TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 218

Chương 218: Mày muốn chết!

Nhìn chén trà trước mắt, Khương Vy Nhan cẩn thận, không dám uống, nói xin lỗi: “Trưởng phòng Lý, tôi không thích uống trà lắm”.

Lý Sóc nghe thấy vậy, ngồi xuống đối diện, sắc mặt lập tức trùng xuống, lạnh lùng nói: “Sao cơ, tiểu thư Khương đây là xem thường Lý Sóc tôi à? Một chén trà cũng không chịu uống? Nếu đã như vậy, tôi nghĩ lô vật liệu đó của cô cũng không cần kiểm tra làm gì nữa”.

Khương Vy Nhan nghe thấy vậy, lập tức cười nói: “Trưởng phòng Lý, tôi không có ý đó, tôi…”

Nói xong, Khương Vy Nhan cũng hơi do dự, cầm chén trà lên, uống một ngụm nhỏ.

Lúc Lý Sóc nhìn thấy Khương Vy Nhan uống trà, cảm xúc của hắn thả lỏng hơn rất nhiều, tư thế ngồi cũng trở nên thoải mái hơn, dục vọng trong mắt cũng trở nên mãnh liệt hơn!

Thậm chí, hắn còn đứng dậy, tới ngồi bên cạnh Khương Vy Nhan, to gan lớn mật nắm lấy bàn tay nhỏ bé yếu ớt của cô, cười nói: “Tiểu thư Khương, cô có biết vì sao lô vật liệu lần trước không hợp quy cách không?”

Khương Vy Nhan bị hành động của Lý Sóc làm cho hoảng sợ, cô vội vàng rút tay ra, đứng lên, sa sẩm mặt mày, nói: “Trưởng phòng Lý, xin anh tự trọng! Nếu anh cứ như vậy thì tôi xin phép đi ra ngoài!”

Lý Sóc mỉm cười, không hề quan tâm đến sự cự tuyệt của Khương Vy Nhan, lập tức nói: “Tiểu thư Khương, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, thật ra có một số chuyện, không cần nói cô chắc cũng hiểu rõ, chỉ cần cô phục vụ tôi một đêm, giấy chứng nhận đủ tiêu chuẩn lập tức sẽ được hoàn thành xong, thế nào?”

Nghe thấy vậy!

Con ngươi trong mắt Khương Vy Nhan giãn ra, cô vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Sóc, nói: “Trưởng phòng Lý! Không ngờ rằng, anh lại là loại người như vậy!”

Nói xong, Khương Vy Nhan tức giận xoay người, chuẩn bị rời đi!

Nhưng đột nhiên cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn, trước mắt trở nên mơ hồ, cô loạng choạng vài bước.

“Ha ha ha, sao nào? Tiểu thư Khương, bây giờ có phải cô đang cảm thấy khó thở, đầu óc choáng váng, cả người nóng bừng, muốn cởi hết quần áo ra ngay không?”

Lý Sóc bình thản ngồi trên ghế sofa, nhấp một ngụm trà.

Còn Khương Vy Nhan lúc này hai má đỏ bừng, hô hấp trở nên gấp gáp hơn, bước chân loạng choạng, cô hoàn toàn không có đủ sức để bước ra khỏi căn phòng này!

Rõ ràng cánh cửa chỉ cách cô có hai mét, nhưng cho dù Khương Vy Nhan cố gắng nhấc chân lên thế nào cũng không thể tiến về phía trước được, cuối cùng, cô nghiêng người, ngã trên ghế sofa, yếu ớt nhìn Lý Sóc, mắng: “Trưởng phòng Lý, anh đã làm gì tôi rồi?”

Lý Sóc nở nụ cười xấu xa, nói: “Tiểu thư Khương không cần lo đâu, tôi chỉ là thêm một chút thuốc mê vào trong chén trà vừa rồi của cô thôi, loại thuốc này, có thể khiến người ta mất đi khả năng hành động trong vòng năm phút, sau đó, toàn bộ cơ thể cô sẽ trở nên bứt rứt khó chịu vô cùng, khao khát mãnh liệt được người khác vuốt ve…”

Nói xong, Lý Sóc đứng dậy với nụ cười dâm đãng, đi về phía Khương Vy Nhan, đưa hai tay chạm vào khuôn mặt trắng nõn của cô, nói: “Không hổ là người đẹp nhất Tu Hà, khuôn mặt này, thân hình này đúng là cực phẩm! Thật đáng tiếc, sao cô lại lấy một con chó hoang chứ? Người đẹp như thế này cần được người đàn ông khác yêu thương…”

Bốp!

