TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 151

Chương 151: Đánh gãy hai chân!

Con chó hoang to lớn nhe nanh vuốt đầy máu của mình lao về phía Na Na!

Na Na kêu lên một tiếng thảm thiết, tiếng leng keng của sợi dây sắt vang lên khắp nhà kho!

Con chó hoang bị xích ở cổ, phía sau là một sợi dây sắt dài buộc vào cột thép ở một bên.

Cái miệng to lớn gớm ghiếc và những chiếc răng nanh sắc nhọn của con chó hoang chỉ cách Na Na một bàn tay!

Na Na sợ đến mức cuộn tròn người lại thành quả bóng, cả người run lên bần bật!

“Bố ơi, bố ơi… mau đến cứu Na Na, cứu Na Na…”

Cô bé tội nghiệp bất lực bị con chó hoang dọa cho sợ hãi ngất đi, cô bé ngã xuống đất, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm câu nói này.

Con chó hoang cũng ngừng kêu ầm ĩ, nó liếc nhìn Na Na đang run rẩy cuộn tròn trên mặt đất, bước tới, sau đó lại xoay người đi về phía chuồng của mình, chậm rãi nằm xuống, liên tục liếm hai chân trước của mình.

Thì ra vết máu trên chân trước của nó là do con người làm bị thương!

Một lúc lâu sau, Na Na mới mở mắt ra, kinh ngạc ngồi dậy, ôm hai chân ngồi trong góc, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm con chó hoang đang nằm cách xa trên mặt đất!

Con chó hoang thích thú liếc nhìn Na Na, sau đó lại nằm xuống.

Na Na quan sát một lúc, mạnh dạn tiến về phía con chó hoang…

Con chó hoang cảnh giác liếc nhìn Na Na, có thể trong mắt nó, Na Na không có chút uy hiếp nào, nó chỉ liếc mắt vài cái, sau đó lại cúi đầu nằm xuống.

Na Na bước từng bước tới bên cạnh con chó hoang, ngồi xổm xuống, thử vươn bàn tay nhỏ bé sờ đầu chó hoang, yếu ớt nói: “Chó ơi, đừng sợ, lát nữa bố sẽ đến cứu Na Na, cũng sẽ cứu mày, bố Na Na lợi hại lắm, một mình bố có thể đánh bao nhiêu người đấy”.

Chó hoang có vẻ rất hưởng thụ cảm giác được Na Na vuốt ve, nó lắc cái đầu, liếm bàn tay nhỏ bé của Na Na, phát ra âm thanh khịt khịt.

Na Na bị chó hoang liếm tay bật cười khúc khích, khi nhìn thấy vết thương trên chân trước của chó hoang, Na Na vội vàng lấy đai váy của mình, cẩn thận băng bó cho chó hoang rồi nói: “Đây là mẹ dạy Na Na đấy…”

Sau khi băng bó xong, Na Na nằm xuống, dựa vào chó hoang, thì thầm: “Bố nhất định sẽ đến cứu Na Na…”

Cạch cạch cạch!

Đột nhiên, cánh cổng sắt mở ra!

Hai thanh niên trẻ tuổi cầm gậy bóng chày trên tay bước vào!

Con chó hoang to lớn đột nhiên đứng lên chặn trước mặt Na Na, hai mắt đỏ au, sống chết nhìn chằm chằm vào hai thanh niên đó, nhe răng nanh sắc nhọn, phát ra âm thanh gầm gừ!

Hai thanh niên đó nhìn thấy con chó hoang đang bảo vệ Na Na, lập tức cười khẩy: “Ái chà! Thú vị thật đấy, một con chó hoang bảo vệ một đứa con hoang! Dám nhe nanh múa vuốt với ông mày à, ông đánh chết mày!”

Nói xong, tên thanh niên đập gậy bóng chày trên tay vào giá thép bên cạnh để chọc tức con chó hoang!

Con chó hoang to lớn lại gầm lên, lao về phía trước một cách hung tợn!

Tên thanh niên đó cũng sửng sốt, đứng không vững, ngã phịch xuống đất!

Cũng may, hắn đứng ngoài phạm vi tấn công của con chó hoang, toàn bộ nhà kho vang vọng tiếng dây xích bị kéo lê trên mặt đất!

Tên thanh niên còn lại thấy người anh em của mình bị chó hoang làm cho hoảng sợ té ngã, lập tức bật cười chế nhạo: “Lục Tử, anh có được không thế, vậy mà lại bị con chó hoang dọa ngã lăn quay ra đất…”

Tên Lục Tử lập tức phẫn nộ, hắn đứng dậy, ánh mắt tóe lửa nhìn chằm chằm con chó hoang, rống lên: “Chết tiệt! Dám xông tới đòi cắn ông mày, ông mày đánh chết mày!”

Nói xong, Lục Tử cầm gậy bóng chày xông về phía chó hoang đánh cho nó một trận nhừ tử!

Bởi vì con chó hoang bị xích, lúc đầu nó còn gầm gừ vài tiếng, nhưng sau đó chỉ đành chịu đựng bị đánh!

Tiếng chó hoang kêu lên thảm thiết vang vọng khắp nhà kho.

