Chương 667: Một mình xông vào hộp đêm!
Một cuộc gọi của Tiêu Chính Văn khiến Tống Hậu Lượng hoảng sợ vô cùng.
Lưu Lôi là một trong bốn ông hoàng thế giới ngầm của Tu Hà đấy!
Tài sản đứng tên gã nhiều không đếm xuể, có hơn hai mươi hộp đêm và hơn chục sòng bạc ngầm.
Điều quan trọng nhất là Lưu Lôi được nhà họ Đàm ở Thượng Hỗ hậu thuẫn.
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn lại có thân phận cao quý là tư lệnh Sở chỉ huy quân đội Tu Hà, đừng nói là cường hào ác bá của một Tu Hà, cho dù nhà họ Đàm ở Thượng Hỗ đứng sau Lưu Lôi mò đến cũng phải biết tự cân sức mình.
Tống Hậu Lượng cung kính đáp lại: “Chủ soái, tôi lập tức điều quân đi bắt Lưu Lôi”.
Tiêu Chính Văn chèo lên chiếc mô-tô, phóng về phía hộp đêm Tử Vũ.
Long Nhất đi đầu dẫn theo Báo Tử vẫn còn đang hôn mê và năm trăm binh lính, bắt đầu lên đường tới hộp đêm Tử Vũ.
Lúc này, Tống Băng Văn đang dừng ở bên ngoài nhà tắm của nhà họ Cổ, cô ta nhìn chằm chằm vào trận chiến vừa xảy ra.
Tiêu Chính Văn đã đâm thẳng chiếc mô-tô vào nhà tắm của nhà họ Cổ, dứt khoát giết chết thuộc hạ của Cổ Bất Thiêm.
Sau Tiêu Chính Văn, gần một nghìn binh lính được trang bị vũ trang đầy đủ thuận thế lao vào nhà tắm.
Trên nóc nhà tắm nhà họ Cổ vang lên tiếng súng không ngớt.
Ngay cả Tống Băng Văn xuất thân từ đồn cảnh sát cũng hoàn toàn sững sờ!
Tiêu Chính Văn một mình giết tất cả đám côn đồ trong nhà tắm nhà họ Cổ và toàn bộ sát thủ của hộp đêm Tử Vũ.
Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn mặc bộ đồ đen lái xe thẳng về phía hộp đêm Tử Vũ, theo sau là năm trăm binh lính.
Tống Băng Văn cũng không dừng lại, cô ta lái xe van theo sát đám người Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn cưỡi xe mô-tô phóng nhanh trên đường, trừng mắt nhìn thẳng phía trước.
Một lúc sau, Tiêu Chính Văn lao vào hộp đêm Tử Vũ.
Bảo vệ của hộp đêm Tử Vũ nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn và hét lên: “Dừng xe, dừng xe!”
Tiêu Chính Văn phanh gấp, dừng chiếc mô-tô ở trước cửa hộp đêm Tử Vũ, đồng thời hất hai bảo vệ của hộp đêm xuống đất.
“Mẹ kiếp, mày bị mù à? Mày có biết đây là đâu không? Đây là hộp đêm Tử Vũ, là địa bàn của anh Lôi đấy. Mày làm loạn ở đây, e là không muốn sống nữa rồi đấy nhỉ?”
Một tên bảo vệ lao lên, hung tợn quát.
Tiêu Chính Văn nắm lấy cánh tay của tên bảo vệ đang quát mắng, lạnh lùng nói: “Câm mồm!”
Tên bảo vệ lập tức tức giận: “Mẹ kiếp, mày dám giở trò ở cửa hộp đêm. Mày có tin tao có thể bóp chết mày trong nháy mắt không?”
Tiêu Chính Văn hơi dùng sức nhẹ vặn cánh tay tên bảo vệ khiến hắn phải đau đớn kêu la.
“A! Buông tay ra!”
Tên bảo vệ hét lớn kéo theo tất cả côn đồ của hộp đêm Tử Vũ xuất hiện.
Một nhóm người vây quanh Tiêu Chính Văn, chuẩn bị giết anh ngay tại chỗ.
Tiêu Chính Văn vung chân đá tên bảo vệ ngã nhào xuống đất, không ngừng di chân qua lại.
“Các anh em, đây là hộp đêm Tử Vũ, xử lý hắn rồi đưa đến chỗ anh Lôi, để mọi người biết rằng hộp đêm Tử Vũ chúng ta không phải là quả hồng mềm, ai cũng bóp được”.
Vừa dứt lời, một đám côn đồ dồn dập xông ra từ hộp đêm Tử Vũ.
Tiêu Chính Văn tay không tấc sắt đấm đám hề, hết cú đấm này đến cú đấm khác.
“A a a!”
Một tiếng hét kinh hãi vang lên, đám côn đồ bắt đầu từ từ rút lui.
Chỉ bằng sức lực của một mình, Tiêu Chính Văn đã khiến đám côn đồ của hộp đêm Tử Vũ này phải lùi bước: “Kẻ nào chống lại tao chỉ có một kết cục là chết!”