Khương Vy Nhan dùng toàn bộ sức lực, tát vào mặt của Lý Sóc, gầm lên: “Trưởng phòng Lý! Anh làm như vậy là phạm pháp đấy! Nếu như chồng tôi biết, nhất định sẽ không tha cho anh đâu!”

“Ha ha ha!”

Lý Sóc nở nụ cười gian trá, nói: “Chồng cô? Con chó hoang ấy á? Ha ha ha, anh ta biết thì đã sao nào? Anh ta chẳng qua cũng chỉ là một tên vô dụng mà thôi! Còn Lý Sóc tôi, là trưởng phòng của Cục giám sát chất lượng! Tôi muốn bóp chết anh ta cũng chỉ đơn giản như bóp chết một con muỗi mà thôi! Tiểu thư Khương, sao cô biết là tôi muốn xâm phạm cô mà không phải là cô chủ động hiến thân mình cho tôi chứ?”

Nghe thấy vậy, toàn thân Khương Vy Nhan run lên!

Bây giờ cô cảm thấy mình không còn chút sức lực nào, sau đó bắt đầu thấy cơ thể nóng ran, trong lòng có một sự thôi thúc, một loại cảm giác muốn bùng cháy!

Nhìn thấy bộ dạng đau khổ chịu đựng của Khương Vy Nhan, Lý Sóc đứng trước mặt cô, lấy điện thoại ra, đặt ở vị trí quay phim thích hợp, cười nói: “Tiểu thư Khương, không nhịn được thì đừng nhịn nữa, tôi ở ngay đây này, một người đàn ông sống sờ sờ đang ở ngay đây này, chỉ cần cô muốn, chúng ta có thể làm những chuyện mà bây giờ cô đang khao khát được làm”.

Khương Vy Nhan chịu đựng trong tuyệt vọng, hàm răng trắng của cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng đến mức bật cả máu!

Lúc này, trợ lý Tiểu Triệu nhẹ nhàng gõ cửa, nói: “Trưởng phòng Lý, đã có báo cáo kiểm tra chất lượng rồi”.

Lý Sóc nghe thấy vậy, mở he hé cửa ra, lạnh lùng nhìn Tiểu Triệu, lấy tờ kết quả kiểm tra chất lượng từ trong tay Tiểu Triệu, sau đó nói: “Một tiếng tiếp theo không cho phép bất kỳ ai đến quấy rầy tôi!”

Rầm!

Nói xong, Lý Sóc đóng mạnh cửa lại, sau đó cầm tờ kết quả kiểm tra, cười lạnh lùng bước đến trước mặt Khương Vy Nhan, nói: “Tiểu thư Khương, báo cáo kiểm tra chất lượng đã có rồi, cô có muốn xem không?”

Lúc này, Khương Vy Nhan yếu ớt, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Lý Sóc, nói: “Trưởng phòng Lý, cầu xin anh, tha cho tôi, thả tôi ra đi”.

Lý Sóc làm sao có thể tha cho Khương Vy Nhan được, cơ hội tốt như thế này!

Hắn nhất định sẽ nếm thử mùi vị phụ nữ của Khương Vy Nhan!

Nói xong, Lý Sóc lấy tờ báo cáo kiểm tra ra, để trước mặt Khương Vy Nhan, nói: “Cô nhìn cho rõ, không đủ tiêu chuẩn! Lô vật liệu mới mà các cô mang tới, cũng không đủ tiêu chuẩn!”

Đây đương nhiên là báo cáo giả mà Lý Sóc làm ra.

Nghe thấy vậy, vẻ mặt Khương Vy Nhan tràn đầy ngạc nhiên và sửng sốt, nói: “Làm sao có thể vậy được? Trưởng phòng Lý, đây là lô vật liệu được chuyển tới từ nhà máy quân sự Tu Hà, hơn nữa, tôi cũng mang báo cáo kiểm tra chất lượng của nhà máy quân sự đến đây, chất lượng đã vượt qua 20% mức tiêu chuẩn của thị trường!”

