy giây, trong mắt hiện lên một tia tức giận,” Nói đi, là thằng nhóc họ Lăng cưỡng bức con sao? Thầy biết ngay nó không phải là loại tốt lành gì!”

Để xoa dịu cơn tức giận của ông ấy, HạAn Nhiên tựa vào taithấp giọng nói:” Thật ra, là con nhìn

thấy bộ dạng anh ấy đẹp trai như vậy, hơn nữa còn thông minh hơn người, trong lúc nhất thời không kiềm chế được mình, đã “ăn” anh ấy”

Thu Khanh Khanh vẫn còn đang ngẩn ngơ, giật mình, nhìn Hạ An Nhiên vô cùng kinh ngạc, “Thật sao?”

HạAn Nhiên đắc thắng, “Chà, từ khi nào thầy nghĩ con phải chịu thiệt thòi vậy?”

Thu Lương Nhạc cau mày, có lý do khiến ông khó hiểu “Nhưng con đâu phải là đối thủ cùa cậu ta?”

HạAn Nhiên tiếp tục thấp giọng,”

Lúc đó anh ấy mới tỉnh lại… anh ấy mới không phải đối thủ của con.

Cô ấy cũng khống biết xấu hồ khi nói rằng lúc anh ấy còn sống đời sống thực vật, cô đã làm điều đó với anh

Không phải cô cũng đã biến thành một tên cầm thú biến thái sao?

Để hình tượng của mình tốt hơn một chút, cô chỉ có thể nói dối một chút.

Hạ An Nhiên tiếp tục: “Theo góc

độ di truyền mà nói, Lăng Mặc diện mạo đẹp trai, chì số IQ cũng rất cao… Con của con sau này, có thể kém cỏi được sao?”

Thu Lương Nhạc bắt đầu suy nghĩ sâu sắc, “Nếu có thể tập hợp được ưu điểm của cả hai người, đứa bé nàysẽ vô cùng xuất sắc … Mắt chọn gen của concũng không tồi”

HạAn Nhiênn vội vàng nói,” Không phải! Con là ai chứ, thị lực của con có thể không tốt sao? Hơn nữa, đó là bởi vì con đã “ăn” anh ấy, nên mới cảm thấy rằng

phải bù đắp cho anh ấy, vì vậy

con đã nhờ thầy giới thiệu Tôn Lão cho con.

Thu Lương Nhạc gật đầu,” Đúng vậy, chúng ta không thể quên nguồn gốc của mình! Nếu con đã có được gen của cậu ta, cũng không thể vứt bỏ cậu ta như mảnh vải vụn.

Hạ An Nhiên thấp giọng nhắc nhở ông ấy,” Chuyện này thầy không được kể cho người khác.

Lăng Mặc là người trọng thể diện, nếu để cho người khác biết anh ấy bị con bắt nạt, anh ấy thật sự không còn mặt mũi nào.

Thu Lương Nhạc hứa,“Con cho rằng thầy sẽ đi nói lung tung sao? H

Kể từ đó … Thu Lương Nhạc, người vẫn còn khó chịu, dần dần cải thiện tâm trạng của minh.

Mấy người có mặt ở đây đều có chút khó hiểu, HạAn Nhiênđâ nói gì với ông ấy?

Tuy nhiên, cố Kì không ngạc nhiên trước tình huống này.

Mỗi khi cơn giận của giáo sư bùng nổ, học muội đều có thể xoa dịu thầy bằng một vài câu

nói.

Học muội lợi hại vẫn là học muội lợi hại.

Ở Viện nghiên cứu có thể làm cho giáo sư trở thành “nô lệ của con gái”.

Còn khi ra ngoài, lại gây tai họa cho Diêm Vương sống!

Sau khi HạAn Nhiên dỗ dành Thu Khanh Khanh xong, cô mới thở phào nhẹ nhõm nói.

Học muội lợi hại vẫn là học muội lợi hại.

Ở Viện nghiên cứu có thể làm cho giáo sư trở thành “nô lệ của con gái”.

Còn khi ra ngoài, lại gây tai họa cho Diêm Vương sống!

Sau khi HạAn Nhiên dỗ dành Thu Khanh Khanh xong, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Thu Khanh Khanh bởi vi biết cô đang mang thai, nên trong suốt quá trình án đã chăm sóc cô rất tốt.

Biết rằng cô ấy sẽ nôn mửa khi thấy các món thịt, ông ấy ngay lập tức gọi rất nhiều rau.

Kết thúc bữa ăn tối, HạAn Nhiên đứng dậy đi vào toilet.

Sau khi Hạ An Nhiên rời đi, Thu Lương Nhạc đến gần Tôn Lão và nghiêm nghị hỏi: “Tình trạng thể chất của thằng nhóc họ Lăng đó thế nào? Cậu ấy có thể sống được bao lâu?”

Tôn Lão trả lời một nẻo, nhìn chằm chằm Thu Lương Nhạc , “Ông lo lắng, cô ấy dành quá nhiều tình cảm cho Lăng Mặc, phải không?”

Vừa rồi lúc ăn cơm, Tôn Lão cũng đã biết, Thu Lương Nhạc “so đo” với Lăng Mặc.

Tôn Lão và Thu Lương Nhạc quen nhau nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không biết tính tình của nhau sao?

Làm sao một người ở độ tuổi năm mươi lại có thể thực hiện những động thái thăm dò ấu trĩ

như vậy?

Phương diện này, rõ ràng là nó ẩn chứa ý nghĩa sâu xa.

Thu Lương Nhạc bị Tôn Lão nói đúng tim đen, lông mày khẽ cau lại, “Tôi sẽ không ngăn cản nếu yêu đương với người binh thường, nhưng ông xem, cô ấy chọn người yêu như thế nào, một tên Diêm Vương sống, chẳng còn sống được bao lâu.

! Tôi không muốn cô ấy đặt quá nhiều tình cảm vào một người sắp chết”

HạAn Nhiên có vẻ vô tâm, nhưng thật ra rất mềm mại ngọt ngào,

dễ thương đáng yêu.

Một khi tiểu hồ li này dành tinh cảm thật lòng, cô ấy sẽ lao cả người vào.

Làm sao ông ấy có thể nhìn cô đặt trọn trái tim mình vào một người đàn ông không thể cùng đi đến cuối cuộc đời?.

Đọc truyện chữ Full