Anh lao lên giống như một con dã thú, há to miệng muốn nuốt chửng hộp đêm Tử Vũ.
“Mau, đi thông báo cho anh Lôi! Cứ nói có kẻ tới phá hộp đêm, anh em ở ngoài không trụ nổi nữa, bảo anh Lôi mau ứng phó”.
Một tên côn đồ vội vàng nói.
Một tên trong đám lập tức chạy vào hộp đêm, sau một hồi, gã nhanh chóng chạy đến phòng của anh Lôi.
Lưu Lôi say khướt hỏi: “Có chuyện gì? Cái tên Phi Tiêu kia sao vẫn chưa về? Hay là uống nhiều rượu quá nên ngất luôn ở nhà vệ sinh rồi?”
Hổ Tử cầm ly rượu lên, hỏi thẳng: “Ha ha ha! Tửu lượng của anh ta kém lắm, để em uống với anh nhé!”
Lưu Lôi hỏi: “Sao Báo Tử đi lâu như vậy mà vẫn chưa mang đầu của Tiêu Chính Văn về? Mẹ chứ, rốt cuộc cậu ta đang làm cái quái gì vậy?”
Hổ Tử nói: “Đại ca, anh cứ uống tiếp đi! Báo Tử theo anh hơn mười năm, lẽ nào anh còn không biết thực lực của anh ta? Anh cứ ở hộp đêm Tử Vũ đợi anh ta là được, Báo Tử chắc chắn sẽ mang được đầu của Tiêu Chính Văn về, tới lúc đó, anh việc cứ dùng nó làm bóng da đá qua đá lại”.
Lưu Lôi nghe xong bật cười. Ha ha ha! Đúng, nào uống thôi, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ tin vui từ Báo Tử!”
Lúc này, một tên đàn em đột nhiên xông vào, hét lớn!” Anh Lưu, không ổn rồi.”
Lưu Lôi vô cùng tức giận, lập tức cầm ly rượu đập vào tên dàn em. Gào lên cái gi? Có gì mà phải gào lên há? Có Lưu Lôi tao ở đây, trời sao mà sập được.
Hổ Tử hùa theo nói: “Đây là Tử Vũ, là nơi anh Lưu bảo kê, có thể xảy ra chuyện gì chứ, hấp ta hấp tấp.”
Ten đàn em vội vàng quỳ xuống nói với Lưu Lôi: “Anh Lôi xảy ra chuyện lớn thật rồi!”
Dầu óc Lưu Lôi quay cuồng, gã nhấp một ngụm rượu, không để ý đến tên đàn em.
Ở Tú Hà, người có thể động đến gã chỉ có lác đác vài người.
Hơn nữa, bây giờ phía sau gã còn có nhà họ Đàm ở Thương Hỗ chống lưng, đừng nói đến một Tu Hà nhỏ bé, cho dù là mấy nhân vật máu mặt có chức có quyền cũng không dám tùy tiện động đến gã.
Hổ Tử không quan tâm ra mặt, nói: “Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì, nói cho tao nghe xem nào”.
Tên đàn em lo lắng nói: “Ở cửa hộp đêm có một người đàn ông mặc đồ đen, hình như hắn ta tới để gây chuyện”.
Hổ Tử cau mày hỏi: “Đối phương có bao nhiêu người?”
Tên đàn em giơ một ngón tay, đáp: “Chỉ có một người”.
“Chỉ có một người thôi mà sao chúng mày không hạ được hắn?”
Hổ Tử lập tức bước tới, vung chân đá đàn em ngã sõng soài trên mặt đất: “Anh Lôi nuôi chúng mày làm gì chứ hả? Mày nói ra ngoài, người ta còn tưởng hộp đêm Tử Vũ này không có người ấy!”
Tên đàn em rụt rè trả lời: “Nhưng hắn ta thực sự rất mạnh. Chỉ cần tay không cũng đủ để đánh bị thương nửa số anh em chúng ta rồi”.
Lưu Lôi trố mắt nói: “Hổ Tử, cậu đi xem thế nào, phế thằng đấy rồi đóng đinh treo hắn lên trước cửa hộp đêm Tử Vũ, để cho tất cả mọi người nhìn xem kết cục của việc chọc giận Tử Vũ chúng ta là gì!”
Hổ Tử nhận lệnh: “Em đi ngay!”
Hổ Tử và Báo Tử đều là cánh tay đắc lực của Lưu Lôi, đồng thời là những người anh em đã đồng hành cùng Lưu Lôi từ khi gã còn chưa có gì.
Thực lực của Hổ Tử còn mạnh hơn Báo Tử mấy lần.
Gã vội vã đi đến cửa hộp đêm Tử Vũ.
Kể từ khi Lưu Lôi trở thành một trong bốn ông hoàng thế giới ngầm Tu Hà, không một ai dám động chân động tay ở hộp đêm Tử Vũ này.