Khương Vy Nhan hoàn toàn sững sờ, càng cảm thấy không tin được!

Lý Sóc nghe thấy vậy, khẽ cau mày lại, nghi hoặc hỏi: “Vật liệu của nhà máy quân sự Tu Hà? Khương Vy Nhan, cô đang lừa tôi sao? Nhà họ Khương nhỏ bé của cô làm sao lấy được vật liệu từ nhà máy quân sự Tu Hà chứ?”

Lý Sóc không tin, Khương Vy Nhan liền lấy từ trong túi ra bản báo cáo kiểm tra.

Lý Sóc vội vàng cầm lấy xem thử, đúng thật là bản báo cáo kiểm tra chất lượng của nhà máy quân sự, bên trên có đóng dấu của Sở chỉ huy quân đội Tu Hà!

Chuyện này…

Lý Sóc hoảng sợ!

Hắn không thể ngờ, người phụ nữ Khương Vy Nhan này lại có thể lấy được vật liệu từ nhà máy quân sự!

Không thể nào!

Tuyệt đối không thể nào!

Lý Sóc thẳng thừng xé nát tờ báo cáo kiểm tra chất lượng của nhà máy quân đội trong tay, cười khẩy: “Tờ báo cáo này nhất định là giả! Từ trước đến giờ tôi chưa từng nhìn thấy tờ báo cáo nào như vậy! Khương Vy Nhan, cô lại dám lừa tôi đây là vật liệu của nhà máy quân sự? Cô biết tội mạo danh vật liệu của nhà máy quân sự sẽ bị bắn chết không?”

“Làm giả? Sao có thể thế được… Đây rõ ràng là do bạn của chồng tôi đưa tới…”

Khương Vy Nhan sững sờ, nhìn tờ báo cáo chất lượng bị Lý Sóc xé nát, cảm thấy vừa đau lòng vừa thất vọng.

“Cô nói cái con chó hoang Tiêu Chính Văn?”

Lý Sóc nghe thấy vậy, lập tức hiểu ra, bật cười ha hả, nói: “Khương Vy Nhan à Khương Vy Nhan! Tôi nói này, gã chồng đó của cô chẳng phải là một con chó hoang sao? Anh ta có thể quen được người của nhà máy quân sự sao? Đừng nằm mơ nữa! Tôi thấy, anh ta tìm bừa một người rồi nói rằng đó là vật liệu của nhà máy quân sự thì có! Thế mà cô lại tin anh ta à?”

Khương Vy Nhan nghe thấy câu này, không ngừng lắc đầu, nước mắt lăn dài, nói: “Không! Không phải vậy! Tiêu Chính Văn sẽ không lừa tôi đâu…”

Lý Sóc cười khẩy một tiếng, đi đến trước mặt Khương Vy Nhan, nói: “Người đẹp à, nói thật cho cô biết, thật ra, hai lô vật liệu mà cô mang tới đều hợp tiêu chuẩn cả, chỉ là, tôi không muốn cho thông qua thôi, ở Cục giám sát chất lượng này, Lý Sóc tôi muốn sản phẩm của ai hợp tiêu chuẩn, thì nó sẽ hợp tiêu chuẩn! Không muốn sản phẩm của ai hợp tiêu chuẩn, thì dù cho ông trời có tới, cũng không hợp tiêu chuẩn được? Nói như vậy, cô hiểu không?”

“Anh… Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Khương Vy Nhan sợ hãi, lúc này cô mới biết, thì ra mọi chuyện đều là do Lý Sóc cố tình làm ra!

“Muốn làm gì à?”

Lý Sóc vặn hai tay, nở nụ cười xấu xa, xông đến chỗ Khương Vy Nhan, xé nát quần áo của cô, cười dâm đãng nói: “Đương nhiên là muốn ăn em rồi!”

Đột nhiên!

Bụp!

Cánh cửa văn phòng bị đá tung ra một cách thô bạo, toàn bộ cánh cửa vỡ ra thành nhiều mảnh!

“Dám động vào vợ tao, mày muốn chết đúng không!”

Một bóng người tức giận xông tới, phẫn nộ hét lớn, túm lấy cổ áo Lý Sóc, ném hắn ra ngoài!

Đọc truyện chữ Full