Ngay từ đầu, Thu Lương Nhạc đã rất lo lắng cho HạAn Nhiên, nhưng ông không dễ dàng nói chuyện để cô đoạn tuyệt quan hệ với đối phương.
Lần này ông đặc biệt đến thành phố Lô Hải, muốn cố gắng hết sức để “phá rối” mối quan hệ giữa cô và bạn trai.
Trong cuộc “thăm dò” hôm nay, cho dù Lăng Mặc có giúp đỡ thì thực ra cũng vô ích.
Ông ấy sẽ nói rằng Lăng Mặc
thật ngu ngôc và không có não.
Chung lại, sự “thăm dò” hôm nay của ông chỉ là vỏ bọc, dù kết quả có ra sao, ông cũng muốn Hạ An Nhiêntránh xa anh càng xa càng tốt.
Nhưng không nghĩ tình hình lại phức tạp như vậy!
Lăng Mặc thực sự đã làm cho bụng của Hạ An Nhiên to lên.
Hừ!
Làm sao Thu Lương Nhạc có thể tin những gì HạAn Nhiên nói?
Rõ ràng là cô ấy đang nói giúp cho tên Diêm Vương sống!
Giúp anh ấythu hút hỏa lực!
Nhưng ông không muốn Hạ An Nhiên khó xử, nên chỉ có thể giả vờ “tin” lời cô nói.
Tôn Lão thấy hết suy nghĩ của Thu Lương Nhạc, nhấp một ngụm trà, “Cô ấy là một cô gái thông minh và tốt bụng, tôi tin rằng người tốt sẽ được đền đáp.
”
Thu Lương Nhạc khịt mũi, “Thôi đi, cái gì mà người tốt sẽ được đền đáp, tai họa để lại ngàn năm
thì có!”
Tuy nhiên, bây giờ Thu Lương Nhạc không biết làm thế nào để khuyên can HạAn Nhiên.
Bản thân tiểu hồ ly cũng không biết, cô sớm đã bị mắc kẹt trong đó rồi.
Sau khi HạAn Nhiên ra khỏi phòng riêng, Phó Tân cũng đi theo.
Hắn chạy đến trước mặt HạAn Nhiên và lúng túng nói: “Chị dâu,
thật trùng hợp!”
HạAn Nhiên biết rằng Phó Tân sẽ đi theo.
Cô ôm một cánh tay, liếc nhìn hắn “Cậu nói xem, nếu ông chù của cậu biết hôm nay hai chúng ta suýt chút nữa thì hẹn hò, chuyện gì sẽ xảy ra?”
Phó Tân lập tức quỳ xuống, “Chị dâu, xin hãy giơ cao đánh khẽ, dù sao cũng không nên nói lung tung trước mặt ông chủ, nếu không ngày mai tôi không thể nhìn thấy mặt trời.
”
Hạ An Nhiên uy hiếp:” Vậy vừa rồi thầy tôi có nói gì, cũng đừng nói lung tung trước mặt anh ấy ! Nếu tôi biết được, thì tôi ở trước mặt ông chủ cậu, nói ra cái gì, cũng không có gì lạ!”
HạAn Nhiên thực sự không muốn Lăng Mặc biết rằng, Thu Khanh Khanh có bất cứ thành kiến nào với anh.
Cô hi vọng rằng mọi người có thể yên ổn, bình yên hơn một chút!
Phó Tân vô ngực hứa: “Đừng lo, tôi nhất định sẽ không nói nhảm!”
Thấy Phó Tân đảm bảo, HạAn Nhiên đi vào toilet mà không vướng bận gì.
Sau khi nhìn bóng lưng của Hạ An Nhiên biến mất, Phó Tân đi sang một bên và lấy điện thoại di động ra.
Nói với Lăng Mặc ở đầu dây bên kia: “Ông chủ, anh nhất định phải lấy lòng giáo sư Thu Lương Nhạc, ông ấy rất quan trọng với chị dâu! Nếu anh không cố gắng, không chỉ chị dâu, mà ngay cả con của anh cũng không còn! ”
Phó Tân cảm thấy cuộc sống
thực sự khó khăn!
Hắnbị ông chủ ép đi làm điệp viên ngầm thì cũng thôi đi.
Lại còn bị chị dâu đe dọa!
Tại sao hắn phải gánh nhiều gánh nặng không phải của hắn như vậy
HạAn Nhiên từ toilet đi ra, cảm thấy có chút nhàm chán nên đi đến cửa sổ bên hành lang hít thở một hơi.
Khi nghĩ về tất cả những thứ lộn xộn ngày hôm nay, cô đột nhiên bị ôm từ phía sau với một cảm giác khó chịu.
HạAn Nhiênliền phản xạ chuẩn bị đá đối phương.
Nhưng người đàn ông này rõ ràng biết rằng cô ấy sẽ làm điều này, cho nén đã kiềm chặt chân
CÔ.
HạAn Nhiên lập tức thò tay vào túi để cho tên này nếm mùi đau đớn.
Nhưng vừa thò tay vào túi, trên
đầu đã nghe thấy một giọng nói lạnh lùng vang lên, “Cô lại dùng thuốc độc?”.