Na Na trốn ở một bên, nhìn thấy con chó hoang bị đánh một cách đau đớn ngã xuống đất, hộc máu miệng, cô bé liền khóc nức nở nhào lên, quỳ rạp xuống đất, túm lấy gấu quần của Lục Tử, hét lớn: “Anh ơi, xin anh đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, nó sắp bị đánh chết rồi, hu hu hu…”

Bụp!

Lục Tử thẳng thừng đá Na Na ra, Na Na bị đá một nhát vào bụng, cô bé ôm bụng ngã xuống đất, ứa nước mắt nhìn con chó hoang đau đớn kêu gào thảm thiết đang nằm trên vũng máu.

“Chết tiệt! Đứa con hoang như mày lại còn cầu xin cho con chó này cơ đấy! Vậy bây giờ ông đây sẽ đánh mày!”

Lục Tử xoay người, bước từng bước về phía Na Na, cầm gậy bóng chày dính máu trong tay.

Na Na run lên vì sợ hãi, cô bé khó khăn bò dậy, lùi từng bước vào trong góc tường, khuôn mặt lấm lem sợ hãi đầy nước mắt ngước lên nhìn Lục Tử cao lớn trước mặt trông không khác gì ác quỷ đến từ địa ngục.

“Hu hu hu, đừng đánh em mà, đừng đánh em mà, bố em rất lợi hại đấy, bố nhất định sẽ đến cứu em, sẽ đánh chết mấy người…”, Na Na khóc.

Lục Tử cười khẩy, nói: “Bố mày cũng chỉ là một con chó hoang thôi mà đòi cứu mày à? Mày đừng nằm mơ nữa! Mày đợi bị bọn tao bán vào trong núi làm con dâu cho nhà người ta đi!”

Nói xong, Lục Tử giơ cây gậy bóng chày trong tay lên, chuẩn bị đánh vào đầu Na Na!

Nếu như bị đánh như vậy, não Na Na rất có thể sẽ xảy ra vấn đề!

Tuy nhiên!

Tiếng chó sủa vang lên, con chó hoang nằm trong vũng máu đột nhiên vùng dậy, nhảy lên từ phía sau, há miệng nhe nanh sắc nhọn cắn mạnh vào cánh tay đang cầm gậy bóng chày của Lục Tử!

“Á á á! Chó chết, mày là đồ chó chết! Mày dám cắn ông mày à!”

Lục Tử bị chó hoang cắn vào cánh tay, máu chảy đầm đìa, hắn đau đớn quơ quơ nắm đấm, không ngừng đập mạnh vào đầu con chó hoang!

Nhưng con khó hoang vẫn không chịu nhả ra!

“Ông đây đánh chết mày!”, Lục Tử như phát điên, rút một con dao găm từ trong túi quần ra, đâm từng nhát vào người con chó hoang!

Ngay lập tức, trên đất bê bết máu, con chó hoang đó kêu lên vài tiếng, sau đó ngã xuống vũng máu, toàn thân không ngừng co giật!

Lục Tử thoát nạn, ôm cánh tay đầy máu của mình, tức giận dậm chân mấy phát!

“Mẹ kiếp! Mau đưa ông đến bệnh viện!”, Lục Tử hét lớn với người đàn ông bên cạnh.

Sau khi Na Na nhìn thấy hai tên đó rời đi, lập tức xông tới, nước mắt đầm đìa, nhìn chú chó hoang đang thở hồng hộc trong vũng máu, hét lớn: “Chó ơi, mày đừng chết, đừng chết mà, bố sẽ đến cứu Na Na sớm thôi, bố nhất định sẽ đến cứu mày, hu hu hu…”

Nhưng Na Na vừa dứt lời, chú chó hoang đã trút hơi thở cuối cùng.

Na Na nhào tới bên cạnh chú chó, khóc lóc thảm thiết.

Nửa tiếng sau, Lục Tử băng bó xong lại xuất hiện trong nhà kho.

Lúc này, sắc mặt hắn u ám bước vào, lập tức kéo bím tóc của Na Na, tàn nhẫn lôi cô bé ra khỏi nhà kho, ném xuống đất, hắn hét lớn: “Đồ con hoang! Đến giờ rồi, chúng tao sẽ tiễn mày đi!”

Na Na vô cùng kinh hãi, thân hình nhỏ bé quỳ rạp trên đất, hét lớn với Lục Tử: “Anh ơi, cầu xin anh tha cho Na Na…”

“Hừ! Tha cho mày, đừng có nằm mơ! Trước đó, tao sẽ phế hai chân của mày, tránh việc mày chạy lung tung!”

Lục Tử nói xong, rút một thanh thép ở bên cạnh, kéo lê thanh thép trên mặt đất, phát ra âm thanh đáng sợ, Na Na hoảng loạn vội vàng bỏ chạy!

Nhưng gã đàn ông kia đã túm lấy Na Na và đè cô bé xuống đất!

“Á, đừng mà, anh ơi đừng mà, hu hu hu, Na Na không làm chuyện gì xấu mà, bố ơi bố mau tới cứu Na Na…”, Na Na vùng vẫy khóc lóc, khuôn mặt sợ hãi đầm đìa nước mắt.

Khóe miệng Lục Tử nhếch lên, giơ thanh thép trong tay lên cao, hung hăng định đập vào chân Na Na!

Đọc truyện chữ Full